Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 528: Trời Giáng Của Cải Khổng Lồ

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:45:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lục Trường Phong thần sắc cứng ngắc một chút, nhíu mày Chu Thời Huân với vẻ mặt bình tĩnh, khẽ hừ một tiếng: "Chu Thời Huân, từ khi nào trở nên thích buôn chuyện phụ nữ như ?"

 

Chu Thời Huân cũng cảm thấy gì sai: "Là quan tâm ."

 

Lục Trường Phong tin mới ma, hồi đó kết hôn ly hôn, Chu Thời Huân bao giờ hỏi nửa chữ, về chuyện riêng tư của , bao giờ hỏi tới.

 

Người đàn ông , chút thời gian rảnh rỗi là học tập sách, hoặc là cầm sách hỏi những vấn đề hiểu, căn bản hứng thú với những chuyện khác.

 

Nghĩ cũng là ai .

 

Anh rút một cây t.h.u.ố.c lá châm lên, nheo mắt hút hai , mới thong thả mở lời: "Chưa tái hôn, lúc chuẩn tái hôn thì xảy chút sự tình, nhưng chuyện , cũng đừng với con dâu , càng đừng với Triều Dương."

 

Chu Thời Huân hé răng, coi như đồng ý.

 

Lục Trường Phong liếc vẻ mặt lầm lì như quả bầu của Chu Thời Huân, liền trong lòng nghĩ gì, khẽ khẩy một tiếng.

 

Thật đúng là lời con dâu.

 

Chu Thời Huân im lặng một hồi hỏi: "Tại tái hôn, xảy chuyện gì ?"

 

Lục Trường Phong tặc lưỡi than thở: "Chu Thời Huân, quá đáng đấy, còn cứ như một kẻ hóng hớt, cái gì cũng hỏi. Không tái hôn là bởi vì ngay từ đầu nghĩ tới, bất quá chỉ là lợi dụng một chút quyền thế của Trang gia thôi. Còn về việc tại thành, là vì Trang Tĩnh xảy một chút ít ngoài ý , chi tiết đủ ?"

 

Chu Thời Huân cũng để ý đến lời trêu chọc của Lục Trường Phong: "Anh báo danh ở đơn vị ? Đi thôi, mời ăn cơm."

 

Lục Trường Phong tới đây đúng lúc ăn gì, liền sảng khoái theo Chu Thời Huân cửa, Lục Kiến Sâm dẫn ông nội tới Chu gia, cũng nhiều lời.

 

...

 

Thịnh An Ninh lặp lặp suy nghĩ một phen, khuyên Chu Triều Dương nhận lấy tài sản : "Số tiền , cần thì phí, lấy thì uổng mà."

 

Chu Triều Dương vẫn : " sợ nhà họ Lục cam tâm, đầu động thủ với , còn sống đủ , suốt ngày nhắm , g.i.ế.c c.h.ế.t ."

 

Thịnh An Ninh lắc đầu: "Sẽ , cô nghĩ xem, nếu cô cần, thì sẽ lợi cho những nhà họ Lục đó, nhưng nếu cô nhận, bọn họ cũng sẽ c.h.ế.t tâm, còn thể gây sóng to gió lớn gì nữa? Hiện tại những căn nhà và tiền đều trong tay cô, g.i.ế.c c.h.ế.t cô, bọn họ cũng chiếm ."

 

"Nếu cô cần, mà đưa cho bọn họ, thì thật sự là lợi cho bọn họ, mà cũng thể cô một câu nào."

 

Cứ cái mặt đen thối đen thối của Lục Kiến Sâm xem, đó là biểu cảm mà một nhân sĩ thành công nên ? Có thể thấy bọn họ nhắm đồ của ông nội, là một ngày hai ngày .

 

Chu Triều Dương nghĩ thấy cũng lý: "Vậy cứ nhận nhé?"

 

Mộ Tiểu Vãn cũng gật đầu theo: " là nên nhận, nào ai chê tiền nhiều , lấy thì uổng, cứ để những chiếm mà tức c.h.ế.t ."

 

Chu Triều Dương rộ lên: "Ha ha, nhận đây, cũng là một địa chủ bà , các cô xem nếu một phong trào gì đó, lôi ngoài diễu phố ?"

 

Mộ Tiểu Vãn "a" một tiếng, chớp chớp mắt cũng dám chắc: "Sẽ nhỉ, bây giờ ngày càng hơn ."

 

Thịnh An Ninh thì rõ, hì hì hai : "Yên tâm , yên tâm , sai lầm nào thể cứ lặp lặp mãi, chắc chắn sẽ ngày càng hơn."

 

Ba dẫn theo con cái ở lầu chuyện riêng, mãi cho đến khi Chung Văn Thanh gọi ba xuống lầu ăn cơm.

 

Chu Thời Huân và Chu Loan Thành đều trở về, Chung Văn Thanh còn cảm thấy kỳ quái: "Thời Huân hôm nay nghỉ ngơi ? Vừa ngoài một chuyến, cũng trở về ăn cơm."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-528-troi-giang-cua-cai-khong-lo.html.]

Thịnh An Ninh vẫn đang rối rắm nên với Chu Triều Dương chuyện Lục Trường Phong trở về , nhưng nghĩ chuyện cũng giấu , vẫn là đợi Chu Thời Huân trở về .

 

Cô tùy tiện tìm một cái cớ: "Anh ngoài gặp một bạn, buổi tối sẽ trở về ăn cơm."

 

Chu Triều Dương cảm thấy kỳ quái: "Anh cả ở Kinh Thị còn bạn bè ? Không chỉ quen mỗi Tống Tu Ngôn thôi ."

 

Hơn nữa Chu Thời Huân tan tầm về nhà còn trông con cái, căn bản thời gian kết giao bạn bè.

 

Chung Văn Thanh xua tay: “Vậy chúng ăn cơm , mì tương đen đợi bọn họ về ăn, mì trương hết .”

 

Lúc ăn cơm, Chu Nam Quang dặn dò Chu Triều Dương: “Những thứ ông nội khăng khăng cho con, con cứ nhận . Bố và con cũng thương lượng , đây là một chút ít tiền nhỏ, chắc chắn sẽ khiến khác ghen tị đố kị, cho nên bình thường con vẫn kín tiếng một chút.”

 

Chu Triều Dương chẳng quan tâm: “ với khác . Chị dâu, đầu cho chị một bộ nhà ở Ma Đô, dù cũng .”

 

Thịnh An Ninh nhảy dựng, căn nhà mà bao nhiêu cầu còn , Chu Triều Dương coi như khoai tây cải trắng, cứ thế cho cô: “ cần , chúng cứ ở Kinh Thị, tạm thời định Ma Đô.”

 

Chu Triều Dương mặc kệ cứ tặng: “Cho là của , vui vẻ cho ai thì cho đó.”

 

Mộ Tiểu Vãn cẩn thận nhắc nhở: “Bây giờ còn là của cô , di chúc sửa là sửa ? Phải đợi ông nội Lục qua đời mới là thật.”

 

Chu Triều Dương “ồ” một tiếng: “Vậy thì đợi ông nội mất .”

 

Chung Văn Thanh dở dở : “Con xem con , đừng lung tung, ông nội vẫn tệ.”

 

Chu Triều Dương bĩu môi: “Ông nội nam bộ nghỉ dưỡng khi nào trở về, nhớ ông nội .”

 

vẫn vui vẻ thừa nhận, cô nhà họ Lục.

 

……

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Ăn cơm tối xong, Thịnh An Ninh và Chu Hồng Vân cùng tắm rửa cho ba đứa nhỏ, lúc đang kể chuyện lầu thì Chu Thời Huân mới trở về.

 

Mặt đỏ, rõ ràng là uống rượu.

 

Thịnh An Ninh vội vàng vứt cuốn truyện tranh nhỏ trong tay, thẳng hỏi: “Hỏi ?”

 

Chu Thời Huân hết qua ôm ba đứa nhỏ một cái: “Hỏi , thật sự tái hôn, chỉ là lợi dụng một chút quyền thế của nhà họ Trang, còn là bởi vì Trang Tĩnh xảy một chút chuyện.”

 

Thịnh An Ninh vỗ đùi: “ ngay, ông nội giao hết gia sản cho Triều Dương chắc chắn chuyện, với cả mặt Lục Kiến Sâm đen như , còn thể đồng ý theo ông nội một chuyến, cũng thể là cam tâm tình nguyện nhường .”

 

Liên hệ như , sự tình cũng rõ ràng : “Cho nên, Lục Trường Phong trở về tái hôn với Trang Tĩnh là giả, kỳ thật là giúp Triều Dương lấy gia sản nhà họ Lục, nhưng nhà họ Lục nhiều như chắc chắn cũng dễ đối phó, cho nên hơn nửa năm trở về đều là đang bận cái .”

 

Chắc chắn là như . Chu Thời Huân cũng chắc chắn là bởi vì cái , chỉ là lúc bọn họ ăn cơm, còn về chủ đề nữa, bộ đều là chuyện công việc, cho nên cụ thể cũng rõ ràng lắm.

 

Thịnh An Ninh cảm thấy thể với Chu Triều Dương , xem Lục Trường Phong cũng là vô lương tâm, Chu Triều Dương chị gái hơn một tháng đó uổng công.

 

Nghĩ một chút, giao cho Chu Thời Huân một nhiệm vụ mới: “Anh chuyện với Lục Trường Phong, nhiều hơn với về việc Tống Tu Ngôn với Triều Dương như thế nào.”

 

Chu Thời Huân im lặng một chút, như , dễ dàng đ.á.n.h ?

 

--------------------

 

 

Loading...