Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 523: Chính là muốn cho cô những điều tốt nhất

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:44:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

An Ninh đỏ mắt Mộ Tiểu Vãn và Chu Loan Thành cùng ngoài, còn giả bộ như thích, bên ngoài quá nắng, ngoài chịu tội, kỳ thật chút ngứa nghề.

 

Sở thích của nhiều, cũng tạp nham, dù cũng là con nhà tiền, cái gì cũng học một chút. Ví dụ như b.ắ.n s.ú.n.g, cưỡi ngựa, đều thích, đó cũng là những môn thể thao giúp giải tỏa căng thẳng.

 

Chung Văn Thanh còn một bên lẩm bẩm: “Ôi chao, hôm nay lên núi b.ắ.n bia nóng bao, ngày mai trời âm u thì mấy.”

 

An Ninh cảm thấy vẫn : “Trên núi chỗ râm mát chắc nóng .”

 

Chung Văn Thanh tò mò: “An Ninh, con Loan Thành và Tiểu Vãn hai ngoài, chút hy vọng nào ? Ôi chao, lo lắng hôn sự của Loan Thành quá, trong sân chúng , lớn như nó, cũng chỉ còn nó là kết hôn thôi.”

 

An Ninh : “Mẹ, là để ý Tiểu Vãn ? Vậy cũng thể nóng vội, Tiểu Vãn bây giờ là học sinh, hiện tại quy định, học sinh đang học thể kết hôn, cho dù yêu đương cũng lén lút.”

 

Chung Văn Thanh "a" một tiếng, hiển nhiên cũng nghĩ tới điểm : “Vậy còn đợi vài năm ? Sao thể kết hôn ? Chẳng nhiều sinh viên đại học đều là thanh niên lớn tuổi, đợi đến khi nghiệp thì bao nhiêu tuổi .”

 

An Ninh hiểu thanh niên lớn tuổi nhiều: “Dù cũng là học, nếu trong thời gian học mà kết hôn sinh con, sẽ lỡ việc học tập. Giống như đây, kết hôn sinh con khi học thì tính.”

 

Cũng coi như là may mắn, nếu chậm thêm một năm nữa, e rằng mang cũng thể tham gia thi đại học.

 

Lòng Chung Văn Thanh lập tức nguội lạnh, nếu đợi Tiểu Vãn nghiệp còn ba năm, lúc đó Chu Loan Thành ba mươi hai tuổi !

 

Cuối cùng thở dài một : “Thôi thôi , vẫn là quản nữa, dễ dàng gì theo thượng hoả.”

 

An Ninh liên tục gật đầu: “Mẹ nếu nghĩ như thì đúng , nhân duyên của mỗi đều là trời định, sớm một chút muộn một chút cũng sẽ gặp .”

 

Chung Văn Thanh lo lắng xong Chu Loan Thành, nghĩ tới Chu Triều Dương: “Còn Triều Dương đứa nhỏ , Tống Tu Ngôn , thích chứ? Còn Lục Trường Phong , bây giờ cùng vợ phục hôn , nó sẽ còn quan tâm chứ?”

 

An Ninh cũng rõ ràng lắm bên Lục Trường Phong rốt cuộc xảy chuyện gì, nếu thật sự phục hôn, với tính cách của Chu Triều Dương, quan tâm là khả năng quan tâm, chỉ là thể quên .

 

Chung Văn Thanh ngẫm cũng cảm thấy đau đầu, khoát khoát tay: “Thôi thôi , vẫn là quản nữa, miễn cho đều chê phiền. May mà bây giờ ba bảo bối cháu trai, quản bọn họ nữa.”

 

An Ninh chính là thích điểm của Chung Văn Thanh, sẽ can thiệp con cái quá nhiều, sẽ bát sát vài câu, nhưng sẽ thật sự nhúng tay quản.

 

……

 

Mộ Tiểu Vãn theo Chu Loan Thành đến trường b.ắ.n, còn đeo một cái ba lô lớn, khoác chéo một cái túi quân dụng, cũng nhét đầy ắp.

 

Chu Loan Thành chỉ liếc mắt một cái, cũng hỏi.

 

Lái chiếc xe jeep mượn từ đơn vị, một đường xóc nảy lên núi.

 

Chu Loan Thành lái xe, liền thấy Mộ Tiểu Vãn một hồi từ trong túi móc một quả táo hỏi : “Có ăn ?”

 

Sau khi từ chối, cô tự ở đó nhai rau ráu ăn.

 

Một hồi móc một cái bánh nướng hỏi : “Có ăn ?”

 

Lại nữa từ chối, cô tự im lặng ăn xong.

 

Đến , Mộ Tiểu Vãn cũng hỏi nữa, liên tục ngừng ăn đồ ăn, bánh quy, bánh mì, điểm tâm nhỏ, táo, lê, kẹo cuộn trái cây...

 

Một giờ hơn đường , Mộ Tiểu Vãn ăn một giờ hơn, giống như chuột hamster, phồng má im lặng nhấm nuốt, mắt sáng trông suốt chằm chằm phía .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-523-chinh-la-muon-cho-co-nhung-dieu-tot-nhat.html.]

 

Chu Loan Thành thật sự sợ cô đến nơi hết tự ăn no ói , vẫn nhịn khuyên một câu: “Sáng cô ăn gì ? Ăn nhiều như khó chịu ?”

 

Mộ Tiểu Vãn hoảng loạn xua tay, nuốt xuống thức ăn trong miệng, vỗ n.g.ự.c : “Không , là quá căng thẳng nên ăn thôi. Tối qua nghĩ đến việc hôm nay b.ắ.n bia, kích động đến mức ngủ . Giờ càng đến gần trường b.ắ.n, càng thấy căng thẳng.”

 

Mỗi cách giải tỏa áp lực giống , còn cô thì cứ ăn thôi. Vui cũng ăn, buồn cũng ăn, căng thẳng cũng ăn. Chỉ như , mới thể chữa lành nỗi buồn và sự căng thẳng của cô .

 

Chu Loan Thành liếc mắt một cái cô, an ủi: “Không , ở đây, sẽ để em gặp chuyện gì.”

 

Anh , Mộ Tiểu Vãn hình thành thói quen là bởi vì từ nhỏ chỗ dựa, cũng nơi nào để tâm sự, cũng ai an ủi bảo vệ cô , cho nên cô chọn cách để tự chữa lành và bảo vệ bản .

 

Mộ Tiểu Vãn từng chạm s.ú.n.g thật. Lần gần nhất cô thấy s.ú.n.g thật là năm cô xuống nông thôn, tại điểm thanh niên trí thức, một tiểu đội trưởng dân quân chĩa s.ú.n.g cô, nghi ngờ cô ăn trộm đồ.

 

Nhìn khẩu s.ú.n.g trường trong tay Chu Loan Thành, tim cô thoáng cái co , ký ức phong ấn bỗng chốc ùa về. Khi đó cô mới mười lăm tuổi, nhưng quật cường.

 

Bọn họ nghi ngờ cô ăn trộm, còn ép cô cởi hết quần áo để kiểm tra.

 

Lúc đó, chính là khẩu s.ú.n.g như thế chĩa cô!

 

Cô tức tối, thà c.h.ế.t chịu, còn liều mạng cướp khẩu s.ú.n.g trong tay đối phương. Sau khi thành công, cô rút con d.a.o găm mang theo bên , kề cổ.

 

Cuối cùng, điểm thanh niên trí thức sợ xảy t.a.i n.ạ.n c.h.ế.t , nên chuyện giải quyết gì.

 

Chu Loan Thành phát hiện vẻ mặt Mộ Tiểu Vãn chút khác lạ, trong mắt hình như nước. Cô chớp mắt một cái, nước biến mất thấy. Dường như ánh lệ thấy trong đáy mắt cô chỉ là ảo giác của .

 

Vừa mới định hỏi Mộ Tiểu Vãn thế nào ? Thì thấy cô đổi sang vẻ mặt kinh ngạc: “ thể cầm thử xem một chút ? Có nặng ?”

 

Chu Loan Thành đưa s.ú.n.g cho cô: “Không nặng, em quen một chút . Một hồi chúng sẽ lĩnh đạn, chỉ mười viên thôi, nên chúng tiết kiệm một chút. Trước khi b.ắ.n, em học cách cầm s.ú.n.g và ngắm b.ắ.n .”

 

Mộ Tiểu Vãn hài lòng gật đầu: “Được , thế nào sẽ thế đó, bảo chứng là một học viên lời nhất.”

 

Chu Loan Thành mỉm : “Hôm nay chúng sẽ học tư thế b.ắ.n và tư thế quỳ b.ắ.n.”

 

thì tư thế b.ắ.n, đối với một cô gái mà , chút bất nhã.

 

Anh đưa tay giúp Mộ Tiểu Vãn điều chỉnh tư thế cầm s.ú.n.g, mẫu tư thế hai chân.

 

Sau đó cho cách ngắm b.ắ.n như thế nào.

 

Mộ Tiểu Vãn khả năng lĩnh hội mạnh, mất nhiều thời gian thể cầm s.ú.n.g ngắm b.ắ.n trông vẻ đúng đắn.

 

Chu Loan Thành lĩnh đạn về, lên đạn, dạy Mộ Tiểu Vãn cách kéo khóa nòng và bóp cò s.ú.n.g như thế nào.

 

Khoảnh khắc viên đạn bay ngoài, Chu Loan Thành thấy một tia hung ác thoáng qua trong mắt Mộ Tiểu Vãn…

 

Chu Loan Thành lùi một bước, im lặng Mộ Tiểu Vãn tĩnh táo lắp viên đạn thứ hai, vững vàng giơ s.ú.n.g lên ngắm b.ắ.n.

 

Khoảnh khắc chuẩn bóp cò s.ú.n.g, Chu Loan Thành bỗng chốc ấn giữ tay cô : “Mộ Tiểu Vãn, khi em b.ắ.n, trong lòng em đang nghĩ gì?”

 

--------------------

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

 

Loading...