Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 514: TÔI KHÔNG CÓ CHỖ DỰA, KHÓC THÌ CÓ TÁC DỤNG GÌ

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:44:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh càng thêm thích tính cách của Mộ Tiểu Vãn, đưa tay ôm lấy cô : "Cậu xem là cô gái bảo bối kiểu gì hả, mà những kiến giải độc đáo đến thế."

 

Vốn dĩ Mộ Tiểu Vãn dạn dĩ hơn đa cô gái, hơn nữa học pháp y, nên càng thêm gan .

 

Quan trọng nhất là tâm thái đặc biệt , khả năng tự chữa lành cực kỳ mạnh.

 

Một cô gái như , thể khiến yêu thích và xót xa cho .

 

Chung Văn Thanh lên gọi ba cô gái xuống ăn cơm, còn cố ý kéo tay Mộ Tiểu Vãn: "Buổi tối cứ ở đây, ở luôn cho đến khi khai giảng. Chuyện thế nào cũng là do nhà chúng liên lụy đến cháu, cho nên cháu ở một bên ngoài, dì yên tâm."

 

Mộ Tiểu Vãn từ chối, nhưng Chung Văn Thanh quả quyết quyết định: "Chuyện cứ thế định , nếu cháu đồng ý, dì sẽ dọn sang ở chung với cháu. Dì thể một cô gái nhỏ như cháu xảy chuyện ."

 

Mộ Tiểu Vãn cong cả khóe mắt, gật đầu: "Vâng, cháu sẽ ở đây."

 

Các cô xuống lầu, Chu Thời Huân cũng tan ca trở về, hiển nhiên Chu Loạn Thành về sự tình hôm nay, liếc mắt một cái Mộ Tiểu Vãn, ánh mắt rơi xuống Thịnh An Ninh.

 

Thấy con dâu tủm tỉm khoác tay Mộ Tiểu Vãn, trong lòng thở phào một . Buổi chiều vẫn luôn lo lắng, Mộ Tiểu Vãn là bạn nhất của Thịnh An Ninh, nhưng hiện tại Mộ Tiểu Vãn liên lụy vì chuyện của cô, liệu tự trách và buồn bã ?

 

Bây giờ thấy Thịnh An Ninh tâm trạng tệ, trái tim vẫn luôn treo lơ lửng đặt xuống, chào hỏi nhà, rửa tay xong ôm An An, an tĩnh bên cạnh Thịnh An Ninh.

 

Nghe Chu Nam Quang và Chu Loạn Thành thảo luận về vụ án Mã Bưu.

 

Đương nhiên cũng liên quan đến Lạc An Nhiễm.

 

Chu Nam Quang cũng bất ngờ Lạc An Nhiễm biến thành như , ông vẫn nhắc nhở Chu Loạn Thành một câu: "Ông nội của Lạc An Nhiễm tuy nghỉ hưu, nhưng vẫn còn ít cấp cũ, còn cha cô thì cần lo lắng, vẫn luôn ở vị trí công việc bình thường. Đến lúc đó, họ sẽ tìm ông nội, nhờ đến cầu xin con."

 

Chu Loạn Thành trực tiếp lắc đầu: " sẽ đồng ý."

 

Chu Nam Quang gật đầu: "Mặc kệ ai gì, hoặc tìm con, con chỉ cần bảo vệ cho bản tâm là . Nhân tình mặt mũi, Chu gia chúng cần bất luận kẻ nào cho. Hơn nữa, nếu những gây khó dễ cho con và Thời Huân trong công việc, cha và ông nội con cũng sẽ đồng ý."

 

Chu Loạn Thành mỉm : "Ba, chúng con đều sắp ba mươi , những chuyện thị phi đúng sai vẫn thể phân rõ, cho nên ba yên tâm, bất kể lúc nào, chúng con đều thể đường đường chính chính."

 

Chu Nam Quang yên tâm , ông còn sợ Chu Loạn Thành nhớ đến tình cảm với Lạc An Nhiễm, sẽ đành lòng.

 

Chu Triều Dương bĩu môi, hiển nhiên cả bụng lời , nhưng vì các trưởng bối đều mặt, nên một chữ cũng .

 

Đợi bọn họ chuyện xong, Chung Văn Thanh chuyện để Tiểu Vãn về ở, còn dặn dò Chu Loạn Thành: "Một hồi ăn cơm xong vẫn còn sớm, con cùng Tiểu Vãn về thu thập quần áo giặt . Vốn dĩ để Triều Dương cùng con bé, nhưng yên tâm."

 

Vạn nhất xảy chuyện bất ngờ gì, với cái tính nóng nảy bốc đồng của Chu Triều Dương, nhất định sẽ xảy chuyện gì .

 

Chu Loạn Thành đáp lời: "Vâng, một hồi con sẽ cùng Tiểu Vãn về một chuyến."

 

Thịnh An Ninh húp mì sợi bằng cái miệng nhỏ, lén lút quan sát Chu Loạn Thành và Mộ Tiểu Vãn, phát hiện cả đêm, Chu Loạn Thành Mộ Tiểu Vãn nhiều , ánh mắt đó cứ như kéo tơ.

 

Trong lòng trộm, xem hy vọng .

 

Ăn cơm xong, nhân lúc ba tiểu gia hỏa đang dạo bên ngoài, Chu Thời Huân lên lầu tắm rửa, Thịnh An Ninh thấy ai chú ý, cũng lén lút chuồn êm lên theo.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-514-toi-khong-co-cho-dua-khoc-thi-co-tac-dung-gi.html.]

Cô chen phòng vệ sinh, ôm lấy Chu Thời Huân giở trò chiếm tiện nghi, còn hớn hở : "Hôm nay vui quá, rốt cuộc cũng cần sống những ngày nơm nớp lo sợ nữa, chuyện cũ nát bét cũng cuối cùng sáng tỏ."

 

"Còn nữa , thấy Chu Loạn Thành và Mộ Tiểu Vãn cũng triển vọng đấy, chẳng bao lâu nữa, nhà chúng sắp việc vui, sẽ một chị em dâu ."

 

Cơ thể Chu Thời Huân căng cứng vì trêu chọc, chỉ ấn cái yêu tinh hành lòng, nhưng thời gian đúng.

 

Ba đứa nhóc nghịch ngợm bất cứ lúc nào cũng thể chạy lên, đặc biệt là An An, sức lực lớn như , chỉ cần mở cửa chậm một chút, con bé thể tháo tung cái cửa .

 

Anh giữ lấy bàn tay Thịnh An Ninh đang quơ loạn: "Ừm, đợi lúc nghỉ ngơi, đưa em và bọn nhỏ chơi, bây giờ em ngoài , ?"

 

Thịnh An Ninh "a" một tiếng, ánh mắt lập tức hờn tủi: "Anh bây giờ kiên nhẫn với em ?"

 

Chu Thời Huân ngây : "Anh , em ngoài ?"

 

"Anh kiên nhẫn với em, tại chịu mật với em? Có là em sinh xong dáng còn nữa ? Anh chê bai em ?"

 

Thịnh An Ninh giống như diễn viên nhập , một khuôn mặt ai oán trừng mắt Chu Thời Huân.

 

Chu Thời Huân nhắm mắt , thôi , những thứ khác mặc kệ, vẫn là theo bản tâm thôi.

 

...

 

Thịnh An Ninh từ phòng vệ sinh , là một giờ đồng hồ , cũng may mà tiếng nước ào ào che giấu hết thảy âm thanh, cũng may mà ba đứa trẻ lên tìm bọn họ.

 

Hơi chột trộm đạo về phòng, lau khô cơ thể một bộ quần áo, nghỉ ngơi một hồi, soi gương một cái, sắc mặt đỏ bừng, thấy chính là chuyện đắn.

 

Vốn còn xuống lầu, nhưng thế thể xuống? Cô đẩy Chu Thời Huân xuống lầu xem: "Anh xem, dẫn An An bọn nhỏ đang cái gì? Sao thấy một chút ít âm thanh nào?"

 

Vừa mới chỉ tập trung vui vẻ, chú ý âm thanh bên ngoài.

 

Chu Thời Huân nhúc nhích, ở mép giường, còn chu đáo mát xa eo cho cô: "Đã ngoài , một giờ đồng hồ , và cô dẫn ba đứa nhỏ ngoài, là đêm nay quảng trường chiếu phim."

 

Ngay cả Chu Triều Dương cũng cầm ghế đẩu hóng hớt .

 

Thịnh An Ninh mới phản ứng kịp, đàn ông chính là cố ý, bởi vì thấy Chung Văn Thanh bọn họ đều cửa , cũng Chu Nam Quang sẽ lên lầu, cho nên cuối cùng mới phóng túng như .

 

Cô duỗi thẳng cẳng cố ý đá một cái: "Anh chính là cố ý , Chu Trường Tỏa, bây giờ biến hư nha."

 

Chu Thời Huân còn chuyện, liền thấy lầu một trận náo nhiệt, tiếng vui vẻ của An An và Chu Chu truyền lên , còn giọng oang oang của nha đầu nhỏ: "Tìm , cho ăn, lười, ngủ ngủ."

 

Thịnh An Ninh bật dậy dậy: "Anh mau bắt An An."

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Nha đầu nhỏ kêu la ồn ào, một hồi cả nhà đều nên cô đang ngủ ở lầu.

 

Chu Thời Huân nhịn lên, trong mắt lóe lên ánh sáng vụn vặt: "Em cảm thấy và cô tại dẫn bọn nhỏ ngoài?"

 

--------------------

 

 

Loading...