Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 512: Người không thể quá tốt bụng

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:43:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dao phẫu thuật của Mộ Tiểu Vãn giấu ở ống quần, đó vẫn luôn nhảy nhót ngã xuống, lấy d.a.o phẫu thuật , nhưng ghế và cột buộc cùng , căn bản ngã xuống .

 

Còn , khi Mã Bưu buộc l.ự.u đ.ạ.n lên , cởi trói cho . cố tình tìm cách chọc giận để Mã Bưu đá ; trong lúc quỳ xuống cầu xin tha mạng, liều mạng co , cuộn tròn thành một nắm, mò d.a.o phẫu thuật trong ống quần. cũng cảm ơn những lời mắng c.h.ử.i điên cuồng của Mã Bưu cho thời gian, thoáng cái cắt đứt dây thừng ở cổ tay, đó chờ đợi thời cơ để giáng cho Mã Bưu một đòn chí mạng nhất.

 

Cho nên khi nhắm thẳng mắt Mã Bưu, lưu tình chút nào!

 

Trên mặt Mộ Tiểu Vãn cũng văng ít vết m.á.u, chút chật vật vội vàng bò dậy, cắt đứt dây thừng chân, xông tới đạp hai cước Mã Bưu vẫn đang lăn lộn đất.

 

Nghe thấy tiếng bước chân bên ngoài, sợ hãi là đồng bọn của Mã Bưu, vội vàng nắm d.a.o phẫu thuật bên cạnh cửa, dán c.h.ặ.t tường.

 

Sẽ chờ đối phương , trực tiếp một đao đ.â.m cổ họng bọn .

 

Chỉ thấy bên ngoài hô to: “Mã Bưu, bao vây , buông v.ũ k.h.í xuống đừng hại con tin mau ngoài, tranh thủ khoan dung xử lý, đừng tự tìm đường c.h.ế.t!”

 

Mộ Tiểu Vãn sửng sốt một chút, hóa của công an, cẩn thận tới bên cửa sổ bên ngoài một chút, lờ mờ thấy vài đàn ông mặc cảnh phục.

 

vội vàng qua mở cửa phòng, mà Mã Bưu cũng ôm mắt gào kêu cứu mạng.

 

Cửa mở , cảnh sát bên ngoài, bao gồm Chu Loạn Thành, đầu tiên họ thấy là Mộ Tiểu Vãn tóc tai rối bời, mặt là vết m.á.u là vết bẩn, quần áo cũng nhăn nhúm và dính tro bụi, vô cùng chật vật, nhưng ánh mắt là phi thường kiên định.

 

Sau khi sửng sốt một chút, thấy l.ự.u đ.ạ.n Mộ Tiểu Vãn, họ vội vàng hô to bảo cô xuống.

 

Chu Loạn Thành khoát tay: “Cô chứ?”

 

Mộ Tiểu Vãn lắc lắc đầu: “Không , l.ự.u đ.ạ.n còn tới kịp lắp ngòi nổ, sẽ nổ .”

 

Tiếp đó liền thấy Mã Bưu mặt đầy m.á.u giãy giụa bò từ trong nhà, bản năng cầu sinh khiến kêu rên: “Cứu , mau cứu .”

 

Nói xong trực tiếp ngất xỉu.

 

Chu Loạn Thành bảo đưa Mã Bưu đến bệnh viện, đồng thời giám sát, đó Mộ Tiểu Vãn: “Cô cũng bệnh viện xem một chút ?”

 

Ở cự ly gần, mới thấy, mặt Mộ Tiểu Vãn sưng đỏ dọa , hai bên đều sưng lên, khóe miệng còn rỉ tơ m.á.u.

 

Mộ Tiểu Vãn lắc lắc đầu: “Không cần, còn chút việc, chính là đả thương , sẽ bắt chứ.”

 

Chu Loạn Thành ánh mắt trong trẻo của Mộ Tiểu Vãn, một tia khó chịu và sợ hãi, n.g.ự.c đột nhiên nghẹt thở một chút, vì cái gì, sẽ đột nhiên đau nhói một chút, mím khóe môi: “Không cần, cô đây là phòng vệ chính đáng, cô , đưa cô .”

 

Mộ Tiểu Vãn cũng từ chối, với Chu Loạn Thành một địa phương, đó dẫn đầu ngoài, bước chân kiên định.

 

Chu Loạn Thành địa điểm, sửng sốt, vẫn dẫn Mộ Tiểu Vãn qua.

 

Là địa phương Lạc An Nhiễm .

 

Mộ Tiểu Vãn xông phòng Tuyên truyền của nhà máy, hai lời xông công thất túm lấy Lạc An Nhiễm chính là một trận tát mồm: “Lạc An Nhiễm, cô dám bắt nạt tới đầu Cô của cha !”

 

Nói xong chính là một cái tát thật mạnh, tát khiến mặt Lạc An Nhiễm nghiêng sang một bên, túm trở về, túm tóc tát tai liên tục.

 

“Có cô thấy dễ bắt nạt? Có ? Hôm nay sẽ cho cô nếm thử mùi vị.”

 

Chu Loạn Thành thấy Mộ Tiểu Vãn động thủ đ.á.n.h sai biệt lắm, mới qua kéo : “Cô thể báo cảnh sát, nhưng thể động thủ đ.á.n.h .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-512-nguoi-khong-the-qua-tot-bung.html.]

Mộ Tiểu Vãn thể hất tay Chu Loạn Thành , giơ chân nhanh nhẹn đạp bụng Lạc An Nhiễm, trực tiếp đạp khiến lùi vài bước, lưng đập mạnh bàn việc.

 

Những khác trong công thất thấy, căn bản dám qua giúp việc, hơn nữa, bình thường cũng quan hệ với Lạc An Nhiễm như .

 

Lạc An Nhiễm đau đến mức mặt tái mét, mặt cũng in rõ dấu bàn tay, sưng vù lên, ánh mắt ủy khuất đáng thương Chu Loạn Thành, : " ? Cô đ.á.n.h như thế? Loạn Thành, sai cái gì ?"

 

Cổ tay Mộ Tiểu Vãn Chu Loạn Thành nắm c.h.ặ.t, thể xông đến mặt Lạc An Nhiễm, chỉ thể hung hăng nhổ một bãi nước bọt : "Cô còn giả vờ? Cô tìm bắt ? Bây giờ còn giả vờ vô tội cái gì? Có cô nghĩ dám đến tìm cô ."

 

Nói xong, đầu gào lên với Chu Loạn Thành: "Anh buông , hôm nay đ.á.n.h c.h.ế.t cái đồ thẹn ."

 

Chu Loạn Thành vẫn nắm c.h.ặ.t cổ tay cô: "Cô đ.á.n.h cô nữa cần thiết, lát nữa cảnh sát sẽ đưa cô đến công an. Vô tội vô tội, tới đó tự nhiên sẽ ."

 

Lạc An Nhiễm lời Chu Loạn Thành , hơn nữa thấy dáng vẻ của Mộ Tiểu Vãn, trong lòng hoảng loạn, Mã Bưu thất bại, bây giờ cũng liên lụy.

 

chỉ thể ngừng , mặt vốn sưng, ngừng, trông càng thêm đáng thương, yếu ớt chịu nổi gió: "Loạn Thành, hiểu lầm gì ? và cô quen , đắc tội cô ? Còn nữa, các bắt công an, tái phạm điều luật nào?"

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Chu Loạn Thành thấy mặt Mộ Tiểu Vãn sưng cao hơn, trong sự chật vật mang theo một tia quật cường, từ đầu đến giờ, ánh mắt vẫn luôn hung ác kiên cường, thấy nửa điểm nước mắt.

 

Tính cách Triều Dương nam tính như , gặp chuyện ủy khuất cũng sẽ .

 

Chẳng lẽ cô ủy khuất, đau ?

 

Anh đè nén sự nghẹn trong l.ồ.ng n.g.ự.c, kéo Mộ Tiểu Vãn ngoài. Đã công an theo, tiến đến trực tiếp còng tay Lạc An Nhiễm.

 

Các đồng nghiệp bên cạnh đều nhịn hít một khí lạnh, còn tưởng Lạc An Nhiễm và cô gái xông đ.á.n.h cô ân oán cá nhân gì, nghĩ đến còn liên quan đến phạm tội.

 

Lạc An Nhiễm bóng lưng dứt khoát của Chu Loạn Thành, nhịn lóc kêu lên: " sai cái gì ? Tại đối xử với như , rốt cuộc sai ở ! Các dựa cái gì mà bắt ."

 

Công an mặt cảm xúc đeo còng tay: "Cô tình nghi bắt cóc và cố ý g.i.ế.c , cùng chúng trở về hợp tác điều tra ."

 

Lạc An Nhiễm sức lắc đầu: "Không, , . cái gì cũng ."

 

Không ai , trực tiếp kéo cô ngoài.

 

Các đồng nghiệp nhỏ giọng bàn tán: "Thật , cô như ."

 

"Ngày nào cũng vẻ thanh cao việc, mà còn thể phạm pháp, đáng đời đ.á.n.h thành như thế."

 

Lạc An Nhiễm mềm nhũn kéo lên chiếc mô tô ba bánh do công an lái đến.

 

Mộ Tiểu Vãn ở cổng nhà máy, Lạc An Nhiễm kéo lên thùng xe, đầu một vòng, nhanh nhặt lên một hòn đá, ném thẳng về phía Lạc An Nhiễm.

 

Không thiên vị, vặn đập trúng trán Lạc An Nhiễm, m.á.u lập tức chảy như suối.

 

Cho dù là Chu Loạn Thành với tính cách hề xao động, giờ phút cũng vô cùng kinh ngạc, Mộ Tiểu Vãn chịu thua nửa điểm: "Cô đúng là chịu lép, mặt đau ? Đau thì cứ ."

 

Anh vẫn cho rằng Mộ Tiểu Vãn đang sợ hãi, cũng đang ủy khuất, chỉ là vẫn luôn cố gắng chống đỡ. Khóc lẽ sẽ dễ chịu hơn một chút.

 

Mộ Tiểu Vãn chẳng quan tâm nhu liễu nhu mặt: " chỗ dựa, thì ích gì?"

 

--------------------

 

 

Loading...