Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 501: Tôi mời cô ăn kẹo được không

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:43:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh chút kinh ngạc Tiết Thải Phượng, móc một viên kẹo đưa cho cô : "Nếu cô thích ăn, ngày mai cho cô kẹo, bất quá cô thể cho , đàn ông trông như thế đang ở ?"

 

Vừa , còn học theo dáng vẻ của Tiết Thải Phượng, đưa tay khoa tay múa chân một chút.

 

Tiết Thải Phượng vui vẻ cầm lấy kẹo, lắc đầu: "Người , đều là , đ.á.n.h đau."

 

Sau đó lầm bầm lầu bầu cũng rõ cô đang gì.

 

Thịnh An Ninh dám hỏi thêm, sợ đó là những ký ức , sẽ kích thích Tiết Thải Phượng, an tĩnh cùng cô một hồi, đợi đến khi hoàng hôn buông xuống, mới gọi cô về nhà.

 

Sau khi trở về, Thịnh An Ninh vẫn luôn suy nghĩ về đàn ông mắt xếch , rốt cuộc là ai? Có trong đại viện ? Hay là từng đến nhà Tôn Vượng Tài?

 

Vừa cửa thì thấy Chu Triều Dương tắm xong xuống, ở trong sân ôm An An, nhất quyết tết tóc b.í.m cho An An. An An thích , thấy hoa lụa trong tay cô, liền ngoan ngoãn đùi cô.

 

Thịnh An Ninh qua, chuyển một cái ghế xuống đối diện Chu Triều Dương, hai cô cháu mượn ánh đèn trong sân, khó khăn .

 

"Triều Dương, tay nghề của em càng ngày càng , ngay cả tết tóc b.í.m cũng ."

 

Trông còn bằng Chu Thời Huân thạo việc.

 

Chu Triều Dương tặc lưỡi than thở: "Thì trách nha đầu nhỏ tóc quá ít, chị xem đây mới mấy sợi, em còn sợ cẩn thận rụng mất một sợi, trông càng ít hơn. Theo em thì nên cạo trọc, để tóc từ từ mọc , như tóc nhất định sẽ ."

 

Thịnh An Ninh tin điều : "Tóc An An nhà nhất định sẽ càng ngày càng , bây giờ là vì tuổi còn nhỏ ? Hơn nữa , quý nhân đội tóc nặng, cho nên An An nhà là một cô gái nhỏ phúc khí."

 

Chu Triều Dương nhịn lầm bầm một câu: "Cũng phúc khí, chị xem với sức lực của An An, ai dám lời? Trực tiếp ném ngoài luôn."

 

An An thấy cô chỉ tập trung chuyện với , quên cả tết tóc cho , liền giơ bông hoa nhỏ màu đỏ tay lên: "Cô, hoa."

 

Thịnh An Ninh thật sự chịu nổi nữa, bế An An qua, tết tóc cho nha đầu nhỏ kể những lời Tiết Thải Phượng với Chu Triều Dương.

 

Chu Triều Dương kinh ngạc thôi: "Chị Tiết Thải Phượng chuyện với chị ?"

 

Thịnh An Ninh gật đầu: " , còn với đàn ông như thế , khoa tay múa chân, hẳn là một đàn ông mắt xếch. Trong viện chúng đàn ông nào trông như ?"

 

Đặc điểm tướng mạo mắt xếch vẫn dễ nhớ.

 

Chu Triều Dương cau mày suy nghĩ một hồi, nghĩ tất cả những quen trong đại viện một , nghĩ tất cả những quen một nữa, lắc đầu: "Hình như là , lát nữa em sẽ nghĩ kỹ xem ."

 

Thịnh An Ninh gật đầu: "Đây cũng coi như là một manh mối, bất quá dám truy hỏi Tiết Thải Phượng nữa, sợ nảy sinh sợ hãi trong lòng, bệnh tình tăng thêm."

 

Chu Triều Dương cũng đồng tình với Tiết Thải Phượng: "Đang yên đang lành biến thành ngốc t.ử, lúc chúng em còn nhỏ, nhiều tiểu hài t.ử bắt nạt cô , đặc biệt ngoài nữa, nhốt trong nhà cho , đây cũng ít cửa, ngược là gần đây, cửa nhiều hơn, hầu như ngày nào cũng ngoài."

 

Không đến hợp tác xã mua đồ, thì là ở ven đường ăn uống, khuôn mặt đầy phong sương, sống hồn nhiên như một đứa trẻ.

 

Thịnh An Ninh cũng thấy kỳ lạ khi gần đây Tiết Thải Phượng thể cửa Thiên Thiên: "Dự đoán là bởi vì chuyện của Trần Diễm Thanh, bên Tôn Lão sợ chỉ trích, cho nên hạn chế Tiết Thải Phượng cửa. Như cũng là để chứng minh với , nhà bọn họ hề ngược đãi Tiết Thải Phượng."

 

Chu Triều Dương cũng cảm thấy hẳn là như : "Chắc chắn , Tôn Chí Minh đặc biệt yêu quý thanh danh."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-501-toi-moi-co-an-keo-duoc-khong.html.]

Thịnh An Ninh cũng kể chuyện với Chu Thời Huân: "Cũng biện pháp thực hiện , tìm một đàn ông như , chắc chắn giống như mò kim đáy biển."

 

Chu Thời Huân im lặng một hồi: “Nếu từng đến nhà Tôn Tài Vượng, chắc chắn còn sẽ liên lạc với Tôn Tài Vượng. Bên Tống Tu Ngôn phái theo dõi Tôn Tài Vượng, chỉ cần đặc trưng xuất hiện, sẽ khống chế ngay lập tức.”

 

Cũng coi như là thông tin hữu ích, giúp bọn họ dần dần xác định rõ đối tượng nghi ngờ.

 

Mẹ trở về, ba đứa nhỏ đều mè nheo đòi ngủ cùng Thịnh An Ninh, mặc kệ Chung Văn Thanh và Chu Hồng Vân dỗ dành thế nào cũng .

 

Thịnh An Ninh nỡ để ba đứa trẻ , một nữa chiều chuộng ba đứa nhỏ ngủ cùng.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Mà Chu Chu ngủ còn đặc biệt cảnh giác, xung quanh động tĩnh là thể lật bò dậy, dụi mắt gọi .

 

Sợ đến mức Thịnh An Ninh cũng dám tùy tiện trêu chọc Chu Thời Huân, hai bạn cùng phòng thuần khiết, xuống đó cách ba đứa trẻ nhỏ giọng trò chuyện.

 

Thịnh An Ninh vẫn còn nhớ Chu Loan Thành: “Anh Loan Thành Tân Tỉnh, cũng nguy hiểm ?”

 

Chu Thời Huân do dự một chút, vẫn là kể đơn giản thế của Thịnh An Ninh một , bởi vì lúc Chu Loan Thành ở trong điện thoại cũng đơn giản, mà cũng là căn cứ theo manh mối Tân Tỉnh tìm .

 

Thịnh An Ninh xong thật lâu lời nào, ngoài kinh ngạc còn chút buồn bực nên lời, ngờ phụ mẫu ruột của nguyên chủ, còn một đoạn chuyện tình yêu oanh liệt đến thế.

 

Càng là chút thở dài, bọn họ là như , đứa nhỏ tính cách cực đoan như nguyên chủ?

 

Ngược giống Trình Minh Nguyệt.

 

Chu Thời Huân thấy Thịnh An Ninh lời nào, an ủi: “Bọn họ đều là , chúng cơ hội tảo mộ cho bọn họ.”

 

Thịnh An Ninh gật đầu, những điều đều là nên , nếu như bọn họ còn sống, cô cũng nguyện ý nhận bọn họ phụ mẫu.

 

Không bởi vì buổi tối đột nhiên câu chuyện chút bi tráng , Thịnh An Ninh cả đêm những giấc mơ lộn xộn.

 

Sau khi tỉnh cái gì cũng nhớ, chính là mệt.

 

Vốn còn đem một bản thảo chỉnh lý xong khi bệnh, hai ngày nay nhanh ch.óng chỉnh lý xong gửi , bởi vì khi tỉnh tinh thần, dứt khoát buông thả một ngày, ở nhà chơi cùng ba đứa trẻ.

 

Gần giữa trưa, Lâm Uyển Âm mang theo Đa Đa tới.

 

Thịnh An Ninh còn kỳ quái: “Sao tự tới, bố ?”

 

“Hai ngày nay chút sự tình, liền mang Đa Đa tới thăm con, hôm nay cảm giác thế nào? Bố con bảo mang con bệnh viện kiểm tra một chút.”

 

Thịnh An Ninh đưa tay ôm Đa Đa một cái: “Hôm qua , chỗ nào cũng vấn đề gì, nghỉ ngơi mấy ngày dự đoán thì .”

 

Lâm Uyển Âm liếc con gái mấy , thấy sắc mặt Thịnh An Ninh cũng , nhíu mày: “Vậy con vẫn là hảo hảo nghỉ ngơi, chuyện khác cần nghĩ, còn về phần ai hại con, Chu Thời Huân bọn họ điều tra, con liền cần theo lo lắng. Cũng cần ngoài chạy loạn, vạn nhất nguy hiểm thì ? Hơn nữa hai năm nay trị an bên ngoài cũng như con nghĩ.”

 

Thịnh An Ninh vui vẻ: “Mẹ, cũng đáng sợ như , thật sự nếu còn hại , đó là phòng cũng phòng , xem đoạn thời gian chú ý bao nhiêu, vẫn trúng chiêu . vẫn luôn suy nghĩ tại hôn mê? Mẹ lưng cái pháp thuật gì ?”

 

--------------------

 

 

Loading...