Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 498: Anh muốn bảo vệ tôi một đời an ninh
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:43:43
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh một chữ cũng , lúc Tống Tu Ngôn và Chu Thời Huân đều kịp phản ứng, cô trực tiếp tới giơ tay một cái tát quạt qua.
Cái tát dùng hết sức lực, trực tiếp khiến mặt Trần Diễm Thanh sưng đỏ lên, còn tơ m.á.u rỉ từ khóe miệng.
Trần Diễm Thanh còng ghế động đậy , đầu nghiêng sang một bên, nhanh ch.óng ngẩng lên, tức tối trừng Thịnh An Ninh: "Cô dựa cái gì đ.á.n.h ? Cô tư cách gì đ.á.n.h ? phạm pháp!"
Thịnh An Ninh hai lời, một cái tát quạt qua, đ.á.n.h bên mặt còn của Trần Diễm Thanh: "Đánh cô, là bởi vì ân oán cá nhân giữa và cô, cô dẫn một gã giả đạo sĩ đến suýt nữa mạng của , cô xem nên đ.á.n.h cô ?"
"Còn về việc rốt cuộc cô phạm pháp , tự nhiên sẽ điều tra, hôm nay đến tìm cô, thuần túy là ân oán cá nhân, cô cảm thấy dây mây thể chữa bệnh ? Hôm nay cũng cho cô nếm thử mùi vị."
Nói , cô từ trong túi xách xách từ nhà , lấy một cây dây mây cuộn thành một quyển, to bằng ngón cái, bên phủ đầy những gai nhọn li ti.
Đây là Chu Triều Dương kéo cô nửa ngày, cứ nhất định nhét cho cô, là vẫn luôn giữ giúp cô.
Bất quá chuyện cô cũng với Chu Thời Huân.
Cho nên cô lấy dây mây, khiến Chu Thời Huân và Tống Tu Ngôn đều giật nhỏ.
Trần Diễm Thanh càng biến sắc mặt, trợn mắt Thịnh An Ninh: "Cô quyền lực gì đ.á.n.h ? Cô chẳng qua là trượng thế ức h.i.ế.p !"
Thịnh An Ninh nhạo: "Cô còn đúng , chính là trượng thế ức h.i.ế.p , nếu cẩn thận đ.á.n.h c.h.ế.t cô, sẽ cô vì khám bệnh, cứ nhất định tìm đạo sĩ đến. Nếu đ.á.n.h c.h.ế.t cô, thì coi như cô may mắn."
Nói , ánh mắt kinh ngạc của Chu Thời Huân và Tống Tu Ngôn, cô vung dây mây quất tới.
Đánh cho vô cùng chuẩn xác.
Lúc , Tống Tu Ngôn và Chu Thời Huân cũng kinh ngạc nữa, bởi vì hai đều thủ của Thịnh An Ninh, hơn nữa mỗi nhát đ.á.n.h dùng lực đạo đều vô cùng tàn nhẫn.
Trần Diễm Thanh nhịn kêu rên lên, cô ngờ những căn bản chơi theo luật, càng ngờ Thịnh An Ninh thể tỉnh .
Cái đau da tróc thịt bong, khiến cô chút chịu nổi, nhưng nghĩ đến thù còn báo, cô liều mạng c.ắ.n răng nhịn.
Mãi đến khi đau đến mức thật sự nhịn ngất , Thịnh An Ninh mới thu tay, vết m.á.u dính dây mây, mà một chút ít khoái cảm khát m.á.u.
Tống Tu Ngôn nhưng thật ngoài ý , xương cốt Trần Diễm Thanh cứng như , sờ sờ cằm Chu Thời Huân: "Nếu như kiên trì hai ngày, chúng hỏi bất luận cái gì tình huống, chỉ sợ là thả ."
Chu Thời Huân chỉ là chằm chằm Thịnh An Ninh, bởi vì khi dùng lực, mặt cô nổi lên một tầng hồng nhạt, biểu cảm càng thêm sinh động rực rỡ, so với dáng vẻ Yêm yêm bệnh tật hơn quá nhiều.
Đối với lời Tống Tu Ngôn , cũng suy nghĩ quá nhiều: "Ba ngày , cô vẫn , thì thả ."
Từ chỗ ngoài, theo dõi cô thì quá đơn giản, trừ phi Trần Diễm Thanh cả đời đều lộ sơ hở.
Thịnh An Ninh đ.á.n.h Trần Diễm Thanh một trận, cảm thấy đều vô cùng sảng khoái, mỗi một lỗ chân lông đều toát sự thoải mái, cô đầu Chu Thời Huân: "Chúng về nhà , ngoài lâu như , bọn nhỏ nhất định đang tìm chúng ."
Trần Diễm Thanh đau đến ngất , tỉnh , lúc thấy lời Thịnh An Ninh , trong lòng vẫn chút kinh ngạc, từ đầu đến cuối, Thịnh An Ninh đều hỏi cô vì , hình như đến chính là vì đ.á.n.h cô một trận, trút giận.
Trong lòng đột nhiên chút thấp thỏm và bất an.
...
Thịnh An Ninh trút giận xong, khi ngoài tâm tình đều hơn nhiều, cô và Chu Thời Huân từ bên trong , bên ngoài nóng đến mức oi bức, mặt trời đều tản ánh sáng ch.ói lòa.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Cô vẫn cảm thấy , nhiệt độ như mới thể khiến cô cảm giác cô đang chân thật sống ở thế giới .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-498-anh-muon-bao-ve-toi-mot-doi-an-ninh.html.]
Thấy tả hữu , cô qua đưa tay nắm một cái tay Chu Thời Huân: "Vừa bạo lực quá ?"
Chu Thời Huân lắc đầu: “Không , em chỉ bất quá dùng phương pháp cô đối phó em để đ.á.n.h trả , đây là điều .”
Thịnh An Ninh hài lòng cong mắt lên: “Ừm, cũng cảm thấy là như , nếu cô sẽ nghĩ ai cũng dễ bắt nạt. Bất quá còn một , cô khẳng định là một chút ít gì đó.”
Chu Thời Huân thể tưởng là ai: “Ai?”
Thịnh An Ninh cũng giấu giếm: “Tiết Thái Phượng thật sự, đó cô từng với , bọn họ đều là , rõ cô vẫn còn một chút ít tỉnh táo.”
Chu Thời Huân đó cũng từ phía Tiết Thái Phượng đột phá khẩu, chính là cô chịu một trận đ.á.n.h xong, tinh thần trở nên càng , cũng ít cửa.
Hai đang ở cửa chuyện, Tống Tu Ngôn từ bên trong , là yên tỉnh xong Trần Diễm Thanh mới vội vàng chạy tới, thấy Thịnh An Ninh và Chu Thời Huân còn ở cửa, chỉ chỉ một bên: “Đến văn phòng của , chúng xuống .”
Thịnh An Ninh lắc đầu: “Văn phòng thì sẽ , hôm nay đến chính là trút giận, bây giờ trút giận xong trong lòng cũng thoải mái hơn nhiều.”
Hơn nữa chuyện của Trần Diễm Thanh, bọn họ xuống trò chuyện cũng kết quả gì, vẫn là nhanh ch.óng trở về ngẫm từ Tiết Thái Phượng đến chút gì đó.
Tống Tu Ngôn cũng khách khí: “Vậy , hai về nghỉ ngơi, bên sẽ theo dõi sát Trần Diễm Thanh.”
Thịnh An Ninh chân thành cảm tạ: “Khoảng thời gian thật sự vất vả cho , còn để cũng lo lắng theo.”
Tống Tu Ngôn lắc đầu: “Đây đều là điều .”
Thịnh An Ninh vẫn cảm tạ Tống Tu Ngôn, đồng thời cảm thấy đàn ông thật sự , trí mưu nho nhã, thỉnh thoảng còn hài hước, hơn nhiều so với cái tên Lục Trường Phong lạnh như cục băng .
Nghĩ đến Lục Trường Phong, đường trở về, Thịnh An Ninh hỏi Chu Thời Huân: “Gần đây tin tức gì của Lục Trường Phong ? Anh cùng đơn vị với , chẳng lẽ lâu như vẫn đến công tác?”
Từ ăn Tết đến bây giờ, nửa năm trôi qua , Lục Trường Phong một chút ít tin tức nào, khiến Thịnh An Ninh còn cảm thấy cố ý ?
Hoặc là thật sự tái hôn với vợ , sống cuộc sống như thần tiên, đồng thời cũng chuyển công tác về Ma Đô?
Chu Thời Huân lắc đầu: “Anh vẫn còn ở Ma Đô, xin nghỉ một năm, là trong nhà chuyện cần thành.”
Còn về chuyện gì, hỏi Lục Trường Phong cũng , cho nên cũng liên lạc nữa.
Nếu như thỏa mãn lòng bát quái của Thịnh An Ninh, ngay cả một câu cũng sẽ hỏi nhiều.
Thịnh An Ninh đều gãi đầu: “Vậy hy vọng vẫn đừng trở về, cũng đừng gặp Triều Dương nữa.”
Cứ thế mà hé răng một tiếng rời , quá khiến đau lòng.
Chu Thời Huân cũng dám Lục Trường Phong lời , một trực giác, Lục Trường Phong cũng tái hôn với vợ , trở về khẳng định là chuyện quan trọng hơn cần thành.
Thịnh An Ninh quan tâm mỗi một trong nhà, còn lo lắng Chu Loan Thành Tân Tỉnh sẽ gặp nguy hiểm.
Vào đại viện, Thịnh An Ninh cảm thấy thời tiết quá nóng: “ phục vụ xã mua một cây kem que ăn, nếu về .”
Chu Thời Huân nghĩ cũng nghĩ: “ cùng em .”
Hai đến cửa phục vụ xã, ngoài ý gặp Tiết Thái Phượng đang cầm một cây kem que , cộc lốc ngây ngốc ăn kem que...
--------------------