Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 496: An Ninh của anh ấy đã trở về
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:43:41
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh thoáng cái thấy đau lòng. Người đàn ông ngốc sợ là thức cả đêm, suốt cả đêm cứ trừng mắt cô, sợ cô tỉnh sẽ biến thành một khác.
Cô đưa tay ôm lấy cổ Chu Thời Huân: “Chu Trường Tỏa, sợ, chắc chắn sẽ nữa. Đây là cơ thể của , chính là của . Cô giày vò cơ thể ban đầu của đến mức còn gì, nhất định trả giá, cho nên nên biến mất là cô .”
“Hơn nữa, cho dù là lạc đường, nhất thời tìm nhà, cũng tin rằng nhất định đang cố gắng trở về. Mặc kệ khi nào, chỗ nào, từng ý định từ bỏ.”
Chu Thời Huân vuốt ve lưng cô, lòng bàn tay run rẩy. Anh quả thực sợ hãi, chỉ là nỗi sợ hãi quên , cũng dám .
Thịnh An Ninh ngẩng đầu lên hôn nhẹ khóe môi : “Anh cần sợ, vẫn luôn ở đây mà. Ông ngoại , chỉ ở đây mới thể bảo vệ một đời an ninh, cho nên thể rời xa .”
Đôi mắt Chu Thời Huân bỗng chốc trở nên sâu thẳm, cúi đầu ngậm lấy môi cô, hôn thật mạnh, đồng thời ôm c.h.ặ.t cô lòng, giống như hòa tan cô cơ thể .
Chỉ như mới khiến yên lòng.
Cơ thể Thịnh An Ninh vẫn đau, bất quá nếu điều thể khiến Chu Thời Huân yên lòng, thì chút đau cô cũng thể nhịn .
Không khí trở nên dính dáp, nóng bỏng và ngọt ngào.
Ngay lúc Thịnh An Ninh cảm thấy thở nổi, ba đứa nhỏ ngoài cửa đang điên cuồng gõ cửa, gõ gọi . Không cần đoán cũng , đứa dẫn đầu chắc chắn là An An, sức lực lớn đến mức cảm giác cánh cửa cũng đang rung chuyển.
Thịnh An Ninh dở dở , đẩy Chu Thời Huân : “Anh mau mở cửa , thêm một chút nữa thôi, con gái thể tháo tung cánh cửa mất.”
Chu Thời Huân bất đắc dĩ ngẩng đầu lên, thấy môi Thịnh An Ninh quyến rũ, mang theo ánh nước bóng bẩy, khuôn mặt chút tái nhợt cũng nhuộm lên một tầng màu hồng nhạt.
Anh nhịn nuốt khan trái cổ, cúi đầu hôn nhẹ lên môi cô, mới dậy mở cửa.
Thịnh An Ninh che mặt, sinh ba đứa con, chuyện mật hơn cũng qua, khoảnh khắc , tim cô đập điên cuồng gia tốc, suýt chút nữa chìm đôi mắt sâu thẳm của Chu Thời Huân mà thoát .
Chu Thời Huân tới mở cửa, ba đứa nhỏ kịp chờ đợi chạy , miệng gọi .
Thịnh An Ninh cũng ngượng ngùng nỡ nướng, cô dậy hôn ba đứa con, định bụng rửa mặt xuống lầu, chào hỏi nhà.
Chu Thời Huân giữ cô cho phép: “Em cứ nghỉ ngơi thêm , cần vội xuống chào hỏi , hơn nữa bố cũng thể hiểu cho em.”
Thịnh An Ninh cử động cánh tay: “ vẫn nên xuống một chút, gần đây vẫn suốt, cảm thấy thoải mái, hơn nữa vận động mới lợi cho việc hồi phục. Đừng quên là bác sĩ đấy.”
Một câu của Thịnh An Ninh khiến Chu Thời Huân còn lời nào để , chỉ thể cô rửa mặt, giống như cô là một món đồ dễ vỡ, dám để cô rời khỏi tầm mắt .
Điều đó khiến Thịnh An Ninh dở dở : “ thật sự mà, cứ như , cảm thấy giống như An An và bọn chúng .”
Chu Thời Huân vẫn theo sát: “Bọn chúng bây giờ ngoan.”
Vừa , nhanh tay bóp kem đ.á.n.h răng cho Thịnh An Ninh.
Thịnh An Ninh bật : “Cũng may khi ngủ đ.á.n.h răng , buổi tối cũng ăn đồ nặng mùi.”
Nói xong cô mới an tĩnh đ.á.n.h răng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-496-an-ninh-cua-anh-ay-da-tro-ve.html.]
Chu Thời Huân phản ứng một chút, mới hiểu Thịnh An Ninh đang gì, mặt thoáng qua một tia mất tự nhiên. Việc những chuyện mật, vẫn cảm thấy thích ứng.
Thịnh An Ninh rửa mặt xong, dắt An An, Chu Thời Huân dắt Chu Chu và Mặc Mặc xuống lầu.
Trong phòng khách, một nhà đang bàn ăn. Thấy Thịnh An Ninh xuống lầu, Chu Triều Dương nuốt một ngụm nửa cái bánh bao bụng, chạy tới ôm lấy cô: “A, chị dâu, cuối cùng chị cũng khỏe ! Vừa em lên lầu, nhưng cứ nhất quyết cho em lên, bắt em ở lầu, em quá ồn ào sẽ ảnh hưởng đến chị nghỉ ngơi. Em ồn ào ? Rõ ràng em là giải ngữ hoa nhân gian mà.”
Thịnh An Ninh bật : " đúng đúng, em là đóa hoa hiểu lòng , một chút cũng ồn ào. Em lên đây với , chắc chắn sẽ vui vẻ."
Chu Triều Dương đắc ý vòng tay ôm cánh tay bên của Thịnh An Ninh, Chung Văn Thanh: "Mẹ xem , chị dâu một chút cũng ồn ào."
Chung Văn Thanh mắng: "Con đấy, cứ như con khỉ da , mau đỡ chị dâu con qua đây xuống."
Chu Triều Dương thoáng cái cẩn thận đỡ Thịnh An Ninh qua xuống bàn ăn, còn ngừng : "Sáng bảo dì giúp việc vài loại bữa sáng, cuối cùng còn mua bánh đường và sữa đậu nành nữa, chị xem chị ăn gì?"
Thịnh An Ninh qua xuống, liền thấy đầy một bàn đủ loại bữa sáng, còn bánh sủi cảo thịt bò phương Bắc, bánh bao nhỏ, bánh đường nướng, bánh bao lớn, quẩy. Đồ uống cũng vài loại, sữa bò, sữa đậu nành, tào phớ, cháo kê và cả món nước đậu nành mà cô quen uống.
"Mẹ, cái cũng nhiều lắm, ăn ạ."
Rõ ràng, tất cả đều động đũa, đang đợi cô.
Chung Văn Thanh đẩy ly sữa đậu nành: "Không con tỉnh ăn gì nhất, nên mỗi thứ một ít, nhớ con thích uống sữa đậu nành mặn, con nếm thử xem."
Thịnh An Ninh thập phần cảm động: "Mẹ, những thứ nhiều lắm, con ăn gì cũng , ngược là thời gian khiến lo lắng sợ hãi theo con."
Lời , khiến Chung Văn Thanh thôi áy náy: "An Ninh, xin con, đều là do , hại con suýt nữa chịu tội lớn."
Thịnh An Ninh vẫn kịp về đoạn đạo sĩ và Tiết Thái Phượng , nên kinh ngạc: "Sao ạ? Không cần xin con ."
Cô tin rằng, mặc kệ Chung Văn Thanh gì, điểm xuất phát chắc chắn là cho cô.
Chung Văn Thanh mắt đỏ hoe Chu Nam Quang, những chuyện đó bà ngượng ngùng tiện khỏi miệng.
Chu Triều Dương thì ngược , hào sảng, lách cách kể một chuyện Chung Văn Thanh mời Tiết Thái Phượng và đạo sĩ đến khám bệnh, đương nhiên cũng quên tự khen một chút: "Lúc đó cảm thấy đạo sĩ phù hợp, còn tới đơn vị chạy trở về, cũng may mắn trở về kịp thời, nếu chị chắc chắn đ.á.n.h ."
Nói xong thấy Chung Văn Thanh lau nước mắt, vội vàng thêm một câu: "Lần quả thật tin khác , nhưng cũng là vì sốt ruột. Khoảng thời gian đó chị cứ luôn tỉnh , ba đứa trẻ đều ốm, một nhà đều bận xuể."
Thịnh An Ninh ngờ còn một sự việc như , Chung Văn Thanh ngừng lau nước mắt, vẻ mặt đầy hối hận, nghĩ đến những manh mối mà phát hiện đó.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Cô dậy qua xuống bên cạnh Chung Văn Thanh, đưa tay nắm lấy tay bà: "Mẹ, con trách , bệnh thì vái tứ phương, điều đó chứng tỏ quan tâm con, hơn nữa chuyện là do Tiết Thái Phượng tẩy não quá thành công, dù cô là một ví dụ sống, khiến thể tin. So với việc thể chịu khổ và giữ mạng sống, chắc chắn giữ mạng sống quan trọng hơn."
Thịnh An Ninh càng như , Chung Văn Thanh càng đau lòng: "Xin thứ , đều là hồ đồ , sai ..."
Thịnh An Ninh dứt khoát ôm lấy Chung Văn Thanh một cái, đầu Chu Thời Huân: "Tiết Thái Phượng ở ? gặp cô ."
--------------------