Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 483: Rất dứt khoát gọi một tiếng Bố

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:43:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Triều Dương đột nhiên nghiêm túc , đưa tay vỗ vỗ vai Tống Tu Ngôn: “Cảm ơn nha, bằng lòng giúp cả .”

 

Tống Tu Ngôn nhíu mày: “ quen Chu Thời Huân mười năm , nên chắc chắn sẽ giúp . thật cô, nên thì vẫn , xin nghỉ nhiều cho cô .”

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Chu Triều Dương thèm để ý một chút nào: “Cùng lắm thì điều đến công đoàn, mấy chuyện đơn giản thôi, xong thì Chủ nhiệm Phụ nữ cũng , dù khi chị dâu khỏe , thể , đến lúc đó cũng giúp đỡ vài lời.”

 

Nói xong khách khí vỗ vỗ vai Tống Tu Ngôn: “Chuyện giúp , mời ăn cơm.”

 

Sau đó vẫy tay với : “Được , tiễn nữa nha, thong thả.”

 

Tống Tu Ngôn kịp phản ứng, Chu Triều Dương chạy nhà, sốt ruột Thịnh An Ninh.

 

Tống Tu Ngôn bất đắc dĩ thở dài một tiếng, lắc đầu rời .

 

Bên Chu Loan Thành điều tra nhanh, quan hệ xã giao của Tôn Tài Vượng cũng đơn giản, các phương diện đều tầm thường, nhưng cam lòng, hơn nữa vẫn luôn sống trong đại viện, những cùng tuổi với đều thành công hơn .

 

Khoảng cách tâm lý lớn, tính cách trở nên cổ quái, bình thường cũng với trong xưởng, ngược quan hệ với bên ngoài hơn một chút, thích uống rượu, t.ửu lượng kém. Uống chút rượu về nhà đ.á.n.h vợ thì cũng đ.á.n.h con.

 

Cho nên nhiều đều Tiết Thải Phượng là đ.á.n.h cho phát điên.

 

Còn chị gái sinh đôi của Tiết Thải Phượng, khi cho từ nhỏ, gia đình đó đưa đến Tây Bắc nuôi dưỡng.

 

Chu Loan Thành xong nội dung điều tra của , cùng Chu Thời Huân phân tích: “Hiện tại bên Tôn Tài Vượng vẫn phát hiện khả nghi nào khác, cho nên chị gái sinh đôi của Tiết Thải Phượng là vấn đề lớn nhất. tìm Tây Bắc tìm gia đình nhận nuôi cô .”

 

như , vẫn là vấn đề bên Tây Bắc, là đắc tội với nào ? Hay là?”

 

Chu Thời Huân nhíu mày: “Ông ngoại chị dâu , lúc tìm , nhất định cưới An Ninh, nếu sẽ mất mạng. Bởi vì Trình Lão ơn tri ngộ với , nên đồng ý.”

 

Anh lúc đó, hề ảo tưởng về hôn nhân, cảm thấy đến tuổi thì kết hôn, sống với ai cũng thể qua cả đời.

 

Cho nên, Thịnh An Ninh gây chuyện với , cũng thấy gì to tát.

 

Chu Loan Thành cũng từng về nguồn gốc cuộc hôn nhân của Chu Thời Huân và Thịnh An Ninh, nhưng tính cách của Thịnh An Ninh thế nào, còn cảm thấy mặc dù là ngẫu nhiên mà thành, nhưng giúp Chu Thời Huân một đoạn nhân duyên mỹ mãn, kỳ thật cũng .

 

Bây giờ Chu Thời Huân nhắc Trình Lão, cũng chút nghi hoặc: “Trình Lão lý do tại ?”

 

Nếu là để Chu Thời Huân bảo vệ Thịnh An Ninh, đây chút vấn đề ?

 

Về chức vị, và cả uy vọng, Trình Lão cao hơn Chu Thời Huân cũng là một chút ít. Người mà ông còn bảo vệ , Chu Thời Huân thể bảo vệ ?

 

Chu Thời Huân đơn giản tưởng rằng, Thịnh An Ninh mà Trình Lão sống nổi, chính là vì ruột yêu thương, nếu cưới, Trình Minh Nguyệt thể vì tiền mà gả cô bừa bãi cho nào đó.

 

Sau , Trình Minh Nguyệt xảy chuyện, cũng chuyện trung gian vấn đề, chỉ là tính cách Thịnh An Ninh đổi, bọn họ cũng đến Kinh thị.

 

Cho nên nhiều sự tình cũng suy nghĩ kỹ, hoặc thể là đang trốn tránh.

 

Chu Loan Thành suy nghĩ một chút: “Có cần hỏi Trình Lão ? Hoặc là bên trực tiếp một chuyến.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-483-rat-dut-khoat-goi-mot-tieng-bo.html.]

“Tình huống của chị dâu, chúng cần tìm triệu chứng, cho nên tự một chuyến sẽ hơn, còn bên , Tống Tu Ngôn cũng quen thuộc với Kinh thị, hai trai của cũng trong hệ thống công an, đến lúc đó cũng thể giúp đỡ.”

 

Chu Thời Huân gật đầu, bây giờ chỉ thể như .

 

Tại thể bắt Tôn Tài Vượng hỏi trực tiếp, thứ nhất là chứng cứ, thứ hai là Tôn Lão vẫn đang tại vị, nếu để ông , can thiệp sẽ càng thêm phiền phức.

 

Đừng mong Tôn Lão là chính trực thiên vị, dù cũng liên quan đến con cái của ông .

 

Chu Loan Thành cùng Anh cả Chu Thời Huân thương lượng một phen thể tìm đột phá khẩu từ phía Tôn Tài Vượng, việc ở đây thì giao cho Tống Tu Ngôn .

 

Sợ Chu Thời Huân nghĩ nhiều, Chu Loan Thành còn an ủi: "Anh cả, cứ ở nhà chăm sóc cho chị dâu và ba đứa nhỏ, những chuyện khác cứ để bọn em . Dù bọn em lớn lên ở Kinh thị từ nhỏ, quen thuộc với và sự việc ở đây."

 

Nói chuyện xong với Chu Thời Huân, lập tức tìm Tống Tu Ngôn ngay trong đêm, khi hai một phen thảo luận, Chu Loan Thành liền lên tàu hỏa rời khỏi Kinh thị ngay tối hôm đó.

 

Phía Chu Nam Quang cũng định tìm Tôn Lão, nhưng ngờ Tôn Lão tìm đến Chu Nam Quang và Chu Song Lộc .

 

Sợ đến Chu gia tiện, hơn nữa Chu Song Lộc tuổi tác lớn hơn ông , kinh nghiệm cũng cao hơn, tuy rằng còn tại vị, nhưng ông cũng dám tôn kính.

 

Cho nên, ông hẹn Chu Nam Quang, đến trung tâm điều dưỡng nơi Chu Song Lộc đang ở.

 

Gần đây, Chu Song Lộc vẫn luôn ở tại đây, thỉnh thoảng mới về nhà một chuyến, Chu Nam Quang cũng kiến nghị ông ở đây, nhà nhiều sự tình, miễn cho ông thấy theo lo lắng thượng hoả.

 

Lúc thấy Chu Nam Quang dẫn Tôn Lão đến, mặt Chu Song Lộc lập tức lạnh lùng nghiêm nghị, ngay cả những nếp nhăn ngày thường dường như cũng giãn nhiều.

 

Sau khi Tôn Lão chào hỏi, ông cũng trực tiếp mở lời rõ mục đích: "Đoạn thời gian vẫn luôn ở phía nam, cũng trong nhà xảy nhiều sự tình như , đầu tiên là Thái Phượng , bây giờ kết quả bệnh. đứa con dâu hồ đồ của còn giới thiệu giang hồ l.ừ.a đ.ả.o cho các vị."

 

"Đây đều là của , là do bình thường chúng giáo d.ụ.c ít, để cho bọn họ tin những lời tuyên bố vô căn cứ ."

 

Nói ông thở dài một tiếng: "Bây giờ sự tình xảy , cũng tình trạng An Ninh nhà các vị , cũng may sai lầm đều gây hậu quả. Bất quá, để bày tỏ lời xin của , sẽ liên hệ bác sĩ nhất để khám bệnh cho An Ninh, Chu Lão, ngài thấy ?"

 

Chu Song Lộc dựa ghế sô pha, lạnh lùng hừ một tiếng: "Ông nghĩ bây giờ ngay cả một bác sĩ giỏi cũng mời ?"

 

Tôn Lão liên tục lắc đầu: "Ngài đừng hiểu lầm, An Ninh bệnh cũng sốt ruột, năm trong tiệc đầy tháng của bọn nhỏ, cũng từng gặp An Ninh, sinh ba đứa nhỏ dễ dàng. Nếu cô xảy chuyện, ba đứa nhỏ sẽ khổ. Cho nên mới nghĩ, thể tận một phần sức lực, thì tận một phần sức lực."

 

Chu Nam Quang , khẩu khí ôn hoà hơn Chu Song Lộc nhiều: "Chú Tôn, bệnh của An Ninh chúng sẽ nghĩ cách, cũng cảm ơn sự quan tâm của Chú Tôn."

 

Tôn Lão cảm thán: "Hai đứa nhỏ của Tài Vượng năm đó, cũng là bởi vì chăm sóc, mặc kệ một nhà chúng tận tâm tận lực thế nào, trong mắt ngoài đều là đáng thương. Cho nên thể hiểu nỗi buồn của các vị."

 

"Tài Vượng những năm cũng vất vả, tuy rằng năng lực bình thường, nhưng cũng là một việc thiết thực."

 

Vừa chuyển giọng, ông liền bắt đầu biện hộ cho Tôn Tài Vượng.

 

Chu Nam Quang gật đầu đáp : " , cái chúng đều , cho nên khi Thái Phượng lên, chúng đều mừng cho , cuối cùng cũng là khổ tận cam lai."

 

Tôn Lão biện hộ cho Tôn Tài Vượng, Chu Nam Quang cố tình đ.á.n.h thái cực quyền với ông , về .

 

--------------------

 

 

Loading...