Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 479: Chính là vợ của anh ấy
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:43:08
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thời Huân thuận theo tay nhỏ bé của An An qua, chiếc bàn học cửa sổ, mặt dọn dẹp gọn gàng, gì khác biệt.
Chu Triều Dương thấy An An chỉ bàn học mà , cũng hiểu nha đầu nhỏ ý tứ gì: “Sáng hôm chị dâu phát bệnh, chị ngay bàn học, bởi vì động tĩnh quá lớn, đ.á.n.h thức An An, con bé chuyện ?”
Chu Thời Huân nheo mắt chằm chằm chiếc bàn một hồi, dỗ dành ba đứa nhỏ trong lòng.
Ba bạn nhỏ vì thấy bố mà trong lòng cũng trở nên yên tâm hơn nhiều, một hồi liền thút thít nữa. Chu Chu bắt đầu vỗ vỗ bụng nhỏ: “Bố ơi, đói, ha ha.”
Không ăn cơm, liền mở cái miệng nhỏ nhắn ha ha hai tiếng, biểu thị ăn.
Mặc Mặc vốn dĩ là vì Chu Chu và An An nên mới theo, lúc Chu Chu đói, cũng lập tức gật gật đầu nhỏ: “Đói.”
Lâm Uyển Âm vội vàng cùng Chu Triều Dương xuống lầu pha sữa bột cho ba đứa nhỏ, hai ngày nay bệnh, ba đứa bé cũng chịu ăn uống đàng hoàng.
Trong phòng chỉ còn Thịnh Minh Viễn, Chu Thời Huân, nhất thời cũng nên chuyện gì với .
Chu Thời Huân ôm ba đứa nhỏ, đầu Thịnh An Ninh thật lâu, ánh mắt sâu thẳm ai thể thấu đang suy nghĩ gì, ngay cả Thịnh Minh Viễn cũng đoán .
Cho đến khi từ từ đầu , thần sắc chuyên chú Thịnh Minh Viễn: “Kỳ thật, hai và An Ninh sớm quen , đúng ?”
Lòng Thịnh Minh Viễn chợt lạnh, chút kịp phản ứng: “Thời gian chúng về nước lâu, là An Ninh gặp Đa Đa, chúng mới quen .”
Chu Thời Huân chậm rãi lắc đầu: “Anh đang dối, kỳ thật hai chính là bố ruột của An Ninh.”
Câu trực tiếp Thịnh Minh Viễn ngây ngẩn cả , nên trả lời thế nào, ông Thịnh An Ninh gì với Chu Thời Huân .
Còn Chu Thời Huân rốt cuộc bao nhiêu?
Là thăm dò, là cái khác?
Chu Thời Huân phảng phất thể thấu nội tâm ông: “An Ninh từ tới nay từng với , chỉ là khi cô đối mặt với hai , bất kỳ phòng nào, khiến sinh nghi mà thôi.”
Tuy là nghi ngờ, nhưng ngữ khí của Chu Thời Huân chắc chắn.
Thịnh An Ninh là một lanh lợi, thế nhưng khi đối mặt với Thịnh Minh Viễn và Lâm Uyển Âm, cô hề giữ , còn Thịnh Thừa An nữa.
Lúc rảnh rỗi cũng từng suy nghĩ về quan hệ giữa bốn , đến một đáp án khẳng định, bọn họ là một nhà, là một nhà từng cùng sinh sống thật lâu.
Từng, quan hệ của bọn họ mật, cho nên hiện tại mới thể ở chung tự nhiên như .
Điều duy nhất nghĩ là, rốt cuộc bọn họ trải qua chuyện gì?
Thịnh Minh Viễn chuyện, thấy bên ngoài tiếng bước chân, là Lâm Uyển Âm và Chu Triều Dương cầm bình sữa lên, vội vàng một câu: “Nếu , chờ thời gian sẽ từ từ với .”
Chuyện giấu khác thể dễ dàng, nhưng giấu Chu Thời Huân cả đời, vẫn chút khó khăn.
Cho nên bằng với , bọn họ cùng nghĩ biện pháp, xem xem thế nào để cứu Thịnh An Ninh, mà ở chung cũng sẽ còn bất kỳ bất tiện nào nữa.
Ba bạn nhỏ mấy ngày nay bởi vì bệnh cũng nghỉ ngơi , một chai sữa lót bụng, mơ mơ màng màng bắt đầu ngủ.
Chu Thời Huân cũng để Lâm Uyển Âm bọn họ bế đứa nhỏ xuống, mà là để bọn chúng cứ ngủ bên cạnh Thịnh An Ninh.
Nhìn ba đứa nhỏ ngủ thành một loạt, cùng với Thịnh An Ninh đang an tĩnh, trầm mặc một hồi với Thịnh Minh Viễn và những khác: “Hai xuống nghỉ ngơi một chút , trông bọn họ là .”
Chu Triều Dương thôi, cuối cùng Lâm Uyển Âm kéo xuống lầu.
Cửa phòng đóng , trong phòng thoáng cái chỉ còn năm một nhà bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-479-chinh-la-vo-cua-anh-ay.html.]
Chu Thời Huân lặng lẽ bên giường, chằm chằm Thịnh An Ninh, bên tai luôn thoáng qua giọng nũng nịu dí dỏm của cô: “Chu Trường Tỏa, nhớ nha.”
“Chu Trường Tỏa, đau .”
“Chu Trường Tỏa, giữ phu đức…”
Từ đến nay cô luôn gọi cả họ lẫn tên , chỉ khi nào trêu chọc mới thích c.ắ.n tai , rầm rì gọi "Trường Tỏa".
Mà giờ đây...
Chu Thời Huân nhắm mắt , hy vọng tất cả chỉ là ảo giác. Mở mắt , Thịnh An Ninh vươn tay : "Chu Trường Tỏa, về !"
Mở mắt , chẳng gì đổi.
Chu Thời Huân im lặng một hồi, đến bàn học xuống. Mặt bàn dọn dẹp sạch sẽ, chắc là Thịnh An Ninh xong khi cô hôn mê.
Bởi vì thời gian , đều lo lắng cho bệnh tình của Thịnh An Ninh, căn bản tâm tư quét dọn phòng ốc, bàn học phủ một lớp bụi mỏng.
Vậy Thịnh An Ninh gì ở bàn học khi cô ngất ?
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Chu Thời Huân suy nghĩ một chút, đưa tay kéo ngăn kéo , liền thấy vài phong thư và một cuốn nhật ký màu hồng.
Trên phong thư cùng, chễm chệ tên , chỉ là nét chữ lộn xộn.
Anh chút dám đưa tay lấy, chằm chằm cái tên phong thư một hồi lâu, mới đưa tay cầm lấy. Khi chạm phong thư, mới phát hiện tay run đến mức căn bản thể nắm c.h.ặ.t một phong thư nhẹ như thế.
Một phong thư dày đến bảy tám trang, lúc bắt đầu, nét chữ rõ ràng tuấn dật, về càng ngày càng mơ hồ lộn xộn.
"Trường Tỏa, khi thấy phong thư , lẽ em gặp tình trạng . Em sẽ trở thành cái dạng gì, thể sẽ mất sinh mệnh, hoặc cũng thể đổi tính cách. Nếu em đổi tính cách, điều đó sẽ vô cùng bất lợi cho cả các con và . Nếu trong mắt em còn tình yêu, nhất định , đó là ý của em, và đó cũng thể là em."
Cô hề về trải nghiệm của bản , mà chỉ bảo nếu thắc mắc gì thì hỏi Thịnh Minh Viễn và Lâm Uyển Âm.
Thịnh An Ninh sợ rằng phong thư thể rơi tay Chu Thời Huân ngay lập tức, đến lúc đó sẽ gây phiền phức lớn.
Trong thư còn về những đổi gần đây của cơ thể cô, và dặn dò Chu Thời Huân, nếu cô c.h.ế.t, nhất định để các con tránh xa cô.
Hai trang cuối cùng lộn xộn, tất cả đều là nỗi nhớ.
"Em sợ em đợi trở về, cũng thể lời từ biệt với . Em từng ảo tưởng thể cùng bạc đầu, đến già , chúng ánh hoàng hôn, kể cho những bí mật của em."
"Thế nhưng, ngoài ý đến quá bất ngờ, em sợ còn cơ hội gặp mặt một nữa . mà, Trường Tỏa , nhất định vì em mà đau lòng, càng tự phong bế bản , bởi vì chúng còn ba bảo bối, bọn chúng cho phép thời gian đau lòng..."
"Mà đàn ông của em, nhất định bước từ vạn trượng vinh quang, phía , bay lên cao. Anh đầu , em sẽ vẫn luôn ở phía bầu bạn cùng ..."
"Em từng nghĩ, cho Trường Tỏa của em một gia đình ấm áp và đầy yêu thương, chữa lành tất cả những bất hạnh thời thơ ấu, niên thiếu của . Khiến từ nay còn cô đơn nữa. Thế nhưng, lẽ em thất hứa !"
Phía còn một đoạn dài, vì nét chữ quá mức lộn xộn nên thể nhận nữa.
Có thể tưởng tượng khi Thịnh An Ninh , cơ thể cô vô cùng đau đớn.
Chu Thời Huân nhắm mắt , nước mắt từ khóe mắt trượt xuống, đưa tay lau .
Những tương lai , khiến vô cùng sợ hãi.
--------------------