Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 477: Chu Thời Huân đứng ngay ở cửa.
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:43:06
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đạo sĩ sức giãy giụa, mặt đỏ bừng đến mức, cảm thấy Chu Thời Huân thật sự dám bóp c.h.ế.t , sợ đến vội vàng lắc đầu, biểu thị bản cái gì cũng .
Chu Thời Huân đầu Chu Triều Dương: "Em gọi hai về, càng nhanh càng ."
Chu Triều Dương liên tục gật đầu, hỏi tại , chạy tìm Chu Loan Thành.
Chu Thời Huân cũng cảm thấy hứng thú với chuyện của Tiết Thải Phượng, nhưng là khi liên lụy đến Thịnh An Ninh, căn bản hề đơn giản như .
Chờ Chu Triều Dương rời , túm tóc đạo sĩ, dùng một lực trực tiếp đập đầu xuống mặt đất: "Bệnh của Tiết Thải Phượng, thật sự là ngươi chữa khỏi?"
Lúc đạo sĩ sợ đến hồn bay phách lạc, thế nào cũng nghĩ đến Chu Thời Huân hạ t.ử thủ, những như bọn đều chú trọng tiền đồ của , sẽ để vết nhơ trong đời ?
Hắn kinh hãi : "Không , , chỉ là vì lừa tiền, là bọn họ Tiết Thải Phượng quỷ nhập, biện pháp trừ quỷ của chúng chính là dùng roi mây quất thể, đó uống chút m.á.u gà, bên trong đốt một đạo bùa."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Khi khám bệnh cho Tiết Thải Phượng, cô bệnh thật sự nghiêm trọng, cũng thể , nhưng là cuối cùng cô khỏi bệnh, cũng tưởng là công lao của ."
Chu Thời Huân nghiến c.h.ặ.t răng hàm , túm tóc đạo sĩ, hung hăng đập xuống mặt đất, mấy tiếng thùng thùng, trán đạo sĩ chảy m.á.u, mới ngừng : "Nói thật."
Lúc đạo sĩ cảm thấy trong quần một cỗ nóng, đến mức hận thể quỳ xuống cầu xin Chu Thời Huân: " đều là lời thật, bọn họ cho một trăm tệ cảm tạ , đây là đầu tiên nhận nhiều tiền như . đúng , hôm đó khi quất phụ nữ , dùng lực đủ tàn nhẫn, giật lấy roi mây quất, dùng lực quả thật tàn nhẫn hơn nhiều, dù sợ đ.á.n.h c.h.ế.t."
"Sau đó Tiết Thải Phượng khỏi bệnh, đàn ông còn đối phó với ác quỷ, thì dùng biện pháp tàn nhẫn nhất."
Chu Thời Huân buông tay, ném xuống mặt đất, dậy thở dốc, nắm c.h.ặ.t nắm đ.ấ.m, gân xanh mu bàn tay nổi lên, buộc bản tĩnh táo.
Dưới lầu, Chu Nam Quang bọn dẫn ba đứa nhỏ khám bệnh trở về, thấy Chung Văn Thanh và Chu Hồng Vân ở ghế sô pha , mặt đất còn một chiếc túi xách quen thuộc.
Khiến Chu Nam Quang một dự cảm vô cùng : "Đã xảy chuyện gì?"
Chung Văn Thanh đến mức nên lời, Chu Hồng Vân lau nước mắt : "Chúng tìm đạo sĩ về khám bệnh cho An Ninh, đó Thời Huân trở về."
Chu Nam Quang xong tối sầm mắt, trợn mắt hai : "Đã động thủ với An Ninh?"
Chung Văn Thanh vội vàng lắc đầu, Chu Hồng Vân cũng vội vàng lắc đầu: "Không , , Thời Huân trở về kịp thời, còn động thủ."
Lâm Uyển Âm và Thịnh Minh Viễn , lập tức nổ tung tại chỗ: "Cái gì? Các thật sự mời những đạo sĩ đó về, động thủ với An Ninh? Các nghĩ thế nào, cho dù sốt ruột đến mấy cũng thể bệnh thì vái tứ phương, vạn nhất bệnh của An Ninh chữa khỏi, đ.á.n.h c.h.ế.t thì ?"
Càng càng sốt ruột, ôm An An liền lên lầu, Thịnh Minh Viễn một tay kéo : "Cô đừng lên , Thời Huân đang ở đó."
Lâm Uyển Âm sắp tức c.h.ế.t , lúc cũng mặc kệ ai đang ở đó: "Bọn họ thế nào thể ngu như , những chuyện đó như chuyện kể là , cũng ngẫm roi mây đ.á.n.h đau đến mức nào, đứa nhỏ chịu khổ lớn đến cỡ nào chứ."
Càng nghĩ càng tức, đau lòng con gái suýt đ.á.n.h, nhịn lên.
Thịnh Minh Viễn ôm vai cô an ủi: "Cô đừng , chuyện gì ? Hơn nữa Thời Huân trở về, An Ninh gặp Thời Huân, chừng sẽ lên đấy, đây cũng coi như là một chuyện ."
Chu Nam Quang đầu tiên tức tối Chung Văn Thanh: "Bà hồ đồ, hồ đồ! Thế nào phạm sai lầm hồ đồ như trong sự kiện ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-477-chu-thoi-huan-dung-ngay-o-cua.html.]
Chung Văn Thanh ôm mặt, lúc hối hận sợ hãi, nếu như lúc đó Triều Dương trở về, Thời Huân trở về, lúc An Ninh biến thành cái dạng gì ?
Hoặc là bọn trở về muộn một hồi, An Ninh đ.á.n.h, Thời Huân thấy chẳng sẽ hận c.h.ế.t cô ?
Càng nghĩ càng dám nghĩ, lúc đó như quỷ ám tâm trí .
Chu Hồng Vân cũng hối hận, trong lòng vẫn cảm thấy đạo sĩ thể xem bệnh, chỉ là bọn họ nên len lén chuyện . Nếu An Ninh thật sự xảy chuyện, cô còn mặt mũi nào ở trong nhà nữa?
Chu Nam Quang hai đang thành một nắm, lời lẽ trách móc tức tối, cuối cùng biến thành một tiếng thở dài.
Thịnh Minh Viễn cũng kéo Lâm Uyển Âm qua xuống, an ủi : “Bây giờ Thời Huân trở về thì , mỗi chúng đều là vì An Ninh , thể một phương pháp dùng quá cực đoan, với là quá sốt ruột. nghĩ điểm xuất phát đều là vì An Ninh. Không một ai hy vọng An Ninh gặp chuyện may.”
Mặc dù Chung Văn Thanh sai, nhưng thể phủ nhận, ngày thường, bà đối với An Ninh thật sự là tâm ý. Lại còn vất vả dẫn theo ba đứa nhỏ.
Bởi vì Chu Thời Huân vẫn còn ở lầu, cũng bộ sự tình từ chỗ Chu Triều Dương.
Thịnh Minh Viễn liền đề nghị nên lên , để Chu Thời Huân và Thịnh An Ninh ở riêng một hồi, cũng hy vọng việc Chu Thời Huân đột nhiên trở về thể kích thích Thịnh An Ninh.
Chu Triều Dương dẫn Chu Loan Thành trở về cũng nhanh, hận thể giẫm lên bánh xe gió lửa mà , giẫm lên bánh xe gió lửa mà về.
Trên đường, Chu Triều Dương đơn giản một về sự tình dẫn đạo sĩ về khám bệnh cho Thịnh An Ninh, Anh Cả bắt gặp. Nói xong, cô bắt đầu lo lắng: “Nhị Ca, Anh Cả giận vì chuyện , dẫn Chị dâu ngoài ở ?”
Người đ.á.n.h chính là Con dâu của mà!
Chu Thời Huân bảo bối Thịnh An Ninh đến mức nào, Chu Triều Dương đều thấy rõ. Một mộc mạc giỏi ăn như , mỗi chỉ cần Thịnh An Ninh ở đó, ánh mắt luôn luôn dõi theo cô.
Cũng chỉ đối mặt với Thịnh An Ninh, lời mới nhiều hơn một chút ít, biểu cảm cũng nhiều hơn một chút.
Chu Loan Thành xong đều cảm thấy giật : “Mẹ quỷ ám tâm trí ? Thế nào tin những thứ ?”
Chu Triều Dương cảm thấy đơn giản: “Anh nghĩ xem, Mẹ Thiên Thiên ở nhà, cái Tiết Thái Phượng cứ luôn đến chơi, kể kể những sự tình ly kỳ cô , các bà liền nghi ngờ gì nữa.”
Chu Loan Thành tuy giật , nhưng Chu Thời Huân cũng vì chuyện mà trách nhà.
Hai về đến nhà, kịp chào hỏi những trong phòng khách, vội vàng chạy lên lầu, dù lầu vẫn còn một đạo sĩ.
Những khác thấy Chu Loan Thành và Chu Triều Dương chạy lên lầu, cũng lên theo.
Chu Loan Thành và Chu Triều Dương phòng, liền thấy đạo sĩ mặt đất, mặt đầy m.á.u. Nếu thỉnh thoảng còn co giật một cái, bọn họ còn tưởng Chu Thời Huân đ.á.n.h c.h.ế.t .
Còn Chu Thời Huân ở bên giường, kiên nhẫn lau tay cho Thịnh An Ninh, một câu nào, nhưng động tác vô cùng dịu dàng.
Khung cảnh vốn ấm áp , lúc khiến thấy lòng chua xót!
--------------------