Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 475: Động Tâm Tư

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:43:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chung Văn Thanh gì, cứ chằm chằm đạo sĩ.

 

Những căn biệt thự kiểu Tây nhỏ từng c.h.ế.t cũng chuyện hiếm lạ, dù trong thời chiến loạn, thể c.h.ế.t ? Mà tòa nhà đây quả thật cũng từng thắt cổ tự sát.

 

Sau giải phóng, những căn biệt thự kiểu Tây nhỏ tiên trưng dụng để văn phòng, nhiều cơ quan đơn vị đều việc ở đây, phân cho quân đội, vẫn là ký túc xá của quan binh, mãi đến mười mấy năm mới phân xuống, cấp cho một lãnh đạo lớn tuổi công lao trác việt ở.

 

Đã luân chuyển nhiều như , kết cấu căn nhà cũng đổi hết đến khác, cho nên chuyện từng c.h.ế.t đây, cũng là chuyện gì quá nghiêm trọng.

 

Đạo sĩ chỉ xà ngang phía lối cầu thang lầu hai: “Chính là ở đây, phụ nữ thắt cổ c.h.ế.t tại đây, lúc c.h.ế.t mặc đồ đỏ, oán khí quá nặng nên vẫn luôn vây ở trong căn phòng từng ngoài.”

 

“Sau đó, bởi vì trong phòng ở dương khí sung túc, cho nên cô vẫn luôn cơ hội giở trò.”

 

Chung Văn Thanh kinh ngạc, trong lòng vẫn giữ vài phần hoài nghi, dù những câu chuyện trong mỗi căn biệt thự kiểu Tây nhỏ đều là bí mật, nhiều đang truyền tai .

 

Ví dụ như nhà ai đang ở, từng là phòng của dì Ba của đại quân phiệt, còn nhà ai là nhà của thương nhân lớn nào đó.

 

Bên trong từng xảy chuyện gì, truyền thuyết cũng đều .

 

Chu Hồng Vân sợ đến da đầu tê dại, mỗi ngày lên xuống lầu ở đây vô , giờ phút đột nhiên dám xà nhà đỉnh đầu.

 

Đạo sĩ lắc đầu: “Đi thôi, xem bệnh nhân.”

 

Chung Văn Thanh dẫn đạo sĩ phòng ngủ của Thịnh An Ninh, lúc Thịnh An Ninh đang an tĩnh giường, đôi mắt vô hồn chằm chằm cửa, thấy , khóe miệng nhếch lên, lộ một nụ cổ quái.

 

Đạo sĩ ôm một cây dây mây quấn trong lòng, hai vòng mặt Thịnh An Ninh, liên tục lắc đầu, Chung Văn Thanh: “Bệnh , chữa .”

 

Lòng Chung Văn Thanh bỗng chốc thắt : “Sao chữa ?”

 

Đạo sĩ nheo mắt tính toán một hồi, mở mắt Chung Văn Thanh, các cô với vẻ khá đồng tình: “Nữ quỷ bám con dâu cô, oán khí quá sâu nặng. Cho dù hồn phi phách tán cũng sẽ dễ dàng rời . Nếu rời , sống cũng nhất định sẽ chịu đựng đau khổ.”

 

Chung Văn Thanh chợt hiểu , chằm chằm cây dây mây trong lòng đạo sĩ: “Không dùng ?”

 

Đến lúc , bà vẫn đành lòng.

 

Không đành lòng để Thịnh An Ninh chịu khổ!

 

Đạo sĩ ung dung thở dài một tiếng: “Cho nên mới chữa ! Nếu bắt đầu, các cô thể kêu dừng , nếu dừng , oán khí của quỷ hồn sẽ phản phệ lên . Mà bệnh nhân chỉ khỏi, cũng sẽ càng nghiêm trọng hơn.”

 

Tiết Thải Phượng kéo tay Chung Văn Thanh, giọng chút căng thẳng: “Chị dâu, vẫn là để đại sư xem thử , chúng cứ ở bên ngoài chịu đựng. An Ninh đau khổ cũng chỉ là một hồi thôi, sẽ hơn. Không gì khác, chị cũng ngẫm cho ba đứa trẻ. Nếu An Ninh khỏe, ba đứa trẻ cũng thể .”

 

Chung Văn Thanh rối rắm, Thịnh An Ninh gầy nhiều trong thời gian , mặt chút thịt nào, khiến đôi mắt trông đặc biệt lớn, mang theo nụ lạnh lẽo nơi khóe môi, thật sự giống như quỷ bò từ đất.

 

Lại nghĩ đến ba đứa trẻ đáng thương, cuối cùng vẫn c.ắ.n răng quyết tâm: “Vậy thì bắt đầu , thể nhanh một chút ?”

 

Để Thịnh An Ninh bớt chịu tổn thương một chút.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-475-dong-tam-tu.html.]

Chu Hồng Vân cũng đành lòng: “Có thể nhẹ tay một chút ?”

 

Thịnh An Ninh da thịt mềm mại, thể chịu đựng roi mây quất?

 

Đạo sĩ liếc mắt một cái Chu Hồng Vân và Chung Văn Thanh, nhíu mày chút bất mãn: “Nếu các cô tin, thì đừng xem nữa. Nếu , xin mời các cô ngoài.”

 

Tiết Thải Phượng vội vàng kéo Chung Văn Thanh và Chu Hồng Vân: “Chị dâu, chị Hồng Vân, chúng vẫn nên ngoài, thấy thì sẽ hơn một chút. An Ninh trải qua chuyện , nhất định sẽ thuận buồm xuôi gió, bình an vô sự.”

 

Đạo sĩ đột nhiên gọi Chung Văn Thanh : "Cô chờ một chút , qua đây giúp trói lên giường, khi đau đớn, hồn ma bám cơ thể cô cũng sẽ phản phệ ngoài tấn công."

 

Chung Văn Thanh do dự một chút, qua đỡ Thịnh An Ninh xuống, trói tay chân cô cột giường, trói nhịn lên: "An Ninh, nên trách nhẫn tâm, như cũng là vì cho con. Con nhịn xuống đau, qua thể lên."

 

Chu Hồng Vân cũng qua giúp giữ cánh tay Thịnh An Ninh, mặc dù lúc căn bản giãy giụa.

 

Toàn bộ trói xong, Tiết Thải Phượng kéo Chung Văn Thanh và Chu Hồng Vân .

 

Chung Văn Thanh đầu liền thấy đạo sĩ lấy một cây roi mây, đó còn mọc những cái gai nhỏ và đầy, đó giơ cao lên vung về phía cơ thể Thịnh An Ninh.

 

Không dám nữa, vội vàng nhắm mắt .

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Thoáng cái cảm thấy cơ thể đẩy một cái, đó xông qua, tiếp đó thấy một tiếng rống giận: " xem ngươi dám !"

 

Chung Văn Thanh vội vàng mở mắt , liền thấy Chu Triều Dương xông tới, đẩy ngã đạo sĩ đang vung roi mây, roi mây rơi hụt, đập đầu giường, nhưng phần đuôi roi quẹt cánh tay Thịnh An Ninh, thoáng cái để một vết m.á.u sâu hoắm.

 

Chu Triều Dương tức giận giật lấy roi mây quất về phía đạo sĩ, nhanh hận: "Đồ l.ừ.a đ.ả.o nhà ngươi, xem hôm nay đ.á.n.h c.h.ế.t ngươi!"

 

Vốn dĩ đang tức giận, xuống tay lực lớn và độc ác, một roi mây quất xuống, đạo sĩ kịp né tránh, trực tiếp lướt qua mặt , rơi xuống vai.

 

Đau đến mức cả thoáng cái lảo đảo, ngã xuống đất.

 

Không đợi Chung Văn Thanh bọn họ phản ứng, Chu Triều Dương quất thêm cái thứ hai, giáng thẳng mặt đạo sĩ: "Lão tạp mao nhà ngươi, thấy ngươi sống nhịn nữa ! thấy ngươi mới ma quỷ, hôm nay giúp ngươi xua ma."

 

Vừa quất đạo sĩ mấy cái nhanh độc, Chung Văn Thanh mới phản ứng , vội vàng cùng Tiết Thải Phượng xông tới, kéo Chu Triều Dương: "Triều Dương, con buông tay , đang chữa bệnh cho chị dâu con."

 

Chu Triều Dương nổi giận, thoáng cái đẩy Tiết Thải Phượng , rống lên với Chung Văn Thanh: "Mẹ! Mẹ thể tin lời bọn họ chứ? Con , đây là l.ừ.a đ.ả.o, l.ừ.a đ.ả.o! Bọn họ chính là đ.á.n.h c.h.ế.t chị dâu con!"

 

Đạo sĩ lúc đau đến mức, ôm mặt dậy, Chu Triều Dương tranh thủ đá cho một cước ngã lăn , đầu trừng đôi mắt đỏ ngầu Chung Văn Thanh: "Mẹ, thể hồ đồ như ! Mẹ cả con trở về vĩnh viễn nhận nữa ? Mẹ thấy cái nhà chúng tan nát ?"

 

Chung Văn Thanh sững sờ một chút, yếu ớt một câu: "Không , , chỉ là chị dâu con khỏe ."

 

Chu Triều Dương tức giận: "Mẹ nghĩ thể ? Mẹ nghĩ như thật sự hiệu quả ? Nếu cả con trở về, thấy cảnh tượng như thế , sẽ nghĩ thế nào? Anh vất vả như , giao vợ con cho chúng , chúng chính là chăm sóc như thế ? Mẹ, chúng còn ấm lòng cả con, chẳng lẽ còn đẩy ngoài ?"

 

Chung Văn Thanh sững sờ một chút, hoảng loạn giải thích, đầu thấy Chu Thời Huân đang ngay tại cửa...

 

--------------------

 

 

Loading...