Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 464
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:42:53
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh vội vàng xuống xe, kịp dừng xe định, An An xông tới, đưa tay nắm lấy xe, vỗ vỗ chỗ phía : “Mẹ ôm, An An .”
Vừa lắc lư, nghĩ qua là dùng sức mạnh, Thịnh An Ninh suýt nữa giữ vững .
Chung Văn Thanh vội vàng tới giúp việc, ôm An An lên, để con bé dạng chân ở ghế , thấy Chu Chu và Mặc Mặc cũng theo, mắt chằm chằm, chìa tay cũng .
Chỉ thể đẩy An An phía một chút, để Chu Chu phía con bé, Mặc Mặc yên xe.
Thịnh An Ninh một chuỗi đứa nhỏ xe đạp: “Nhớ đến ? Xin thứ , hôm nay chút sự tình chậm trễ.”
Lại cùng Chung Văn Thanh : “Tạm thời chút bài tập tìm nuôi của xem một chút, cho nên trở về muộn.”
Chung Văn Thanh mỉm biểu thị ngại: “Không , học thì nhất định lấy việc học trọng.”
Chu Hồng Vân chào hỏi Thịnh An Ninh xong, ánh mắt liên tục đối diện chéo, đó nhỏ với Thịnh An Ninh: “Nhà họ Tôn, thật sự mời một đạo sĩ trở về, là ở nhà hảo hảo một trận pháp sự. Bất quá cũng là như , chỉ là mời bạn bè tới nhà chơi.”
Mặc dù hiện tại chính sách nới lỏng nhiều, nhưng dám tin tưởng phong kiến mê tín. Huống chi là ở tại đại viện .
Thịnh An Ninh nghĩ đến Tiết Thải Phượng gặp buổi sáng, suy đoán cô hẳn là sự kiện , cho nên mới bọn họ đều .
Chung Văn Thanh luôn cảm thấy ở đường lớn bàn luận nhà khác , gọi Thịnh An Ninh về nhà: “Về nhà ăn cơm, lúc dì hẳn cơm .”
Bà và Chu Hồng Vân mỗi bên đỡ một đứa nhỏ, Thịnh An Ninh đẩy xe đạp, bộ trong viện.
Kết quả ba cái thứ nhỏ thèm, đều vui xuống, a a a kêu ngừng, còn liên tục vẫy tay nhỏ bé, ý tứ bảo Thịnh An Ninh cần dừng .
Thịnh An Ninh dở dở , đẩy ba đứa nhỏ mấy vòng trong sân.
Kết quả ba bạn nhỏ càng càng vui vẻ, khanh khách căn bản cho dừng .
Đang vui vẻ, liền một tiếng thét ch.ói tai ch.ói tai, âm thanh vô cùng thê t.h.ả.m, khiến tim run lên, cảm giác chân tóc đều dựng .
Ngay đó là một tiếng tru lên lớn hơn một tiếng, tru lên, như là đang chịu đựng thống khổ cực lớn.
Chung Văn Thanh vội vàng một tay một đứa ôm An An và Chu Chu xuống, gọi Chu Hồng Vân ôm Mặc Mặc: “Mau, dẫn bọn nhỏ nhà, đừng để dọa.”
Bất quá, bà xem nhẹ lá gan của ba đứa nhỏ.
Ba cái thứ nhỏ căn bản chú ý tiếng , ôm xuống, thập phần bất mãn giãy giụa rầm rì.
Thịnh An Ninh dừng xe đạp xong, theo nhà, liền Chu Hồng Vân còn xoa lưng Mặc Mặc: “Đừng để dọa đến bảo bối nhỏ của chúng , nhà họ Tôn đang gì, đây là chữa bệnh là g.i.ế.c đây.”
Đóng cửa phòng , âm thanh bên ngoài nhỏ nhiều, t.ử tế gần như thấy.
Chung Văn Thanh vẫy vẫy tay với Chu Hồng Vân: “Không cần xen bọn họ, đó là sự tình , chúng cần xen . Mau dẫn đứa nhỏ rửa tay chuẩn ăn cơm, ba đứa nhỏ sớm đói .”
Lại gọi Thịnh An Ninh rửa tay ăn cơm, đó thư phòng gọi Chu Nam Quang.
Chu Triều Dương trở về muộn một ít, hiển nhiên là trở về khi xem náo nhiệt ở bên ngoài, lúc cửa cả nhà ăn xong cơm tối.
Thịnh An Ninh đang lau miệng cho ba đứa nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-464.html.]
Chung Văn Thanh bộ dáng Chu Triều Dương đầy mắt hưng phấn, nha đầu xem náo nhiệt ở bên ngoài trở về, cũng hỏi: “Để cơm và thức ăn cho con, đều ở trong nồi đấy.”
Chu Triều Dương đáp một tiếng, vui vẻ chạy rửa tay, đó nhà bếp múc một chén cơm, gạt một ít thức ăn trong đĩa lên cơm, bưng chén phòng khách tìm Thịnh An Ninh.
“Chị dâu, chị dâu, mới các ngươi thấy cái gì âm thanh ?”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Thịnh An Ninh cố ý vờ như , thỏa mãn lòng bát quái của Chu Triều Dương: “Không thấy, thế?”
Chu Triều Dương “ai nha” một tiếng, húp hai ngụm cơm nuốt xuống: “Lúc trở về, thấy cửa nhà họ Tôn mấy vây quanh, còn thấy tiếng bên trong, nên tò mò qua .”
“Các ngươi đoán xem thế nào? Họ con dâu Tôn Tài Vượng quỷ nhập, dùng roi mây quất, cho đến khi quất con quỷ khỏi .”
Thịnh An Ninh nhíu mày, trong lòng đột nhiên dâng lên sự bất an mơ hồ, cũng sự bất an đến từ .
Chu Hồng Vân đang tò mò, xong cảm thấy như rớt cả cằm: “Roi mây gai, đ.á.n.h như thế, chẳng đ.á.n.h c.h.ế.t luôn ?”
Chu Triều Dương liên tục gật đầu: “Ai ? Tiết Thải Phượng đ.á.n.h là m.á.u, tên đạo sĩ còn hỏi, còn hát hò nữa ? Ban đầu Tiết Thải Phượng lăn lộn đất gì, cuối cùng thể là thật sự đau chịu nổi, cầu xin khổ sở, bao giờ hát nữa.”
“Sau đó, tên đạo sĩ ép Tiết Thải Phượng nuốt xuống một chén m.á.u gà, trong chén m.á.u gà đó còn bỏ thêm cái khác.”
Chu Nam Quang vốn định trở về thư phòng, Chu Triều Dương cũng dừng bước chân, lúc chút tức giận đập bàn: “ là hồ đồ! Chẳng lẽ ai quản ?”
Vừa định gọi điện cho phòng cảnh vệ, bảo bắt tên đạo sĩ giở trò thần thánh .
Chung Văn Thanh vội vàng ngăn : “Anh đừng gọi vội, Tôn Lão gần đây ở nhà, đứa con trai nên của ông còn thể gây chuyện, cũng , cho dù gọi , phòng cảnh vệ cũng chẳng gì .”
Tôn Tài Vượng thể ở trong cái sân , nhờ công lao của bố .
Còn bản , ngày thường học vấn nghề nghiệp, cũng từng phạm lầm lớn gì, nhưng là kẻ vô tham ăn lười nổi tiếng trong sân.
Chu Nam Quang suy nghĩ một chút, đặt điện thoại xuống, với Chu Triều Dương: “Sau tránh xa nhà bọn một chút ít.”
Chu Triều Dương bĩu môi: “Vốn dĩ cũng chẳng quan hệ gì với nhà bọn , chỉ là một cái náo nhiệt thôi.”
Đợi Chu Nam Quang trở về thư phòng, Chu Hồng Vân mới dám tiếp tục thảo luận: “Quay đầu nếu Tiết Thải Phượng thật sự , chẳng là chúng oan uổng ?”
Chu Triều Dương tin: “Không khả năng? Tiết Thải Phượng choáng váng mười mấy năm , thể quất mấy roi mây là lên ? Tuyệt đối khả năng.”
Chu Hồng Vân vẫn một chút ít tin mê tín: “Nghe lớn tuổi , thật sự loại mượn xác hồn, còn quỷ hồn nhập khác.”
Thịnh An Ninh c.ắ.n ngón cái thất thần, nếu Tiết Thải Phượng thì ?
Chung Văn Thanh cũng cảm thấy khả năng: “Tiết Thải Phượng phát điên, vẫn là bởi vì Tiểu Tôn ngày thường đ.á.n.h đập, đ.á.n.h một cô gái , sống sờ sờ choáng váng.”
Mấy bàn tán xong, đều cảm thấy Tiết Thải Phượng khả năng khỏi.
Tuy nhiên hôm , khi Thịnh An Ninh học, gặp Tiết Thải Phượng, mặt và cổ còn mang theo vết thương, nhưng cả như khỏi, thấy cô còn tủm tỉm: “Đi học .”
--------------------