Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 459: CHUẨN BỊ TỐT

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:42:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh vội vàng lắc đầu: "Cái đó thì , chỉ là đôi khi sẽ nghĩ, thế giới của chúng bây giờ biến thành cái dạng gì , cô ở thế giới đó sẽ thế nào? Nói thì, hình như vẫn là cướp nam nhân của cô , còn sinh ba đứa con."

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Lâm Uyển Âm thấy con gái đa sầu đa cảm như : "Chuyện liên quan gì đến con? Con nhớ một câu , ông trời an bài là lớn nhất. Một khi ông trời an bài con xuyên thể cô , thì điều đó chứng tỏ con và Chu Thời Huân duyên phận. Nếu con xuyên qua, tin rằng bọn họ ly hôn ."

 

Thịnh Minh Viễn cũng tán thành: "Con đừng suy nghĩ lung tung, trong cõi u minh nhiều thứ đều định . Cô đến nhà chúng , một chút ít cũng thua thiệt gì, nếu cô hiểu chuyện một chút, thể sống cả một đời cuộc sống hào môn gấm vóc lụa là."

 

Thịnh An Ninh chống cằm lên, hình như cũng lý.

 

Ăn xong cơm trưa, đến chuyện Chung Văn Thanh mời bọn họ ngày mai Chu gia khách.

 

Lâm Uyển Âm khen Chung Văn Thanh một trận: "Không thể , chồng của con thật sự , đối với bọn nhỏ kiên nhẫn tỉ mỉ, còn thật sự đối với con dâu giống như đối với con gái ruột. Các loại lễ nghi cũng chu đáo cực kỳ. Điểm quan trọng nhất, chồng con từ đến nay bao giờ gây chuyện thị phi."

 

Tiếp xúc vài , từng Chung Văn Thanh ai , đối với ai cũng tủm tỉm, còn tiếc lời khen ngợi và khẳng định khác.

 

Thịnh An Ninh cũng cảm thấy Chung Văn Thanh : " , bà tâm tư tinh tế, thể quan tâm đến mỗi một trong nhà, còn khiến phản cảm."

 

...

 

Thịnh An Ninh ăn cơm xong, tìm Mộ Tiểu Vãn, mời cô Chủ Nhật đến nhà khách: "Mẹ chồng , tự tay món lòng hầm, nhớ cô thích ăn lòng hầm ? Triều Dương lòng hầm chồng hầm, còn ăn ngon hơn cả bên ngoài ."

 

Mộ Tiểu Vãn nhướng mày, Thịnh An Ninh: "Đi chứ, lâu ăn lòng hầm . Cái quán thường , con trai nhà sắp kết hôn, hơn nửa tháng nay đều mở cửa ."

 

Thịnh An Ninh khá bất ngờ, cũng thật lòng hy vọng Mộ Tiểu Vãn thể đừng dây dưa chuyện quá khứ nữa: "Sáng sớm ngày mai nhớ qua sớm một chút nha, còn thể giúp trông bọn nhỏ một hồi đấy."

 

Mộ Tiểu Vãn lập tức gật đầu, biểu thị một chút ít vấn đề cũng .

 

Chung Văn Thanh Thịnh Minh Viễn một nhà và Mộ Tiểu Vãn đều sẽ đến, trời sáng dậy, chờ cô giúp việc mua lòng về, bắt đầu động thủ giúp đỡ dọn dẹp.

 

Thời tiết ấm áp, buổi tối đều mở cửa sổ.

 

Thịnh An Ninh còn đang trong mơ một trận mùi lạ hun tỉnh, phản ứng đầu tiên chính là, chẳng lẽ là An An ị ?

 

Bỗng chốc dậy, thấy An An ngủ ngon, hai tay nhỏ bé đặt ở hai bên đầu, hai chân cũng co .

 

Kiểm tra một chút, xác định An An gây , mới phản ứng , là Chung Văn Thanh bọn họ đang ở trong sân dọn dẹp lòng heo.

 

Xoa xoa thái dương đau nhức, qua đóng cửa sổ .

 

Không ngủ ngon , cảm thấy đầu váng vất đau nhức, nghĩ nghĩ xuống, dự định nhắm mắt chợp mắt một hồi.

 

Chỉ là nhắm mắt một cái, thấy chính là hình ảnh m.á.u me be bét.

 

Một nữ nhân tóc dài, là m.á.u mặt đất, mưa như trút nước, lạnh như băng rơi xuống nữ nhân, nước mưa lẫn với m.á.u tươi tứ tán .

 

Có tiếng xe cảnh sát và xe cứu thương gào thét lao đến gần.

 

Lại còn ở một bên nhỏ giọng bàn tán: "Rơi từ lầu hai mươi lăm xuống, khẳng định thể sống ."

 

"Đây là cô gái mắng trong nhóm chủ nhà ?"

 

"Làm tự sát chứ?"

 

Thịnh An Ninh chút bất ngờ, cô xuyên qua đám , đến bên cạnh nữ nhân.

 

Khoảng cách gần như , cô mới rõ, chính là nguyên chủ chiếm thể của cô.

 

Hít một , sợ đến vội vàng lùi về phía , sợ rằng chậm một bước, cô sẽ rốt cuộc thể về.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-459-chuan-bi-tot.html.]

"Mẹ, !"

 

Thịnh An Ninh thể tỉnh trong cơn ác mộng khủng hoảng, bỗng chốc cảm thấy mặt dùng sức vỗ , đau rát, cú cuối cùng còn móc mắt cô, khiến cô thể tỉnh .

 

Mở mắt , cô liền thấy An An đang cúi , tay nhỏ bé vô tình vỗ mặt cô, tay nhỏ bé còn móc mắt cô, cố gắng khiến cô mở mắt.

 

Cô bé nha đầu vốn dĩ khỏe, lúc vỗ , tuy cẩn thận chú ý lực tay, nhưng vẫn đ.á.n.h đến mức Thịnh An Ninh cảm thấy mắt nổ đom đóm.

 

Cô cũng tỉnh hẳn, vội vàng dậy, nắm lấy tay nhỏ bé của An An: “Được , tỉnh , con mà đ.á.n.h nữa là đau c.h.ế.t mất thôi.”

 

An An xác định thực sự tỉnh, cái miệng nhỏ nhắn bĩu , mắt đỏ hoe, ‘oa’ một tiếng òa lên.

 

Lúc sốt ruột, cô bé thể diễn đạt điều .

 

Vừa cô bé tỉnh dậy, thấy vẫn dậy, liền qua gạt mắt , đẩy , nhưng nhịn đẩy sang một bên, còn bảo cô bé cút xa một chút.

 

Sợ đến mức An An lăn xuống mép giường, kinh ngạc một hồi lâu, thấy ngủ say, cô bé bò qua dùng sức đẩy , vỗ .

 

Thịnh An Ninh vội vàng ôm An An dỗ dành: “Mẹ đây tỉnh ? Vừa thấy An An dậy, cho nên An An đừng sợ nhé.”

 

Cô cho rằng thể là An An tỉnh dậy thấy cô tỉnh, liền cố gắng đẩy cô dậy, kết quả đẩy , khiến đứa nhỏ còn tưởng cô xảy chuyện, cho nên mới sợ đến .

 

Chỉ là cô quên, An An nhỏ như , chắc chắn cái gì là t.a.i n.ạ.n và cái c.h.ế.t.

 

Chung Văn Thanh ở lầu thấy tiếng của An An, vội vàng rửa tay xong lên lầu, gõ cửa phòng, Thịnh An Ninh gọi , bà mới đẩy cửa bước nhanh : “An An nhà thế ? Sáng sớm tinh mơ dậy ?”

 

Vừa đưa tay bế An An.

 

An An rúc trong lòng , thấy bà nội đưa tay tới, lập tức , một đầu chui lòng Thịnh An Ninh, Chung Văn Thanh bế.

 

Chung Văn Thanh : “Sao cho bà nội bế nữa? Có ngủ ngon ? Vậy để ôm ngủ thêm một hồi, một hồi nữa Đa Đa sẽ đến, hơn nữa các cũng dậy , đang đá bóng trong sân kìa.”

 

Cái gọi là quả bóng da, là một cái bong bóng lợn còn sót trong nội tạng lợn mà Dì mua về, Chu Hồng Vân rửa sạch, bơm căng khí, biến thành một quả bóng da màu trắng to tròn, độ đàn hồi mười phần.

 

An An xong, chớp chớp đôi mắt đẫm lệ, chút , nhưng nỡ rời .

 

Vừa quá hung dữ, vẫn khiến cô bé sợ hãi.

 

Cho nên, cô bé sợ một hồi nữa đổi thì bây giờ?

 

Thịnh An Ninh véo má cô bé nha đầu: “Được , chúng cùng rửa mặt đ.á.n.h răng, đó xuống lầu tìm các chơi ?”

 

An An mới vui vẻ gật đầu.

 

Đợi Thịnh An Ninh dẫn An An xuống lầu, thấy đồ chơi mà hai đứa con trai đang chơi, cũng nhịn trợn mắt há hốc mồm!

 

Cái, thứ cũng thể chơi ?

 

Chu Hồng Vân hề cảm thấy Thịnh An Ninh sẽ nhận thứ , niên đại bọn nhỏ ít đồ chơi, mỗi dịp lễ Tết g.i.ế.c lợn, bong bóng lợn đều bọn nhỏ tranh lấy bóng da chơi.

 

Ngay cả quả bóng da như thế , cũng ai ai cũng thể .

 

Thịnh An Ninh: “Nhìn xem, bọn nhỏ còn thích lắm đấy.”

 

Thịnh An Ninh lên tiếng, rõ ràng mặt trời ấm áp, nhưng cô cảm giác lạnh như băng rét thấu xương.

 

--------------------

 

 

Loading...