Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 455: Dự cảm không lành
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:42:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Uyển Âm cũng con gái lên cơn thần kinh nào nữa, nhưng chỉ cần cô vui là : “Vậy con về chuẩn bài diễn văn cho thật . Còn một vấn đề nữa, con nghĩ kỹ xem trả lời thế nào, đó là nếu khác hỏi con, con học tiếng Anh từ khi nào? Tại chuẩn như , con trả lời thế nào?”
Thịnh An Ninh chớp chớp mắt: “ tự học đó, học theo băng cát sét trong máy ghi âm. Điều đó chứng tỏ thiên phú.”
Lâm Uyển Âm cũng phản bác : “Được , con về chuẩn cho . À, ngày mai bố con đến , buổi tối chúng cùng ăn cơm, con nhớ với chồng một tiếng.”
Thịnh An Ninh liên tục gật đầu, nhưng với Lâm Uyển Âm chuyện cơ thể hình như đang vấn đề, cô chơi với Đa Đa đến khi tan học, mới giờ trở về nhà.
Về đến nhà, cô phát hiện trong sân giống như trộm đột nhập, tiểu viện gạch vuông sạch sẽ gọn gàng, gạch mặt đất đều cạy lên, cái lu nước dựa tường đẩy giữa sân.
Luống hoa bên cạnh cũng đào bới lộn xộn.
Năm trong luống hoa còn trồng hoa hồng, năm nay Chung Văn Thanh sợ gai hoa hồng thương đứa nhỏ, nên cho nhổ , trồng bộ hoa chuỗi ngọc và hoa hướng dương.
Kết quả là những bông hoa hai hôm còn đang phát triển khả quan, giờ phút bộ đều héo rũ mặt đất.
Thịnh An Ninh một vòng, liền đây là chuyện do ba bảo bối nhà , chỉ sợ công lao của An An là lớn nhất.
Vào nhà liền thấy ba cái thứ nhỏ xếp hàng ghế sô pha, một ôm một bình sữa nghiêm túc uống, mồ hôi khuôn mặt nhỏ vẫn khô hẳn.
Chung Văn Thanh thấy Thịnh An Ninh trở về, : “Hôm nay về cũng khá sớm, mau rửa tay quần áo , buổi tối chúng ăn mì tương đen.”
Thịnh An Ninh qua nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của ba tiểu bằng hữu: “Trong sân là do các con phá hoại ?”
An An khanh khách né tránh, nghiêm túc uống sữa, hai tiểu nam hài căn bản nhúc nhích, chuyên tâm uống sữa thèm để ý đến .
Chung Văn Thanh chút dở dở : “Chính là ba cái thứ nhỏ đó, căn bản ngăn , An An nhà chúng hôm nay thể ôm cái lu nước lên, nếu con bé còn nhỏ, cánh tay ngắn, nó ôm cái lu nước trong nhà , định trốn tìm ở bên trong.”
Nói chút phát sầu, cái lu nước lớn , bà còn ôm nổi, miễn cưỡng thể chống mép lu mà dịch chuyển, mà bộ dạng của An An, căn bản là hề tốn sức.
“An An nhà chúng như thế , con cần xem ?”
Thịnh An Ninh nghi ngờ con gái mang theo dị năng, bây giờ thể là dị năng giống như Đại lực thần, còn cái khác , vẫn rõ ràng lắm.
Nếu bệnh viện , sẽ phiền phức.
“Con bé khỏe mạnh bình thường, dù bệnh viện kiểm tra cũng cái gì cả.”
Chung Văn Thanh cũng là như , liền càng phát sầu: “Vậy khác thấy, chẳng sẽ coi chúng là tiểu quái vật ? Còn nữa, khi chơi với tiểu bằng hữu khác, nặng nhẹ, trực tiếp xách lên quăng ngoài thì bây giờ?”
Những chuyện đều là chuyện khả năng xảy , cho nên thể hết nghĩ tới.
Thịnh An Ninh xoa xoa trán, cảm thấy quả thật chút khó giải quyết: “Chờ đến lúc đó , chúng chuyện với An An cho , bảo con bé ngoài đừng dùng sức mạnh.”
Chung Văn Thanh thở dài một tiếng: “Con bé còn nhỏ như , thể nhớ ?”
Nói An An, tiểu cô nương lông mày và đôi mắt tinh xảo giống như b.úp bê sứ, tại sức mạnh lớn như chứ?
Thịnh An Ninh An An, nhưng những suy nghĩ khác, An An đều dị năng, Chu Chu và Mặc Mặc thì ?
Bọn thể cũng dị năng gì đó mà lớn còn phát hiện ?
Chung Văn Thanh tiếp tục : “Buổi chiều lúc đó, ba đứa trẻ ngược đoàn kết cùng , cứ nhất định đào đất trong sân, nhổ hết những bông hoa đang , hỏi bọn chúng gì, rõ.”
Thịnh An Ninh liền hỏi An An: “An An, tại con nhổ hết hoa trong sân , những hoa nhỏ đó cũng sẽ đau mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-455-du-cam-khong-lanh.html.]
An An ừng ực nuốt xuống ngụm sữa cuối cùng, ôm bình sữa : “Tặng , , hoa .”
Phát âm của một vài chữ vẫn còn chuẩn.
Thịnh An Ninh thể hiểu: “Các con tặng hoa, nhưng cảm thấy bông hoa đó ?”
An An dùng sức gật đầu, con bé cảm thấy bà nội và bọn họ lừa , những bông hoa tất cả đều là lá xanh xanh, căn bản sẽ nở hoa.
Thịnh An Ninh khá bất ngờ, hỏi: “Vậy An An trồng cái dạng hoa gì để tặng ?”
An An chìa tay nhỏ bé chỉ hoa văn mẫu đơn cửa kính đồng hồ quả lắc: “An An thích cái đó.”
Bông hoa phác hoạ bằng sơn kính, màu sắc rực rỡ, sống động như thật, quả thật , nhịn : “ mà bông hoa đó cũng từ từ lớn lên, lá xanh , mới nở hoa .”
An An mặc kệ, chỉ hoa mẫu đơn: “Con cái .”
Mặc Mặc và Chu Chu hiếm khi ý kiến nhất trí, gật đầu nhỏ biểu thị tán đồng.
Tâm tình Thịnh An Ninh , ngờ ba đứa nhỏ trong lòng yêu cô đến thế, nhỏ xíu như nghĩ đến việc tặng hoa cho cô .
Chung Văn Thanh lúc mới hiểu rõ ý của ba đứa nhỏ, cũng vui vẻ: “Mẹ cũng hiểu, trồng hoa mẫu đơn , ngày mai để ông nội tìm mấy cây mẫu đơn về, chúng trồng ở trong sân, ?”
An An gật đầu nhỏ, b.í.m tóc chổng lên trời đỉnh đầu cũng theo đó nhoáng lên nhoáng lên, khả ái cực kỳ.
Buổi tối, Thịnh An Ninh chút mất ngủ, vẫn đợi đến nửa đêm về sáng mới chìm sâu ngủ say, đó liền mơ một giấc mơ vô cùng chân thật.
Trong mơ là một thông đạo hắc ám đến cuối, bên tai còn các loại tiếng thở dốc và rên rỉ thống khổ, trong khí đều là mùi chua thối.
Khiến Thịnh An Ninh chút nghẹt thở, nhưng cô vẫn c.ắ.n răng bước về phía .
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Hắc ám thấy cuối, nhưng một thanh âm dần dần rõ ràng lên, một tiếng hung ác hơn một tiếng: “Cô trộm đời của , trả ! Cô trả .”
Ngay đó, liền cảm thấy một bàn tay lạnh như băng, siết c.h.ặ.t cổ cô , cái lạnh lẽo ngón tay , trong nháy mắt đ.â.m tận xương.
Khi Thịnh An Ninh cảm thấy sắp thở nổi, đột nhiên tỉnh táo trở , đây là một giấc mơ!
Cô nhanh ch.óng tỉnh từ giấc mơ !
Ngừng thở những thanh âm lộn xộn, dùng sức một cái cảm thấy dẫm hụt chân, thể đột nhiên rơi xuống một cái, cũng tỉnh táo trở .
Thịnh An Ninh lên, sờ sờ mồ hôi trán, cảm giác luồng xúc cảm lạnh như băng cổ vẫn còn, đưa tay vuốt ve cổ, rơi trầm tư.
Chẳng lẽ là nguyên chủ? Muốn tìm cô đòi cái thể ?
Vậy cô trở ở ? Lại rời khỏi thế giới , yêu và còn con cái ?
Tim Thịnh An Ninh đột nhiên nắm c.h.ặ.t đau lên, cô thể buông xuống nhiều thứ, nhưng thứ của thế giới , cô đều nỡ.
An An trong giấc ngủ, trở sờ , khẽ rên một tiếng, lăn lộn tìm .
Thịnh An Ninh nhanh ch.óng xuống, ôm An An lòng, nên nghĩ chút gì.
Hơn nữa một loại cảm giác bất lực sâu sắc, tại cô thể như Bố Mẹ, Anh trai, cũng là nguyên thể trực tiếp xuyên qua tới?
--------------------