Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 448: CÔ ẤY VẪN LÀ MỘT ĐỨA TRẺ
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:42:28
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thời Huân kiên nhẫn giải thích cho Thịnh An Ninh: “Anh tham gia huấn luyện một hạng mục biển, nên chỉ thể Tân Thị. Ở đó, việc huấn luyện tại cảng sẽ tiện hơn nhiều, nhưng nguy hiểm gì .”
Thịnh An Ninh bĩu môi, bày tỏ sự vui của thẳng thắn: “Thế mà cũng tận ba tháng cơ . còn định đợi nghỉ hè, cả nhà năm chúng thể cùng chơi một chuyến thật vui vẻ chứ.”
Nói thì ba đứa nhỏ cũng thật đáng thương, nơi xa nhất mà chúng từng chính là khu nhà trọ dành cho giáo viên nước ngoài nơi Lâm Uyển Âm đang ở.
Giao thông tiện, hơn nữa là ba đứa, ngoài lớn theo sát cả ba, chơi một chuyến thật sự dễ dàng gì.
Chu Thời Huân im lặng một chút, nên thế nào. Trước đây Thịnh An Ninh cũng từng nhắc đến chuyện tìm thời gian nghỉ hè, đưa bọn nhỏ chèo thuyền, dã ngoại.
Thịnh An Ninh cũng trông mong Chu Thời Huân vụng về an ủi . Cảm xúc tới cũng nhanh mà cũng nhanh. Cô đưa tay ôm lấy : “Vậy khi nào ? Chúng cần tranh thủ thời gian, đừng để thời gian tươi lãng phí ?”
Chu Thời Huân: “…”
Anh , hễ Thịnh An Ninh mở miệng, nhất định là lời lẽ đúng đắn.
…
Một ngày khi Chu Thời Huân lên đường, cả nhà gói bánh sủi cảo. Chung Văn Thanh còn bảo Thịnh An Ninh gọi Mộ Tiểu Vãn đến ăn.
Thịnh An Ninh Chu Loan Thành cũng sẽ về ăn cơm, nên cô nghĩ gọi Mộ Tiểu Vãn qua, hai thể bồi dưỡng tình cảm. Thế nhưng, Mộ Tiểu Vãn, vốn luôn sảng khoái, bắt đầu ấp úng tìm cớ: “Buổi tối chúng tiết giải phẫu, , để thời gian .”
Thịnh An Ninh thấy kỳ lạ: “ nhớ xem thời khóa biểu của cô, tiết giải phẫu là thứ Sáu cơ mà, hôm nay thứ Tư, buổi tối tiết học nào.”
Mộ Tiểu Vãn sững một chút, ngờ trí nhớ của Thịnh An Ninh đến . Cô gãi đầu: “Thế thì cũng , hai hôm nay còn tranh thủ ghi chép.”
Thịnh An Ninh cô đầy nghi hoặc: “Cô dậy từ năm rưỡi sáng xếp hàng mua bữa sáng cho Chu Loan Thành, sợ lãng phí thời gian? À, đúng , gần đây cô kể chuyện đưa bữa sáng cho Chu Loan Thành nữa, tình hình thế nào ?”
Hai hôm nay vì Chu Thời Huân sắp , tâm tư của Thịnh An Ninh đều đặt hết lên Chu Thời Huân. Cô đến lớp muộn hơn, chiều tan học thì vội vàng về nhà, buổi trưa ăn cơm cùng Lâm Uyển Âm, nên cũng thời gian trò chuyện với Mộ Tiểu Vãn, tiến triển của hai .
Mộ Tiểu Vãn vẻ mặt bình tĩnh: “Hai hôm nay , vì bận, để qua hai hôm nữa tiếp.”
Thịnh An Ninh cô , vẻ mặt thong dong bình tĩnh, nhưng đôi tai đỏ lên kiểm soát . Đây là tình huống nha!
Vì Mộ Tiểu Vãn , cô đành giả vờ , đợi khi nào cô tự nguyện thì .
Buổi chiều tan học về nhà, Chu Loan Thành ở nhà. Hiếm hoi lắm mới nghỉ một ngày ở nhà, lúc đang ôm Chu Chu chơi đùa.
Chu Chu cũng thích chú hai . Sau khi , bé chịu để ai ôm, nhưng vui vẻ để Chu Loan Thành bế .
Chung Văn Thanh Thịnh An Ninh Mộ Tiểu Vãn tối việc qua , bà chút đau lòng: “Cái đứa nhỏ , một ở trường suốt ngày chắc chắn ăn uống ngon, thấy con bé gầy ít. Nghe chuyên ngành con bé đang học cũng vất vả.”
Thịnh An Ninh thấy Chu Loan Thành thấy tên Mộ Tiểu Vãn, vốn luôn thản nhiên như Phật t.ử, mặt thoáng qua sự ngượng ngùng, còn một chút bối rối.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Điều càng khiến cô xác định chắc chắn, giữa hai xảy chuyện gì đó!
Cô dự định đợi Chu Thời Huân , sẽ hỏi kỹ Mộ Tiểu Vãn xem rốt cuộc xảy chuyện gì thẹn thùng.
Vì Chu Thời Huân sắp , nên trong bữa tối, tâm trạng của Chung Văn Thanh vui vẻ. Tuy là sang thành phố bên cạnh học tập, nhưng một cái là ba tháng.
Đợi trở về, ba đứa nhỏ đều một tuổi rưỡi , thể chạy khắp nhà và nhiều từ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-448-co-ay-van-la-mot-dua-tre.html.]
Nghĩ đến đây, trong lòng bà dễ chịu: “Thời Huân, đợi con trở về, An An nhà thể nhiều . Con xem, bây giờ bé những câu ngắn .”
Nha đầu nhỏ lanh mồm lanh miệng, sớm, còn nhiều.
Hơn nữa, sức lực ngày càng lớn, một thùng dầu ăn hai mươi cân, con bé thể dễ dàng kéo lê, nếu vì chiều cao đủ, nó thể xách đến nơi nào đó.
An An lớn lên như một con b.úp bê Tây tinh xảo, là một tiểu cô nương kiều khí, nhưng cứ động một cái là chạy bếp kéo lê thùng nước, bao bột mì, hoặc thì đẩy chiếc ghế sofa gỗ thịt trong nhà loanh quanh.
Thịnh An Ninh dám nghĩ An An trở thành một tiểu la lỵ lực mạnh .
Chu Thời Huân Chung Văn Thanh nhắc đến con gái, ánh mắt cũng dịu dàng về phía An An, nha đầu nhỏ thắt b.í.m tóc chổng ngược lên trời, tay nhỏ bé nắm sủi cảo nhét miệng, khi cái đầu nhỏ lắc lư, b.í.m tóc đỉnh đầu cũng lắc lư theo.
Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn dính đầy dầu mỡ, còn ăn vui vẻ, cái miệng nhỏ nhắn xoạch xoạch.
Thấy bố qua, con bé lập tức toe toét với một miệng đầy nhân sủi cảo, giơ miếng vỏ sủi cảo nắm nát hề hề trong tay lên đưa cho Chu Thời Huân, bảo bố ăn.
Bởi vì nha đầu nhỏ thích ăn vỏ sủi cảo.
Chu Thời Huân xoa xoa b.í.m tóc nhỏ của con gái: “An An ăn , An An là một tiểu cô nương kén ăn.”
An An thích khác khen, ha hả vui vẻ nhét vỏ sủi cảo miệng.
Chung Văn Thanh mà thấy lòng chua xót: “An An nhà thích bố nhất, nếu ba tháng gặp chắc chắn sẽ nhớ bố.”
Chu Nam Quang bất đắc dĩ gắp một cái sủi cảo cho Chung Văn Thanh: “Bà đừng nghĩ nhiều như , Thời Huân cũng là vì công tác, hơn nữa chỉ ba tháng, thời gian nhanh.”
Thịnh An Ninh vốn còn chút buồn bã và bực bội vì chia ly, bây giờ thấy Chung Văn Thanh như , cũng vội vàng khuyên nhủ: “ đó , nghĩ thoáng , Thời Huân địa phương cũng xa, là học tập huấn luyện, chúng ở nhà cũng thể an tâm. Rốt cuộc cần sống những ngày tháng nơm nớp lo sợ, ngay cả đài phát thanh cũng thể như nữa.”
So sánh như , trong lòng Chung Văn Thanh dễ chịu hơn một chút: “Con cũng đúng, ít nhất chúng cần lo lắng sợ hãi nữa, Thời Huân khi huấn luyện cũng chăm sóc cho bản , đừng để thương.”
Thịnh An Ninh cũng liên tục gật đầu: “ , ở bên ngoài một cũng hảo hảo chăm sóc cho bản , ở nhà và bố cùng cô Hồng Vân, cứ yên tâm .”
Chu Thời Huân ngày mai sẽ , cho dù luyến tiếc đến mấy, cũng thể hiện , để rời mà vướng bận, như mới thể chuyên tâm huấn luyện xao nhãng.
thật đúng là một tiểu công chúa hiểu chuyện.
Chu Thời Huân liếc mắt một cái Thịnh An Ninh, bộ dáng hiền thục dặn dò của , nghĩ đến hai đêm nay, cứ động một cái là c.ắ.n một ngụm, còn c.ắ.n răng nghiến lợi bắt nhớ kỹ.
Nếu nữ đội viên, cũng nhiều, nhớ học cách giải thích, cho khác rằng kết hôn .
Không gây chuyện hiểu lầm như La Thái Hà nữa.
Chuyện qua bao lâu , Thịnh An Ninh vẫn thể lôi bát sát một .
Chu Nam Quang Thịnh An Ninh với vẻ tán thưởng, mặc dù Thịnh An Ninh tuổi còn nhỏ, nhưng đại thể, tính cách , và hòa hợp với trong nhà.
Lại là một hảo hài t.ử thông minh cầu tiến.
Gật đầu đồng tình: “, Thời Huân cứ yên tâm huấn luyện, chúng ở nhà, con cần bận tâm. Chỉ là khi nào thể thư, nhớ một phong thư về nhà.”
--------------------