Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 442: Cô ấy không phải hung thủ

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:42:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau bữa tối, Chu Loan Thành thẳng đến thăm Mộ Tiểu Vãn. Trước khi cửa, Chung Văn Thanh còn nhét tay hai quả trứng vịt muối: "Trứng mới muối hai hôm, con mang cho Tiểu Vãn. Ở trong đó chắc chắn ngay cả cơm cũng ăn, cái vặn chút mùi vị, để Tiểu Vãn ăn."

 

Chu Loan Thành do dự một hồi: "Cái phép."

 

Chung Văn Thanh trợn mắt: "Cái gì mà cho phép cho phép? Tiểu Vãn nhà oan uổng, oan uổng thì tại còn chịu ủy khuất ở bên trong. Con lén lút đưa cho nó ăn, dù cũng thể để đứa nhỏ đói ."

 

Chu Loan Thành bất đắc dĩ, chỉ thể nắm hai quả trứng vịt muối cửa.

 

Chung Văn Thanh còn lầm bầm: "Thật là, một như bắt , thế nào cũng điều tra rõ ràng mới bắt chứ."

 

Chu Triều Dương dở dở : "Mẹ, chúng con Tiểu Vãn oan uổng, nhưng là khi vụ án sáng tỏ, Tiểu Vãn chính là hiềm nghi phạm tội, nhất định giam ở bên trong."

 

Chung Văn Thanh cảm thấy ở bên trong nhất định chịu khổ, nghĩ đến thế của Mộ Tiểu Vãn, khỏi thở dài thôi.

 

Thịnh An Ninh vốn dĩ còn tìm một cái cớ để gây sự với Chu Thời Huân một chút, xem cái bộ dạng lúng túng, cùng với vẻ vụng về giải thích.

 

Kết quả, Chu Loan Thành mới bao lâu, đơn vị phái đến đón , tham gia hội nghị khẩn cấp, còn về nội dung hội nghị thì nhất định là giữ bí mật.

 

Chung Văn Thanh nhịn bát sát: "Sao nửa đêm canh ba họp hành, ban ngày tại họp?"

 

Thịnh An Ninh cảm thấy như , mỗi ngày đều thể gặp Chu Thời Huân, cho dù là họp, cũng sẽ nguy hiểm, cần ngủ đến nửa đêm tỉnh dậy, bởi vì lo lắng sợ hãi mà cứ mở to mắt đến hừng đông.

 

Cũng sẽ mơ những giấc lộn xộn, ảnh hưởng tâm tình.

 

Nghĩ đến mơ, Thịnh An Ninh phát hiện gần đây thật lâu , cũng mơ thấy thế giới vốn dĩ sinh sống, cùng với nguyên chủ ở bên sống như thế nào.

 

...

 

Chu Loan Thành đến đồn công an, cũng thấy một Mộ Tiểu Vãn suy sụp sợ hãi.

 

Ngược , Mộ Tiểu Vãn ở trong phòng tạm giam, đang trò chuyện vui vẻ với một nữ công an.

 

Chu Loan Thành cô gái tâm lý , nhưng ngờ năng lực giao tiếp mạnh mẽ như , trò chuyện vui vẻ với nữ công an trông coi cô .

 

Nhìn thấy Chu Loan Thành theo công an bước , Mộ Tiểu Vãn đột nhiên dừng chủ đề , đôi mắt sáng trông suốt .

 

Nữ công an cũng vội vàng lên, mặt còn nụ kịp thu .

 

Bởi vì phận của Chu Loan Thành, cho phép chuyện riêng với Mộ Tiểu Vãn một hồi.

 

Đợi đến khi trong phòng tạm giam chỉ còn Mộ Tiểu Vãn và Chu Loan Thành, cô lập tức nghển cổ, nghiêm túc kiên định giải thích: " đẩy cô , là cô trèo lên cửa sổ uy h.i.ế.p , vốn dĩ còn hảo tâm kéo cô một phen, kết quả cô trực tiếp rơi xuống."

 

Bởi vì động tác chìa tay của cô , nhiều bạn học nguyên nhân, sẽ hiểu lầm thành là đẩy Trần Phương Phỉ.

 

Mộ Tiểu Vãn kéo khóe miệng: " tại đẩy cô ? Mặc dù thích cô , nhưng cũng khả năng đẩy cô , bởi vì cô là cái dạng gì, cũng ảnh hưởng đến cuộc sống của ."

 

Bởi vì hai tay dựa phía dựa lưng ghế, phần thoải mái, Mộ Tiểu Vãn hoạt động cơ thể, điều chỉnh tư thế , để cho dậy thoải mái hơn một chút.

 

Chu Loan Thành lẳng lặng , đó kéo một cái ghế đẩu mặt cô : "Các cô cãi ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-442-co-ay-khong-phai-hung-thu.html.]

Nói đến cái , Mộ Tiểu Vãn liền cảm thấy xui xẻo thấu trời: " nếu như hôm nay sẽ xảy chuyện như , nhất định sẽ thư viện, ai bọn họ sẽ bàn bạc sự việc ở tại nơi đó?"

 

Nguyên lai, Mộ Tiểu Vãn thư viện tìm sách, sách khoa pháp y đều đặt ở góc khá hẻo lánh, cô ở bên trong sách, chút nào cũng chú ý tới.

 

Kết quả liền thấy Trần Phương Phỉ và Đới Học Minh cãi , hai còn tả hữu, cố tình thấy Mộ Tiểu Vãn đang ở chỗ sâu nhất bên trong.

 

Trần Phương Phi sốt ruột đến mức bắt Đới Học Minh nghĩ cách: “Đã uống ba ngày t.h.u.ố.c , mà còn một chút động tĩnh cũng , bây giờ? Đứa bé sẽ phá xong chứ? Anh nghĩ biện pháp nữa xem, nếu đứa bé cuối cùng phá xong, bụng lớn lên, ?”

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Đới Học Minh liền cảm thấy chuyện thể sẽ giấu , cầu xin Trần Phương Phi: “Em đừng vội, thật sự nếu xảy chuyện, hai chúng tổng cộng một trường tiếp tục học. Phương Phi, em yên tâm, nhất định cả đời đối với em, đợi nghiệp, chúng liền kết hôn.”

 

Lời giữa chừng rõ ràng, chính là nếu xảy chuyện, bảo Trần Phương Phi đừng khai , như sẽ kỷ luật, đến lúc đó còn thể ở trường học, nghiệp, nhất định sẽ kết hôn với Trần Phương Phi.

 

Trần Phương Phi cũng ngốc, loại thời điểm , Đới Học Minh vẫn nghĩ đến tiền đồ của chính , loại ý nghĩ ích kỷ , thể thật sự đối với cô ?

 

Cảm xúc chút khống chế : “Đới Học Minh, đến lúc , vẫn nghĩ đến chính . Nếu trường học khai trừ, tương lai của bây giờ? cũng là thật vất vả mới thi đậu đại học, thể cứ như từ bỏ?”

 

Đới Học Minh còn giả dối giảng đạo lý: “Vậy em bây giờ ? Nếu là mang thai, nhất định sẽ em, như hai chúng tổng cộng thể bảo trụ tiền đồ của một .”

 

Trần Phương Phi đến lúc mới hối hận, mắng Đới Học Minh ích kỷ lương tâm, đảm đương, còn tính là đàn ông gì.

 

Mộ Tiểu Vãn một hồi cảm thấy chút nhàm chán, mặc dù giật hai lá gan lớn như , kết hôn thể mang thai.

 

một chút cũng quan tâm, dù và cô một chút quan hệ cũng .

 

Thoải mái, hề chút ngượng ngùng nào vì lén đoạn đối thoại hổ như , liền .

 

Trần Phương Phi và Đới Học Minh thấy Mộ Tiểu Vãn, đều trợn tròn mắt, ngây nửa ngày lời.

 

Mộ Tiểu Vãn liếc mắt một cái lướt qua hai , chuẩn lướt qua ngoài, bỗng chốc Trần Phương Phi kéo cổ tay : “Tiểu Vãn, ở đây? Cậu thấy cái gì?”

 

Mộ Tiểu Vãn liền thật thà: “Những gì các đều thấy hết , còn thuật một ?”

 

Trần Phương Phi ngây một chút, lập tức dùng giọng cầu xin: “Tiểu Vãn, thể bảo chứng đem chuyện ngoài, bằng hai chúng liền xong .”

 

Mộ Tiểu Vãn kỳ quái: “Chuyện của hai , quan hệ gì với ? tại giúp các giữ bí mật?”

 

Hơn nữa chuyện , vạn nhất , Trần Phương Phi nhất định sẽ cảm thấy là ngoài, cho nên mới lười để ý đến cô .

 

Trần Phương Phi thấy Mộ Tiểu Vãn đáp ứng, lập tức đỏ vành mắt: “Cậu cũng bây giờ thi đại học dễ dàng, nếu bởi vì chuyện khai trừ, tiền đồ liền xong .”

 

Càng càng khó chịu, lau nước mắt, trong mắt ngoài , chính là Mộ Tiểu Vãn bắt nạt.

 

Tính tình Mộ Tiểu Vãn chút cổ quái, đối với hợp tính, cô chính là một cái máy , thích trò chuyện cũng thích bát quái, nhưng đối với thích, hoặc là xa lạ, sẽ sinh khả năng đồng cảm, cũng lười nhảm với đối phương.

 

Cho nên lúc chút kiên nhẫn: “Cậu buông , chuyện của quan hệ.”

 

Nói xong hất tay Trần Phương Phi , kết quả Trần Phương Phi nghĩ thế nào, đột nhiên xoay trèo lên cửa sổ, cưỡi gờ cửa sổ uy h.i.ế.p Mộ Tiểu Vãn: “Nếu đáp ứng , liền từ nơi nhảy xuống!”

 

--------------------

 

 

Loading...