Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 441: Sự khác thường của Chu Thời Huân

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:42:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Các lãnh đạo nhà trường đều ngây khi lời bác sĩ . Theo như bọn họ , Trần Phương Phi hề kết hôn, thì đứa bé ?

 

Đới Học Minh sắc mặt càng thêm tái nhợt, cơ thể kìm run run.

 

Thịnh An Ninh lúc mới hiểu , Đới Học Minh đang lo lắng cho sức khỏe của Trần Phương Phi, mà là đang lo lắng chuyện m.a.n.g t.h.a.i bại lộ.

 

trong cái niên đại , việc kết hôn mà nắm tay đường cái cũng cho là tổn hại phong hóa, càng đừng đến chuyện kết hôn ở chung.

 

Bây giờ còn kết hôn mà con, thì càng coi là vấn đề về tác phong sinh hoạt.

 

Về mặt chính trị, cửa ải sẽ qua !

 

Bác sĩ thúc giục một : “Ai trong các nhà bệnh nhân, mau ký tên , bên còn đang chờ phẫu thuật đấy.”

 

Lãnh đạo nhà trường Đới Học Minh, Đới Học Minh chỉ thể c.ắ.n răng tiến lên ký tên. Bàn tay nắm cây b.út máy của vẫn run suốt, hồi lâu cũng đặt xuống , nghĩ một chút hỏi bác sĩ: “Có thể phẫu thuật ?”

 

Anh cũng rõ, một phụ nữ mất t.ử cung, cuộc đời sẽ là tàn khuyết.

 

Bác sĩ nghiêm mặt: “Nếu thể giữ thì chúng nhất định sẽ cố gắng hết sức, nhưng bệnh nhân khi ngã dùng t.h.u.ố.c ? Cho nên mới dẫn đến xuất huyết nhiều như .”

 

Đầu óc Đới Học Minh trống rỗng, run run xuống tên của .

 

Đợi bác sĩ trở phòng phẫu thuật, ánh mắt hai vị lãnh đạo Đới Học Minh cũng chút ý vị thâm trường.

 

Thịnh An Ninh và Chu Loan Thành nán bên ngoài phòng phẫu thuật quá lâu, tình hình cơ bản nắm rõ. Bây giờ họ cần Mộ Tiểu Vãn và Trần Phương Phi cãi vì chuyện gì.

 

Hai đến trường hỏi thăm một vòng, mấy thấy hai họ cãi , nhưng ai lý do vì , bởi vì lúc đó Mộ Tiểu Vãn và Trần Phương Phi ở trong góc, cách đó xa.

 

Còn về việc cuối cùng Mộ Tiểu Vãn đẩy Trần Phương Phi xuống lầu , cũng ai thấy.

 

Mãi cho đến khi trời tối, Thịnh An Ninh và Chu Loan Thành mới rời khỏi khuôn viên trường. Chỉ nghĩ đến việc chút tiến triển nào, mà Mộ Tiểu Vãn vẫn còn giữ ở đồn cảnh sát, tâm trạng cô liền chút suy sụp.

 

Chu Loan Thành thấy Thịnh An Ninh như , khởi động xe mở lời: “Chị dâu, Mộ Tiểu Vãn nặng bao nhiêu?”

 

Thịnh An Ninh nghĩ đến hình mảnh khảnh của Mộ Tiểu Vãn, nhưng cô bé cao một thước bảy, cô tính một chút: “Khoảng một trăm cân.”

 

“Vậy còn Trần Phương Phi?”

 

Thịnh An Ninh cảm thấy Trần Phương Phi gần đây mập lên ít. Vốn cô còn tưởng là do về nhà ăn Tết ăn uống quá , giờ nghĩ thì là do mang thai: “Chắc một trăm hai mươi cân.”

 

Chu Loan Thành : “Bệ cửa sổ thư viện cách mặt đất bao nhiêu?”

 

Thịnh An Ninh đột nhiên phản ứng , kinh hô một tiếng đầu Chu Loan Thành: “ , bệ cửa sổ cách mặt đất còn một thước nữa, mà phía cửa sổ còn gần bốn mươi cm một ô kính chắn, đó mới là cánh cửa sổ thể đẩy . Nếu Tiểu Vãn đẩy Trần Phương Phi, thì nâng cô lên độ cao một thước bốn ném xuống.”

 

Điều rõ ràng là thể nào.

 

Trừ phi Trần Phương Phi trèo lên cửa sổ , vắt ngang cửa sổ để uy h.i.ế.p Mộ Tiểu Vãn.

 

Vậy thì Mộ Tiểu Vãn thể nào đẩy cô , khả năng là cô bé đưa tay kéo cô một cái thì ?

 

Càng nghĩ càng cảm thấy suy luận mới là hợp lý: “Cho nên, Tiểu Vãn vô tội, chúng nên đón Tiểu Vãn ?”

 

Chu Loan Thành lắc đầu: “Không cần, ngày mai hẳn là sẽ nữa.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-441-su-khac-thuong-cua-chu-thoi-huan.html.]

Thịnh An Ninh liền nghĩ thông: “Cái bẫy cũng cao minh lắm, Trần Phương Phi tại như ?”

 

Chu Loan Thành lên tiếng, trong tình thế cấp bách, ít suy nghĩ xem hợp lý , Trần Phương Phi dự đoán cũng là như .

 

Hai cùng về đến nhà, Chung Văn Thanh còn chút kỳ lạ: “Sao hai đứa cùng về thế ? An Ninh đỡ cảm ? Buổi chiều mua một ít lê về, nấu một nồi canh lê nhỏ, thể nhuận phổi giải nhiệt, con mau rửa tay uống .”

 

Nói đến cảm cúm, Thịnh An Ninh mới nhớ vụ nhầm lẫn buổi sáng, cô nhịn liếc xéo khởi xướng đang ôm An An dậy, lén lút lườm một cái, mới đáp Chung Văn Thanh, lên lầu quần áo, đó rửa tay uống nước lê.

 

Chu Triều Dương dựa ghế sô pha, ôm Chu Chu xoa xoa cái má nhỏ của nó, tò mò Thịnh An Ninh về cùng Chu Loan Thành, đợi đến khi Thịnh An Ninh bưng nước lê qua uống, cô vội vàng hỏi dồn: “Sao chị về cùng Nhị Ca?”

 

Thịnh An Ninh nhấp môi uống nước lê còn nóng, kể chuyện của Mộ Tiểu Vãn.

 

Chu Triều Dương nhịn , buột miệng một câu c.h.ử.i thề, bật dậy: “Sao thể chứ? Mộ Tiểu Vãn thể cái chuyện ?”

 

Chung Văn Thanh cũng cảm thấy thể tưởng , nhưng vẫn liếc mắt Chu Triều Dương một cái , con gái nhà tục c.h.ử.i bậy thể thống gì, đó mới nhíu mày mở lời: “Có hiểu lầm gì ? Loan Thành, con cần giúp đỡ t.ử tế, Tiểu Vãn là cô gái như .”

 

Chu Triều Dương liên tục gật đầu: “ đúng đúng, Tiểu Vãn chắc chắn là oan uổng.”

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Thịnh An Ninh còn , thấy ba tiểu bằng hữu đang ăn uống của cô, vây quanh, đoàn đoàn bao vây lấy cô, tay nhỏ bé bám đầu gối cô, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn chăm chú cô.

 

Mặc Mặc nhịn , nước miếng còn xoạch một tiếng rơi xuống từ khóe miệng.

 

Thịnh An Ninh ba con mèo tham ăn nhỏ lời nào, dở dở , gọi Chu Thời Huân lấy một cái muỗng nhỏ qua đây, định đút cho mấy con mèo tham ăn nhỏ một chút.

 

Chung Văn Thanh vốn đang quan tâm chuyện của Mộ Tiểu Vãn, thấy Thịnh An Ninh đút nước lê cho con, vội vàng ngăn : “An Ninh, con đừng đút, con đang cảm cúm đấy, lây sang cho chúng nó, sẽ bảo dì giúp việc múc cho chúng nó.”

 

Bà cũng buồn quan tâm Mộ Tiểu Vãn nữa, gọi ba tiểu gia hỏa đến phòng ăn uống nước lê.

 

Ba tiểu bằng hữu nhưng thật thể hiểu, xoay như ba con chim cánh cụt nhỏ, lắc lư vui vẻ theo sát phía Chung Văn Thanh.

 

Tay Thịnh An Ninh cầm muỗng khựng một chút, thôi, cảm cúm là chắc chắn , cô nhịn trừng mắt Chu Thời Huân một cái.

 

Chu Thời Huân sờ sờ mũi, kỹ thuật đ.á.n.h trống lảng, Chu Loan Thành: “Nếu là oan uổng, Mộ Tiểu Vãn còn cả đêm trong đồn cảnh sát ?”

 

Chu Triều Dương mới phản ứng kịp, liên tục gật đầu: “ , một cô gái nhà cả đêm trong đồn cảnh sát, đáng sợ bao. Nhị Ca, bọn em thể xem ?”

 

Thịnh An Ninh khi đó cũng chuyện với Chu Loan Thành, chỉ là Chu Loan Thành là chính trực, nguyên tắc tính mạnh, sợ mở lời sẽ khó .

 

Cho nên bây giờ Chu Triều Dương hỏi, cô cũng nhịn sang.

 

Chu Loan Thành trầm mặc một chút: “Một hồi ăn cơm xong, qua .”

 

Án tra rõ ràng, xem là phá lệ .

 

Chu Triều Dương liên tục gật đầu, còn quên kể khổ cho Mộ Tiểu Vãn: “Nhị Ca, Tiểu Vãn đủ đáng thương , bây giờ ngay cả nhà cũng , ức h.i.ế.p như thế, thật tại chút quá đáng. Không nhờ chăm sóc cô ? Vậy nhất định hảo hảo chăm sóc đấy.”

 

Tốt nhất là chăm sóc thành Nhị Tẩu của !

 

Vốn là một sự kiện khá đáng lo, Chu Triều Dương như , Thịnh An Ninh cảm thấy Mộ Tiểu Vãn gặp chuyện rắc rối cũng , chừng tình cảm của cô và Chu Loan Thành thể tiến thêm một bước lớn.

 

Quay đầu thấy Chu Thời Huân, cô hừ lạnh trong lòng, đàn ông hôm nay nhưng thật học cách tinh ranh , nhưng một chút ít cũng chậm trễ việc cô một hồi tìm tính sổ!

 

--------------------

 

 

Loading...