Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 44: Y thuật vượt quá sức tưởng tượng của anh ấy
Cập nhật lúc: 2025-12-27 11:55:17
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tam Thúc Bà cũng nghĩ nhiều, đẩy Tiểu Trụ, bảo thằng bé đến mặt An Ninh: "Đi, để Thím Hai xem cho con."
Tiểu Trụ rụt rè tới mặt An Ninh, dám nhúc nhích một cái.
An Ninh nắm tay nhỏ bé của thằng bé : "Tiểu Trụ lớn lên thật , đừng sợ, há cái miệng lớn để xem răng con ?"
Tiểu Trụ ngoan ngoãn há cái miệng nhỏ nhắn .
An Ninh , xoa đầu nhỏ của thằng bé: "Ngoan thật, nào, c.o.n c.uộn lưỡi lên như ."
Tiểu Trụ vô cùng lời phối hợp.
Chu Thời Huân im lặng quan sát, đúng là từng thấy An Ninh dịu dàng như thế , càng bất ngờ hơn là cô cả cách xem bệnh ?
An Ninh kiểm tra lưỡi Tiểu Trụ, vòng sờ cổ, gần cổ họng của thằng bé, mỉm xoa đầu nó: "Ngoan thật."
Chu Thời Huân bỏ qua vẻ ngưng trọng thoáng qua mặt An Ninh, nhưng vì Tam Thúc Bà đang ở đây nên mở miệng hỏi.
Trong lúc trò chuyện, Tam Thúc Công vác nông cụ trở về, thấy Chu Thời Huân bực bội vỗ đùi bành bạch: " bảo là hai hôm nay sẽ tới mà, sáng sớm bắt thỏ nhưng bắt con nào."
Chu Thời Huân dậy: "Không cần , Tam Thúc Công, cháu mang thịt tới."
An Ninh Tam Thúc Công, là một ông lão gầy nhỏ, mặt đầy nếp nhăn, để râu sơn dương, mang cảm giác bướng bỉnh thẳng tính.
Tam Thúc Bà ở một bên : "Ông nhỏ thôi, kẻo dọa sợ con dâu Trường Tỏa."
Tam Thúc Công lúc mới An Ninh, liên tục mấy tiếng "", giục An Ninh mau xuống: "Mau xuống, mau xuống."
An Ninh xuống, trong lúc trò chuyện mới , con trai và con dâu duy nhất của hai ông bà cũng hại c.h.ế.t mấy năm , còn một cháu trai nhỏ hơn Chu Thời Huân hai tuổi, ba năm đây cũng xảy chuyện, bây giờ chỉ còn Tiểu Trụ nương tựa hai họ.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Dây thừng đứt từ chỗ mảnh, lời quả thật giả chút nào.
Khi Tam Thúc Bà cơm, An Ninh cũng theo giúp việc, thấy bà run rẩy thái thịt, cô luôn sợ bà cắt tay: "Tam Thúc Bà, để cho ạ."
Tam Thúc Bà cũng khách khí, đưa d.a.o thái cho An Ninh: "Già , tay chân cũng còn linh hoạt nữa, hai năm nay là , tay cứ run mãi."
An Ninh tay Tam Thúc Bà: "Bà bệnh viện xem một chút ?"
Tam Thúc Bà lắc đầu: "Xem gì chứ, già chẳng là đủ thứ bệnh tật nọ , cần xem."
An Ninh già tiếc tiền, nghĩ rằng vẫn nên với Chu Thời Huân một tiếng, để hai ông bà bệnh viện kiểm tra một chút là nhất.
Trong sân, Chu Thời Huân và Tam Thúc Công đang trò chuyện.
Tam Thúc Công hút t.h.u.ố.c lào, Chu Thời Huân: "Lúc về đường loáng thoáng, về là ở riêng?"
Chu Thời Huân gật đầu: " ."
Tam Thúc Công lên tiếng, ông cũng rõ tính cách tham lam và ích kỷ của Chu Quế Hoa, những năm gia đình thể sống như đều là nhờ Chu Thời Huân gửi tiền về nhà, nhưng đến chuyện ở riêng: "Trường Tỏa , nghĩ kỹ , đừng để họ loạn đến đơn vị ảnh hưởng công tác của ."
Ông lão thật lòng nghĩ cho Chu Thời Huân, thật vất vả mới bước khỏi cái khe núi nghèo , tuyệt đối thể để những hủy hoại tiền đồ.
Chu Thời Huân lắc đầu: "Tam Thúc Công yên tâm, bọn họ dám ."
Tam Thúc Công thấy Chu Thời Huân vẻ chắc chắn, im lặng một hồi gật đầu: "Nếu quyết định, Tam Thúc Công nhất định ủng hộ ."
An Ninh cắt xuống một ít mỡ heo, phần thịt còn thì đem hầm với khoai tây.
Cô dùng mỡ heo băm thành hạt lựu, trộn chung với bột ngô và hành lá, nướng thành bánh.
Trong nhà , dầu trong chai ít, bột mì trắng, cuộc sống thường ngày của họ thanh khổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-44-y-thuat-vuot-qua-suc-tuong-tuong-cua-anh-ay.html.]
Tam Thúc Bà một bên thấy hài lòng, lúc ngoài rót nước còn len lén khen với Chu Thời Huân: "Cái cô con dâu tìm thật, hề yếu ớt."
Ăn xong bữa trưa, An Ninh còn thấy Chu Thời Huân len lén đặt một xấp tiền đĩa, trông vẻ là vài chục đồng.
Trong lòng cô thắc mắc, cảm thấy Chu Thời Huân mang về ít tiền, xem cũng chút tiền tiết kiệm nha.
Ăn cơm xong, hai rời . Trên đường, Chu Thời Huân chân thành cảm ơn Thịnh An Ninh: "Hôm nay cảm ơn cô."
Thịnh An Ninh cũng hiểu Chu Thời Huân dẫn cô ngoài một vòng là dụng ý riêng của , chỉ là hiện tại cô vẫn nghĩ thông suốt. bây giờ quan trọng hơn là tình trạng của Tiểu Trụ: " cũng gì, cần tạ . Hơn nữa, tình trạng của Tiểu Trụ cũng , thính lực của thằng bé vấn đề nhưng thể chuyện, nhất định bệnh viện lớn trong thành phố kiểm tra một chút."
Vừa mới nãy sờ thấy cổ họng Tiểu Trụ cục u, nhất định kiểm tra thêm mới thể xác định là khối u .
Chu Thời Huân nhíu mày: "Có tình trạng ?"
Hiện tại vô cùng tin tưởng y thuật của Thịnh An Ninh, hơn nhiều so với lời cô là chỉ học một chút từ ông ngoại.
Thịnh An Ninh thể tùy tiện kết luận: "Vẫn nên kiểm tra một chút thì hơn, còn Tam Thúc Bà, cũng bệnh viện kiểm tra một chút."
Chu Thời Huân trầm mặc một chút: "Được, ."
Hai trở về, gặp ít . lúc là buổi chiều, những ăn cơm xong rảnh rỗi việc gì , tìm chỗ nắng tụ tập cùng một chỗ trò chuyện khoác lác.
Nhìn thấy Chu Thời Huân và Thịnh An Ninh, họ cũng nhiệt tình chào hỏi. Mặc dù lưng ít mắng Chu Thời Huân là một Trần Thế Mỹ, nhưng thấy vẫn thiết, dù Chu Thời Huân là năng lực trong thôn, là đầu tiên ngoài còn quan.
Đợi Chu Thời Huân và Thịnh An Ninh xa, vẫn chằm chằm bóng lưng hai , nhỏ giọng bàn tán:
"Vợ thằng Hai đúng là hơn Thái Hà thật."
"Đẹp thì tác dụng gì, ngươi xem cái hình da trắng thịt mềm , gió thổi một cái là ngã, chắc chắn tháo vát bằng Thái Hà ."
"Các ngươi linh tinh cái gì đấy, thế nào cũng là hộ khẩu thành phố, ăn lương thực thương phẩm đấy."
"Cái đó thì đúng, bất quá m.ô.n.g nhỏ thì khó sinh nở, đảm bảo sinh con trai ."
Lại bắt đầu ghen tị với hộ khẩu thành phố của Thịnh An Ninh, dù cần việc mỗi tháng đều khẩu phần.
Thịnh An Ninh và Chu Thời Huân về đến nhà, Chu gia cũng ăn xong cơm trưa. Hai đứa nhỏ kéo lê nước mũi ở trong sân gặm thịt gà, Trần Xảo Lan bên cạnh giếng nước giặt quần áo cho một nhà.
Nhìn thấy Chu Thời Huân, cô hô một tiếng " Hai", cúi đầu vội vàng giặt quần áo.
Thịnh An Ninh nhưng thật thấy mặt Trần Xảo Lan đều bầm tím, xem hẳn là Chu Trường Vận đ.á.n.h, cái tên đồ khốn đó là thứ lành gì.
Không thấy những khác, dự đoán là đang trốn trong nhà.
Thịnh An Ninh nghĩ đến lúc , túi xách để trong nhà, cô đa nghi nên vội vàng phòng, lỡ như Chu Quế Hoa thừa dịp ở đây, lục lọi đồ của thì ?
Trở về phòng, thấy túi xách hảo đặt bàn ba ngăn kéo, qua kéo khóa, quần áo xếp gọn gàng, sữa mạch nha và sữa bột bên cũng đều còn, lúc mới xem như yên tâm.
Chu Thời Huân theo phía , bộ dạng cẩn thận của Thịnh An Ninh, nhịn mở miệng: "Bọn họ dám ."
Nếu chuyện ở riêng, Chu Quế Hoa e rằng sớm qua lục lọi đồ . Hiện tại đề cập đến chuyện ở riêng, bọn họ ở riêng, cho nên sẽ gây chuyện thời điểm mấu chốt nữa.
Thịnh An Ninh vạch trần tâm tư nhỏ, ngượng ngùng kéo khóa , Chu Thời Huân: "Buổi chiều chúng ngay ở nhà ?"
Kỳ thật cô hỏi, ầm lên đòi ở riêng , buổi tối còn thể cùng ăn cơm ?
Gặp mặt còn thể trò chuyện t.ử tế ?
--------------------