Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 435: Lương dược

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:42:15
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chung Văn Thanh ưng ý Tống Tu Ngôn, lúc gói sủi cảo trong bếp còn với Chu Hồng Vân: “ thấy Tiểu Tống thật sự , quan hệ với Thời Huân như , nhân phẩm chắc chắn vấn đề gì, còn là bạn học với Triều Dương nữa. Cô xem Triều Dương chuyện với nó, vui vẻ.”

 

Chu Hồng Vân cũng thấy Tống Tu Ngôn : “ cũng thấy tệ, hợp với Triều Dương nhà chúng bao.”

 

Hai càng trò chuyện trong bếp càng thấy Tống Tu Ngôn , đến cuối cùng, bàn đến chuyện nếu hai kết hôn thì sẽ ở , và con cái của Triều Dương sẽ do ai giúp trông nom.

 

Lúc ăn cơm, Chung Văn Thanh càng ngừng gắp sủi cảo cho Tống Tu Ngôn, bảo ăn nhiều: “Cháu đừng khách khí nhé, cứ như là đến nhà .”

 

Chưa đợi Tống Tu Ngôn , Chu Triều Dương nhanh nhảu trả lời: “Sao giống như nhà chứ, , nhất thiết đừng như , chắc chắn sẽ coi là thật, thường xuyên đến ăn cơm, khẩu phần ăn lớn như thế, sẽ tốn thêm vài chục cân phiếu lương thực đấy.”

 

Tống Tu Ngôn : “ trả phiếu lương thực cho cô ? Sao nhỏ nhen giống như hồi học .”

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Chu Triều Dương lập tức vui: “Cái gì mà nhỏ nhen giống như hồi học, hồi học đáng ghét đến mức nào, bữa trưa mang theo ngày nào cũng ăn vụng.”

 

Chung Văn Thanh thấy Chu Triều Dương tha, cứ liên tục tính sổ chuyện cũ với Tống Tu Ngôn, chút đau đầu. Với cái tính cách của cô gái, thể nào trúng ? Bà vội vàng đưa tay ngăn : “Triều Dương, con chuyện kiểu gì thế, chuyện nhỏ hồi bé còn thể nào cứ bám riết buông ?”

 

Chu Triều Dương lườm Tống Tu Ngôn một cái, thèm để ý đến mà tiếp tục ăn cơm.

 

Tống Tu Ngôn với Chung Văn Thanh: “Bác gái, ạ, lúc đó quả thật là cháu đúng.”

 

Chung Văn Thanh càng thấy Tống Tu Ngôn : “Đều là chuyện hồi bé, cần thiết tính toán. Sau cháu thời gian thì cứ qua đây, bác thích nhà nhiều náo nhiệt.”

 

Tống Tu Ngôn đáp lời, Chu Triều Dương tức đến mức liên tục trợn trắng mắt, càng để ý đến .

 

Thịnh An Ninh đút sủi cảo cho bọn nhỏ ăn, sự tương tác của hai , càng càng thấy khá thú vị, cảm giác Chu Triều Dương và Tống Tu Ngôn cũng thích hợp, đặc biệt cái gọi là cảm giác cặp đôi mà .

 

Cuối cùng ngẫm , cô và Lục Trường Phong hình như cũng cảm giác CP, một lạnh lùng một nhiệt tình, cũng .

 

Sau bữa trưa, Tống Tu Ngôn rời , Chung Văn Thanh sống c.h.ế.t bắt Chu Triều Dương tiễn Tống Tu Ngôn cửa. Chu Triều Dương thể lời, lầm bầm lầu bầu đưa Tống Tu Ngôn ngoài.

 

Vừa mới khỏi cổng, cô lập tức Tống Tu Ngôn với một khuôn mặt ghét bỏ: “Sau chuyện gì thì bớt đến đây , thật sự đến ăn chực ?”

 

Tống Tu Ngôn im lặng một chút: “Cô hồi học luôn ăn vụng bữa trưa của cô ? Hay là thế , trả cô thì ?”

 

Chu Triều Dương ngây một chút: “Anh trả thế nào?”

 

Tống Tu Ngôn : “Sau ngày nào cũng mời cô ăn cơm.”

 

Chu Triều Dương hừ một tiếng: “Ai còn giấu giếm cái gì xa nữa, cũng ăn nổi cơm, mau , đừng đến nữa nhé.”

 

Nói xong, cô chạy về nhà cực kỳ nhanh ch.óng, như thể đang trốn tránh virus.

 

Tống Tu Ngôn bất lực, mới ung dung rời .

 

Thịnh An Ninh đợi bọn nhỏ ngủ trưa xong, ghế sofa với Chu Triều Dương, cầm kim móc học đan áo len, bát quái với Chu Triều Dương: “Tống Tu Ngôn thích em ?”

 

Chu Triều Dương trợn mắt: “Làm thể? Anh chắc chắn thích kiểu cô gái an tĩnh như chị , bởi vì hồi học luôn , bảo học tập một nữ sinh trong lớp tính cách giống hệt chị . Cứ động một tý là: ‘Cô xem cô còn giống một cô gái ? Cô học tập ai đó nhiều hơn ’.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-435-luong-duoc.html.]

Nói xong, cô khịt mũi: “Cho nên, chắc chắn sẽ thích , chính là thích bắt nạt thôi. Chị lòng hẹp hòi đến mức nào , hồi học ăn vụng bữa trưa của , đó lúc tiễn ngoài, liền với , cùng lắm thì trả , mời ăn cơm cả đời. cũng ăn nổi cơm. Cần mời? Ai đang nung nấu cái gì xa nữa.”

 

Thịnh An Ninh kinh ngạc Chu Triều Dương, Tống Tu Ngôn đây chẳng là biến tướng tỏ tình, mời cô ăn cơm cả đời, chẳng khác nào cưới cô về nhà ?

 

Cô gái thẳng như ruột ngựa Chu Triều Dương mà căn bản hề nghĩ đến phương diện đó!

 

Vốn nhắc nhở Chu Triều Dương một chút, cuối cùng nghĩ, cô gái bây giờ trong lòng trong mắt đều là Lục Trường Phong, nếu về Tống Tu Ngôn, duyên cớ tăng thêm bối rối cho cô .

 

Thịnh An Ninh với Chu Triều Dương, nhưng ngờ Tống Tu Ngôn tìm Chu Thời Huân, trực tiếp ý tưởng của : “Cũng sợ , từ lúc học thích Chu Triều Dương, nhưng cô căn bản để ý. Sau Tạng khu, đợi cô trở về, biên cương, thể cho cô một cuộc sống định, cũng đành lòng để cô theo biên cương chịu khổ, cho nên vẫn từng . Lần trở về, cũng thể ở Kinh Thị nữa, cho nên mới dũng khí tìm cô .”

 

Chu Thời Huân nhưng thật ngờ Thịnh An Ninh đoán đúng hết: “Anh thích Triều Dương, Triều Dương thích ?”

 

Tống Tu Ngôn trong lòng chắc chắn: “Không rõ ràng lắm, cho nên mới tìm đến hỏi, Triều Dương thích ?”

 

Anh cảm thấy hẳn là , cũng hỏi các bạn học khác, cũng ai thấy Chu Triều Dương chuyện đối tượng, vẫn vui vẻ sống trong đại viện.

 

Bây giờ Chu Thời Huân hỏi như , trong lòng cũng chút chắc chắn, còn một chút hoảng loạn.

 

Chu Thời Huân lắc đầu: “Không rõ ràng lắm, chỉ là cảm thấy hai thể quá thích hợp, nếu thể thành sớm thành .”

 

Tống Tu Ngôn thở phào một : “Vậy cơ hội, bây giờ cũng ở Kinh Thị, chúng còn trong cùng một hệ thống, , em rể , hẳn là yên tâm.”

 

Chu Thời Huân bốn món ăn bàn: “Một hồi vẫn là thanh toán.”

 

Anh thể vì một bữa cơm, mà bán em gái .

 

...

 

Bước tháng tư, thời tiết Kinh Thị nóng lên, cởi áo bông quần bông, bằng áo len mỏng quần len mỏng, ba đứa nhỏ hành động nhanh nhẹn hơn nhiều, cũng tốn sức nữa, giống như ba con chim cánh cụt nhỏ, thể khắp phòng.

 

Danh sách sinh viên du học do nhà nước cử đợt đầu tiên của trường cũng công bố, cơ bản đều là những sinh viên sắp nghiệp, thành tích ưu tú.

 

Thịnh An Ninh xem xong danh sách bất luận cảm giác gì, trong lòng còn quan tâm buổi chiều cùng Chu Triều Dương cùng dạo phố, từ khi Lục Trường Phong tái hôn, Chu Triều Dương liền suốt ngày buồn bực.

 

Cho nên, cô nghĩ tìm thời gian, cùng Chu Triều Dương ngoài dạo, giải sầu.

 

Mà Trần Phương Phi vô cùng hâm mộ xem xong danh sách, Thịnh An Ninh mặt một chút biến hóa cũng , nhịn đuổi theo: “Thịnh An Ninh, năm thể đến lượt sinh viên khóa chúng nước ngoài, cô thật sự một chút hâm mộ ?”

 

Thịnh An Ninh cũng phiền, vấn đề , Trần Phương Phi lặp lặp hỏi nhiều , đến bây giờ còn từ bỏ ý định ?

 

khẳng định , nếu cô cô cứ cố gắng , cô cần hỏi .”

 

Trần Phương Phi lập tức tiếp lời: “Vậy cô năm nay thể từ bỏ danh ngạch học bổng ? Nếu cô từ bỏ, liền nhiều thêm một phần thắng, việc thể du học do nhà nước cử , và việc đạt học bổng cũng quan hệ đấy.”

 

Thịnh An Ninh hiểu Trần Phương Phi, cô gái đầu óc bệnh nặng gì ?

 

--------------------

 

 

Loading...