Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 434: Hợp tác với ác quỷ
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:42:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Triều Dương còn cách nào, chỉ thể cùng Tống Tu Ngôn ăn lòng bò xào, còn cả tấu hài.
Chủ yếu là tình nghĩa lớn lên cùng từ nhỏ vẫn còn đó, cô cũng cách nào từ chối Tống Tu Ngôn.
Bị Tống Tu Ngôn cằn nhằn cả đêm, Chu Triều Dương cũng rảnh rỗi suy nghĩ chuyện Lục Trường Phong tái hôn, mãi đến tối về nhà, mới nữa bắt đầu thấy khó chịu.
Thịnh An Ninh đút mì cho An An ăn, Chu Triều Dương vô hồn chọc chọc sợi mì: “Em ? Có đói ? Em cứ chọc mì nữa, mì sẽ biến thành cháo hết đấy.”
Chu Triều Dương thở dài một tiếng: “ là đói, và Tống Tu Ngôn ăn cơm .”
Chung Văn Thanh kinh ngạc: “Tiểu t.ử thứ ba nhà họ Tống về ? Về khi nào ? Mẹ nhớ hồi nhỏ tình cảm của hai đứa , đầu bảo nó đến nhà ăn cơm.”
Chu Triều Dương ngơ ngác: “Tình cảm của hai đứa con hồi nhỏ ? Lúc chúng con bạn học với , ít bắt nạt con, con mới chặn trong nhà vệ sinh đòi đ.á.n.h .”
Thịnh An Ninh nhớ Chu Triều Dương từng , Tống Tu Ngôn và bọn họ cũng ở cùng một đại viện, chỉ là hai hồi sơ trung trở thành bạn học, còn cùng bàn.
Sau Tống Tu Ngôn và Chu Thời Huân quan hệ tệ, chỉ là từng gặp Chu Loan Thành, cũng phát hiện phận gì bất thường.
ngờ Chung Văn Thanh quen gia đình Tống Tu Ngôn: “Mẹ, quen bố Tống Tu Ngôn ?”
Chung Văn Thanh lắc đầu: “Mẹ cũng quen, chủ yếu là hồi đó Triều Dương và Tống Tu Ngôn luôn đ.á.n.h , gọi gia trưởng, cho nên mới quen thôi.”
Chu Triều Dương hiển nhiên nhớ: “Còn chuyện ? Sao nhớ nhỉ.”
Chung Văn Thanh cảm thấy những chuyện đều trọng điểm, điều bà là Tống Tu Ngôn bây giờ độc , nếu như là , cảm thấy thích hợp với Chu Triều Dương.
Nhìn thấy Chu Triều Dương lang thang một năm nữa là hai mươi sáu tuổi , nếu lấy chồng thì thật sự biến thành gái già mất thôi.
Thịnh An Ninh đột nhiên phản ứng kịp, hình như Chung Văn Thanh chút ý mai mối, cho nên mới nhà họ Tống vốn quen, thành quen thuộc đến thế.
Ăn cơm xong, Chu Triều Dương bảo Chu Thời Huân trông con, cô kéo Thịnh An Ninh lên lầu chuyện.
Trước tiên chuyện Lạc An Nhiễm tìm cô, chuyện Lục Trường Phong và Trang Tĩnh tái hôn, đó chính là Tống Tu Ngôn bắt nạt cô như thế nào, một mực chiếm tiện nghi cô lời .
Thịnh An Ninh thấy Chu Triều Dương khi nhắc đến Tống Tu Ngôn, c.ắ.n răng, vẻ mặt hừ hừ, một loại dự cảm, Tống Tu Ngôn là thích cái nha đầu tùy tiện .
Chỉ thích một cô gái, mới nhịn bắt nạt cô .
Hơn nữa sự yêu thích của lúc , thật sự vô cùng thuần túy, kín đáo, cũng thể một khi thích là kéo dài nhiều năm.
Chỉ là Chu Triều Dương ngây ngốc, vẫn đ.â.m đầu Lục Trường Phong, căn bản phát hiện .
Thịnh An Ninh thử đặt vị trí của Chu Triều Dương, Lục Trường Phong và Tống Tu Ngôn, hai đàn ông ưu tú, nếu là cô, cô cũng nên lựa chọn thế nào.
Buổi tối đợi An An ngủ yên, Thịnh An Ninh bắt đầu chuyện với Chu Thời Huân, còn chút phiền não: “Nếu như Triều Dương Tống Tu Ngôn thích cô , khó lựa chọn ? Hai đều ưu tú, bỏ qua ai cũng thật đáng tiếc.”
Chu Thời Huân nhíu mày Thịnh An Ninh, đây Chu Triều Dương đang khó xử, rõ ràng là cô đang khó xử.
“Triều Dương thích Tống Tu Ngôn, cho nên cô sẽ khó xử.”
Thịnh An Ninh một tiếng, ngẫm cũng đúng, đáng tiếc: “Tống Tu Ngôn cũng , dáng , ngoại hình , Triều Dương thích nhỉ.”
Chu Thời Huân nữa, ôm An An đang ngủ say đặt lên giường nhỏ, đắp chăn cẩn thận, đó tới kéo Thịnh An Ninh, thử thảo luận sâu hơn một chút về quá trình sinh sản của loài .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-434-hop-tac-voi-ac-quy.html.]
Thịnh An Ninh cảm thấy xương cốt đều sắp rã rời, khi ý thức tan rã, mới hiểu , đàn ông hung hăng như , nguyên lai là ghen .
Nhịn hì hì , móc cổ Chu Thời Huân: “Mặc kệ bên ngoài chim oanh yến yến mê đến mấy, chắc chắn chỉ thích một .”
Cái giá của câu chính là, Thịnh An Ninh giày vò một phen, giống như nướng bánh .
Cũng may hôm là Chủ nhật, cũng cớ ngủ nướng một giấc. Khi tỉnh dậy, Chu Thời Huân và con gái đều ở trong phòng, dự đoán là đang ở lầu.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
thả lỏng đầu óc, ngây một hồi lâu, mới chậm rãi bò dậy. Không thể , thể lực của Chu Thời Huân thật sự , bình thường luyện tập uổng công, cho dù thể lên chiến trường, thì vẫn thể lên một chiến trường khác.
Phi nước đại tiến lên, dũng cảm tiến tới.
Chỉ là tốn con dâu một chút.
Thịnh An Ninh suy nghĩ lung tung rời giường, đó chậm rãi dậy. Chủ yếu là Chung Văn Thanh và cũng Chủ nhật thích ngủ nướng, cho nên cũng sợ họ chê.
vệ sinh cá nhân xong xuôi xuống lầu, mới phát hiện Tống Tu Ngôn thế mà cũng ở đây, đang ở ghế sô pha trò chuyện cùng Chu Thời Huân. Hai vốn quan hệ , lúc cũng đều đang về một sự tình ở biên phòng.
Chu Triều Dương ôm Chu Chu ở một bên , thỉnh thoảng còn đấu khẩu vài câu với Tống Tu Ngôn.
Thấy xuống, Tống Tu Ngôn dậy, lễ phép hô một tiếng chị dâu.
thể cảm nhận , Tống Tu Ngôn kỳ thật là một thanh niên gia giáo , ôn hòa lễ độ, lúc đó đối với Chu Thời Huân cũng là giúp việc chút do dự.
Khi trò chuyện, cũng là một trưởng thành và khôn ngoan, chỉ khi đấu khẩu với Chu Triều Dương, mới trở nên ngây thơ một chút.
còn phát hiện , nhiều lúc, Tống Tu Ngôn vẫn nhường Chu Triều Dương, hoặc cố ý chọc cho Chu Triều Dương nhảy dựng lên, thể một câu an ủi cô .
Chung Văn Thanh còn nhiệt tình giữ Tống Tu Ngôn ở ăn giữa trưa: "Cháu và Triều Dương là bạn học, quan hệ với Thời Huân, cho nên nhất định ở ăn một bữa cơm."
Tống Tu Ngôn mỉm đồng ý: "Vậy thì phiền bác gái ."
Chung Văn Thanh : "Phiền phức gì chứ, chỉ thích nhà cửa náo nhiệt thôi. Các cháu đều là cùng tuổi, các cháu cứ trò chuyện , phòng bếp giúp việc gói bánh sủi cảo. Hôm nay giữa trưa chúng sẽ ăn sủi cảo."
Đợi phòng khách còn lớn, Tống Tu Ngôn và Chu Thời Huân trò chuyện đến công tác.
mới Tống Tu Ngôn thế mà cũng chuyển ngành trở về Kinh thị, phân công việc ở Quốc An.
Đó là một đơn vị khiến cảm thấy thần bí trang nghiêm.
Chu Triều Dương cũng cảm thấy kinh ngạc: "Anh Quốc An? Vậy chúng còn cơ hội hợp tác đấy, nếu chỗ nào thì cứ đến hỏi , dù ở phương diện là tiền bối, nhất định sẽ tiếc sức mà dạy ."
Tống Tu Ngôn hiếm khi phản bác, mỉm gật đầu: "Tốt, đến lúc đó nhất định sẽ phiền cô."
Chu Triều Dương lập tức cảm thấy kiêu ngạo, với : "Tống Tu Ngôn ở trường thành tích nhưng tính tình , còn thích bắt nạt khác."
Đặc biệt là bắt nạt cô .
nhưng thật nghĩ đến, công tác của Tống Tu Ngôn và công tác của Chu Triều Dương, thế mà còn thể cùng xuất hiện. Lại ánh mắt Tống Tu Ngôn Chu Triều Dương, cưng chiều mà tự .
Cũng che giấu, trong lòng thở dài một tiếng, sợ là hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình!
--------------------