Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 433: VẪN LÀ CHỊ DÂU CẢ MẠNH MẼ

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:42:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Liễu Cẩm Vân kinh ngạc Lục Trường Phong, chút thể tin nổi: “Cậu thật sự tái hôn với Trang Tĩnh ?”

 

Lục Trường Phong bình tĩnh Liễu Cẩm Vân: “Đây chẳng là điều dì mong ? Hơn nữa, nhiều nhà họ Lục cũng thấy tái hôn với Trang Tĩnh.”

 

Liễu Cẩm Vân Lục Trường Phong đột nhiên nghĩ thông suốt, là còn tính toán nào khác, bất quá việc Lục Trường Phong và Trang Tĩnh tái hôn, quả thật lợi cho họ, dù nhà họ Trang ở Ma Đô cũng coi như tiếng tăm.

 

Chỉ là cô vẫn cảm thấy Lục Trường Phong đang ngấm ngầm tính toán điều gì đó, chút dám dễ dàng tin tưởng: “ hy vọng những gì đều là thật, đừng giở trò gì. thì , nhưng nếu đùa giỡn Trang Tĩnh, nhà họ Trang cũng sẽ tha cho .”

 

Lục Trường Phong lên tiếng, thậm chí chút thèm để ý, ánh mắt lạnh lùng bức tranh sơn dầu vách tường phòng khách.

 

Liễu Cẩm Vân tuy rằng hoài nghi Lục Trường Phong, nhưng trong lòng nhen nhóm một chút hy vọng. Cho dù Lục Trường Phong dùng nhà họ Trang để đối phó nhà họ Lục, thì thắng cuối cùng vẫn là cô .

 

bóp c.h.ặ.t khăn tay, gì nữa, trong lòng tính toán riêng.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

...

 

Thịnh An Ninh và Lục Trường Phong Ma Đô sẽ kế hoạch gì, hoặc liệu thể tra ai là kẻ giở trò, ai là chủ mưu hại Chu Triều Dương .

 

Điều duy nhất họ quan tâm là cái chân của Lục Trường Phong.

 

Đặc biệt là Chu Triều Dương, cô vẫn nhớ rõ ràng, lúc cô trúng t.h.u.ố.c, hôn mê bất tỉnh là Lục Trường Phong cõng cô xuống núi.

 

Nghĩ đến đó, cô khỏi lo lắng, kéo Thịnh An Ninh hỏi han: “Cậu Lục Trường Phong di chứng ? Người bình thường gãy xương cũng dưỡng một hai tháng, đằng cứ chạy loạn, nhúc nhích lung tung, liệu cái chân đó phế ?”

 

Thịnh An Ninh cũng dám chắc: “Nếu là bình thường, thì chắc chắn là phế . Nếu dưỡng , hoặc là đập gãy nuôi , hoặc là chỉ thể thành chân què. Hơn nữa, mỗi khi trở trời sẽ đau đớn vô cùng.”

 

chuyển giọng: “ Lục Trường Phong bình thường, cho nên cũng cần lo lắng, chắc chắn sẽ .”

 

Hết kỳ tích đến kỳ tích khác xuất hiện Lục Trường Phong, điều đó chứng tỏ cũng là Thiên Tuyển Chi Tử, vận may đến mức bùng nổ, chắc chắn sẽ xảy chuyện gì.

 

Chu Triều Dương chống cằm, thở dài thườn thượt, lén lút tò mò: “Vậy Lục Trường Phong về đó gì? Khi nào thì ?”

 

Thịnh An Ninh dở dở : “Cậu còn hỏi, chắc chắn là điều tra chủ mưu . Cậu yên tâm, lớn lên ở Ma Đô, hiểu nhà họ Lục, chắc chắn sẽ thiệt thòi .”

 

Chu Triều Dương chút ngượng ngùng: “ như cũng . Dù những kẻ đó ở trong tối, ở ngoài sáng, lỡ như khi về đó, bọn họ buông tha thì ?”

 

Thịnh An Ninh vẫn lòng tin Lục Trường Phong, và Chu Thời Huân đều là kiểu như , chắc chắn sẽ là “tiên mưu hậu động”, bao giờ hành động bốc đồng.

 

Chu Triều Dương vẫn lo lắng đủ điều, nhưng ngờ rằng một tuần , cô tin Lục Trường Phong và Trang Tĩnh tái hôn.

 

Tin tức là do Lạc An Nhiễm cố ý tìm Chu Triều Dương để .

 

Nhìn sắc mặt Chu Triều Dương lập tức tái nhợt, trong lòng Lạc An Nhiễm dâng lên một cảm giác khoái trá biến thái.

 

Cả đời , cô thể ở bên yêu, nên cô cũng hy vọng những xung quanh đều thể ở bên yêu.

 

Chu Triều Dương mím c.h.ặ.t khóe môi, cố gắng đè nén sự chua xót trong lòng, Lạc An Nhiễm: “Cô với chuyện gì? Quan hệ giữa và Lục Trường Phong là gì, cô cũng rõ. Đó là họ , kết hôn thì chắc chắn sẽ chúc phúc cho .”

 

Lạc An Nhiễm : “ , nhưng cũng cô thích . Triều Dương, ánh mắt khi thích một thể che giấu . Lúc Lục Trường Phong ở nhà cô dưỡng thương, cô dẫn ngoài, mỗi , ánh mắt đó đều chứa đựng sự yêu thích thể giấu .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-433-van-la-chi-dau-ca-manh-me.html.]

“Cho nên, cô thích , cho dù họ của cô, cô vẫn thích .”

 

Chu Triều Dương ghét bỏ Lạc An Nhiễm: “Bây giờ cô, thật sự trở nên đáng sợ, cô mang theo tâm tư gì mà đến với những điều , nhưng Tiểu Nhiễm thuần lương ngày thật sự thấy nữa . Cô nhất định lâu soi gương, cô về xem thử , cô còn là cô gái đơn thuần thiện lương ngày nữa ?”

 

Lạc An Nhiễm Chu Triều Dương đến biến sắc, ánh mắt nhuốm hận ý: “ cũng trở nên như , nhưng cam lòng. Triều Dương, bây giờ cô nếm trải mùi vị yêu mà , nghĩ cô nên hiểu .”

 

Chu Triều Dương chỉ thấy cô bệnh: “ hiểu cô, vĩnh viễn cũng cách nào hiểu cô, nếu là cô, sẽ rút lui một cách thể diện, sống cuộc sống của .”

 

“Mà cô, cũng bảo vệ chút ít tôn nghiêm cuối cùng của .”

 

Nói xong thèm để ý Lạc An Nhiễm, đẩy xe đạp rời , trong lòng khó chịu c.h.ế.t, Lục Trường Phong tái hôn với Trang Tĩnh?

 

Chẳng lẽ thật sự thích Trang Tĩnh?

 

Càng nghĩ càng ủy khuất, trong lòng như một nắm bông gòn chặn , mềm nhũn dùng sức, nhưng đau đến mức thở nổi.

 

Cuối cùng ngay cả sức đẩy xe đạp cũng , ném xe ở ven đường, xổm ôm đầu , nhưng quật cường để nước mắt chảy xuống.

 

“Triều Dương?”

 

do dự hô một tiếng.

 

Khiến Chu Triều Dương vội vàng hít hít mũi, hít sâu một ngẩng đầu, thấy Tống Tu Ngôn đang ở đối diện xa.

 

Kinh ngạc lên: “Tống Tu Ngôn? Sao trở về ?”

 

Tống Tu Ngôn rộ lên: “Quả nhiên là cô , trở về thăm nhà, sáng hôm nay mới về đến nhà, ngoài dạo một chút ngờ gặp cô, cô xổm ở ven đường gì? Chỗ nào thoải mái?”

 

Trong lòng Chu Triều Dương còn chút kinh ngạc, Tống Tu Ngôn từ nhỏ cãi với cô đến lớn, mà còn kiên nhẫn quan tâm cô như , giọng điệu cũng ôn nhu giống bình thường.

 

Xoa xoa mắt, qua đưa tay kéo kéo tai Tống Tu Ngôn: “Anh Tống Tu Ngôn đấy? Có thứ gì đó nhập , mà còn tiếng ?”

 

Tống Tu Ngôn thấy Chu Triều Dương mở miệng lời , cũng xác định chuyện gì, phủi tay nàng : “Cô đúng là lương tâm, đây thấy cô một xổm ở ven đường nhè, mới hảo tâm qua xem . Cũng nghĩ là thật sự quan tâm, chỉ là cảm thấy tiểu công chúa Chu gia thể nhè, khá là hiếm lạ.”

 

Chu Triều Dương trợn mắt: “ mới , mới xổm mặt đất suy nghĩ sự tình.”

 

Tống Tu Ngôn ha hả: “Suy nghĩ sự tình? Cái đầu của cô thể suy nghĩ cái sự tình gì?”

 

Chu Triều Dương hừ một tiếng: “ đang suy nghĩ sự phát triển tương lai của Kinh thị, còn lúc dân tăng trưởng, thể một như Tống Tu Ngôn .”

 

Tống Tu Ngôn trách trách: “ đắc tội cô, mới về đến nhà, cô nguyền rủa ? Đi thôi, cùng ăn chút gì đó.”

 

Nói đưa tay niết gáy Chu Triều Dương, dùng sức đẩy nàng xoay , theo .

 

Chu Triều Dương thể giãy thoát, hô: “Tống Tu Ngôn, đồ vương bát đản nhà , mau buông tay, xe đạp của còn ở ven đường kìa.”

 

Tống Tu Ngôn mắng cũng giận, buông Chu Triều Dương , qua đẩy xe đạp: “Vừa bộ , , dẫn em ăn lòng bò xào, đó tấu hài.”

 

--------------------

 

 

Loading...