Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 431: CÓ THỂ ĐI THÍCH NGƯỜI MÌNH THƯƠNG
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:42:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh sửng sốt một chút, tiếng gõ cửa đột ngột vẫn khiến cô nhảy dựng, dù cô mới thấy tiếng bước chân xa, bèn đầu Chu Triều Dương.
Chu Triều Dương cũng một khuôn mặt cảnh giác sang.
Tiếng gõ cửa khẽ vang lên, đó là giọng của Chu Loan Thành: "Chị dâu, Triều Dương? Hai nghỉ ngơi ?"
Thịnh An Ninh và Chu Triều Dương đồng thời thở phào một , qua mở cửa để Chu Loan Thành .
Chu Loan Thành cửa thấy thần sắc hai rõ ràng là căng thẳng đột nhiên thả lỏng, liếc mắt một cái: "Đã xảy chuyện gì ?"
Thịnh An Ninh vẫn tò mò: "Vừa thấy tiếng bước chân, dừng ở cửa phòng bệnh của chúng rời , ngay đó em liền gõ cửa, còn chúng nhảy dựng. Lúc em tới, thấy ai ?"
Chu Loan Thành lắc đầu: "Không , lúc qua đây, trạm y tá đều nghỉ ngơi ."
Thịnh An Ninh khẳng định lầm: " thật sự thấy một trận tiếng bước chân."
Chu Loan Thành nhanh ch.óng đến cửa sổ một vòng, ngoài dạo một vòng, quả thật phát hiện cái gì, trở về an ủi Thịnh An Ninh và Chu Triều Dương: "Buổi tối cả gọi điện thoại cho , bảo qua đây ở cùng hai , để hai ở bệnh viện, cũng lo lắng."
Chu Triều Dương hừ một tiếng: "Chẳng lẽ nhà họ Lục còn thể đuổi tới bệnh viện để g.i.ế.c diệt khẩu? Vậy cứ đây chờ xem."
Chu Loan Thành , qua nhu liễu nhu đầu Chu Triều Dương: "Em đó, gì ngốc thế, chúng đương nhiên là lo lắng, vạn nhất chuyện khác, cũng sợ hai ứng phó nổi."
Có Chu Loan Thành ở đây, Thịnh An Ninh cũng tiện xuống ngủ, cuối cùng ba dứt khoát đ.á.n.h bài.
Đánh tới nửa đêm, thật sự buồn ngủ chịu nổi, bèn tựa mép giường ngủ một hồi.
Trong cơn mơ màng thấy Chu Loan Thành và Chu Triều Dương trò chuyện.
Chu Loan Thành đang hỏi Chu Triều Dương: "Em thật sự thích Lục Trường Phong?"
Giọng Chu Triều Dương nhỏ, nhưng hề một tia do dự: "Vâng, em thích , là đầu tiên thích một , hơn nữa thích nhiều năm . Anh hai, cảm giác đó , chính là lúc thích , cần , chỉ cần sống là ."
Chu Loan Thành nhẹ: "Em đó, vẫn là một tiểu cô nương. Bắt đầu từ khi nào thế?"
"Ở khu Tạng."
Chu Triều Dương cũng giấu giếm, với Chu Loan Thành cảm giác đầu tiên cô gặp Lục Trường Phong: "Lúc đó em cảm thấy, thế giới đàn ông nào hơn cả hai chứ? Cả tính cách em cũng thích, chỉ là lúc đó kết hôn , cho nên em dám bất kỳ ý tưởng nào."
Nói vui vẻ lên: "Bây giờ là một , hai, em thể thích ?"
Chu Loan Thành ý kiến: "Có thể, bất quá con đường tương lai của em và , lẽ dễ như . Gia đình chúng chắc chắn hy vọng em chịu khổ. Bố chắc chắn càng hy vọng em một phần công tác định, một yêu thương em, sống một cuộc sống bình thường."
Chu Triều Dương cảm thấy một điểm vấn đề nào: "Em cũng thể mà, chúng em cũng thể sống bình thường, hơn nữa em thật sự thích . Khi và em còn quan hệ huyết thống, em khó chịu thật lâu thật lâu."
Chu Loan Thành : "Nha đầu ngốc, nếu thích, thì cứ hảo hảo thích, tương lai cho dù thể cùng , cũng sẽ bất kỳ hối tiếc nào."
Chu Triều Dương nhướng mày Chu Loan Thành: "Vậy còn hai? Anh hối tiếc ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-431-co-the-di-thich-nguoi-minh-thuong.html.]
Chu Loan Thành em đang chuyện của và Lạc An Nhiễm, ánh mắt chỉ ngưng một chút: "Triều Dương, em cảm thấy ở cùng cô , chính là bởi vì cô kết hôn với Cảnh Ái Quốc? Sợ lời đồn đại trong đại viện?"
Chu Triều Dương cảm thấy nhất định là như : "Thế còn gì nữa? Kỳ thật đôi khi em ngẫm , Tiểu Nhiễm biến thành như , cũng là cuộc sống ép buộc, chỉ là lựa chọn của mỗi khác mà thôi."
Chu Loan Thành lắc lắc đầu: "Cô đơn giản như em nghĩ . Không còn sớm nữa, mau nghỉ ngơi một hồi, đợi sáng sớm thức dậy, bác sĩ kiểm tra chuyện gì là thể xuất viện."
Thịnh An Ninh lờ mờ thấy vài câu, chỉ là quá mệt nhọc nên mở mắt , cũng thấy Chu Loan Thành đ.á.n.h giá Lạc An Nhiễm, trong lòng dâng lên một ý niệm, chẳng lẽ Lạc An Nhiễm còn chuyện gì?
Chỉ là ý niệm dâng lên, liền vì quá mệt nhọc mà ngủ say.
Sáng sớm ngày hôm , Chu Triều Dương một xét nghiệm m.á.u, xác định d.ư.ợ.c lực trong cơ thể bộ sạch, mới thu dọn đồ đạc, thủ tục xuất viện về nhà.
Thịnh An Ninh thu dọn đồ đạc, Chu Loan Thành thủ tục xuất viện.
Chu Triều Dương ở giường bệnh thập phần ngượng ngùng: "Chị dâu, lỡ mất một ngày của chị, khiến chị cứ xin nghỉ phép."
Thịnh An Ninh nhét bộ chậu rửa mặt và đồ dùng vệ sinh cá nhân túi lưới, : "Cái gì , bất luận cái gì cũng quan trọng bằng em, khóa học lỡ thể học bù, em xem nếu em chuyện gì, chúng bây giờ?"
Chu Triều Dương hì hì lên: "Chị dâu, chị xem đại ca của phúc khí như , thoáng cái tìm một con dâu như chị, còn là quen qua xem mắt. Với , chị rốt cuộc trúng đại ca của ở điểm nào?"
Dù thì với cái tính cách đó của Chu Thời Huân, thật sự là phi thường lòng .
Thịnh An Ninh lên: "Cái hả? Vậy hỏi em, vì cái gì em thích Lục Trường Phong? Hơn nữa, , mỗi một điểm đều hợp với sở thích của , tính cách , tướng mạo , vóc dáng ... Ừm, đặc biệt là vóc dáng, phi thường hài lòng."
Chu Triều Dương kinh ngạc phía Thịnh An Ninh, Chu Thời Huân xuất hiện từ lúc nào.
Muốn mở miệng nhắc nhở, thấy Thịnh An Ninh thu dọn đồ đạc, vui vẻ ha hả : "Dù trong mắt , khuyết điểm, còn một điểm trọng yếu, chính là hắc hắc..."
Cười phần dâm đãng, khiến Chu Triều Dương lấy lạ, Chu Thời Huân một khuôn mặt ẩn nhẫn ở cửa, nhịn hỏi: "Còn cái gì?"
Thịnh An Ninh cúi bên tai Chu Triều Dương, gần như dùng giọng khí : "Quan hệ vợ chồng sẽ hợp, đặc biệt là giường."
Mặt Chu Triều Dương thoáng cái đỏ bừng, mặc dù tính cách cô tùy tiện, nhưng những lời hổ lang như Thịnh An Ninh , cô vẫn chút ngượng ngùng.
Thịnh An Ninh hì hì vỗ vỗ vai Chu Triều Dương: "Em yên tâm, vóc dáng của Lục Trường Phong, em cũng sẽ hạnh phúc."
Chu Triều Dương xác định câu của Thịnh An Ninh tuyệt đối ý tứ mặt chữ, lắp bắp hô một tiếng: "Anh."
Thịnh An Ninh "a" một tiếng, mới hậu tri hậu giác , thấy Chu Thời Huân đang ở cửa phòng bệnh, mà cửa phòng mở từ lúc nào.
Cũng cảm thấy gì ngượng ngùng, cô cong mắt với Chu Thời Huân: "Anh đến khi nào ? Chúng đều chuẩn xuất viện , khỏi cần qua đây."
Chu Thời Huân liếc mắt một cái Thịnh An Ninh thật sâu: "Mẹ bảo mang bữa sáng qua cho các cô, ăn sáng xong trở về, đường vẫn là chút lạnh."
Chu Triều Dương đỏ mặt, Thịnh An Ninh như chuyện gì, qua nhận lấy hộp cơm, hô cô ăn cơm.
--------------------
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."