Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 410: Sinh tử trong nháy mắt
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:41:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Thời Huân gật đầu: “, bọn họ cũng đến nhiều ngày. Anh cần thông báo họ qua đây ?”
Lục Trường Phong suy nghĩ một chút: “Thông báo họ .”
Chu Thời Huân thông báo cho vợ chồng Lục Kiến Sâm, đường cũng với họ rằng Lục Trường Phong khôi phục trí nhớ, chỉ là mất ký ức của một tháng thương .
Lục Kiến Sâm và Liễu Cẩm Vân cũng chút kinh ngạc: “Ký ức một tháng còn ư?”
Chu Thời Huân gật đầu: “ cũng ảnh hưởng gì.”
Trong lòng Liễu Cẩm Vân bỗng chốc vững vàng . Bà thật sự ngờ Lục Trường Phong khôi phục trí nhớ nhanh như . nhớ chuyện xảy trong tháng gần đây, tâm tình căng thẳng thả lỏng ngay.
Bước phòng bệnh, thấy đùi Lục Trường Phong vẫn còn bó bột, Liễu Cẩm Vân kìm , mắt đỏ hoe tới: “Trường Phong, thương nữa ? Sao còn nghiêm trọng như ? Có chỗ nào thoải mái ?”
Lục Trường Phong biểu cảm nhạt nhẽo: “Không , bây giờ hơn nhiều .”
Lục Kiến Sâm cảm thán: “Không là . Mấy ngày nay bố và con đều lo lắng, cả ông nội con ở Ma Đô bên cũng lo lắm. Đợi con đỡ hơn một chút, chúng sẽ trở về.”
Lục Trường Phong từ chối, gật đầu: “Vâng.”
Chu Thời Huân cảm thấy còn chuyện gì của nữa, với Lục Trường Phong một tiếng rời .
Lúc trở về, nhà Lục Trường Phong khôi phục trí nhớ, hơn nữa còn quên mất chuyện một tháng ở Chu gia.
Chung Văn Thanh cảm thấy quên thì quên thôi: “Thế cũng , nếu thì ngượng ngùng lắm.”
Chu Nam Quang cũng thấy : “ , chúng cũng đừng nhắc đến nữa, chuyện cứ thế cho qua .”
Chu Triều Dương vẫn im lặng, còn cố gắng cho vẻ mặt trông thật tự nhiên để trêu chọc An An, Thịnh An Ninh thấy mà đau lòng.
Đợi ăn cơm tối xong, ai nấy đều tự việc riêng, Thịnh An Ninh bảo Chu Thời Huân trông con, cô kéo Chu Triều Dương lên lầu chuyện riêng: “Em chuyện hôm qua với cả và hai. Chuyện chắc chắn là một sự việc ngẫu nhiên, chừng còn nữa.”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Suốt ngày hôm nay, Chu Triều Dương thể tập trung tinh thần, cũng thể tĩnh tâm suy nghĩ về chuyện .
Bây giờ Thịnh An Ninh nhắc đến, cô mới nhíu mày: “Em cũng nữa, em thật sự đắc tội với ai mà. Nếu là đ.á.n.h các thứ, căn bản tính là thù c.h.ế.t chứ? Cũng đến mức g.i.ế.c c.h.ế.t em?”
Thịnh An Ninh nghĩ , quả thật đến mức đó: “Chẳng lẽ em phát hiện bí mật gì ?” Sau đó mới nghĩ đến chuyện g.i.ế.c diệt khẩu?
Chu Triều Dương càng thấy khả năng: “Bí mật gì cơ? Điều đó càng thể. Em suốt ngày học về nhà, thể gặp ai? Cũng bí mật gì hết.”
Hai suy nghĩ hồi lâu, cũng phân tích manh mối gì, cuối cùng dứt khoát nghĩ nữa: “Đợi em với cả và hai . Thật là kỳ quái, cũng thể là nhận nhầm .”
Thịnh An Ninh cảm thấy xác suất nhận nhầm thật sự quá nhỏ, nhưng Chu Thời Huân và Chu Loan Thành ở đây, chắc chắn thể điều tra chân tướng.
Cô đưa tay sờ sờ tóc Chu Triều Dương: “Em cũng đừng nghĩ lung tung. Một lát nữa sẽ với .”
Chu Triều Dương thở dài: “Bây giờ tâm tình của em hơn nhiều , chỉ là một chút ít mất mát thôi. cả, chẳng em sớm nghĩ đến việc thể sẽ ngày ? Hơn nữa thế cũng .”
Buổi tối, Thịnh An Ninh cũng với Chu Thời Huân về chuyện Chu Triều Dương theo dõi: “Trông giống như diệt khẩu. Anh đừng để bố vội, miễn cho chịu nổi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-410-sinh-tu-trong-nhay-mat.html.]
Chu Thời Huân xong chút kinh ngạc: “Em Triều Dương cố ý truy sát ư? Sao hôm nay cô ?”
Thịnh An Ninh thở dài: “Anh cô thời gian chuyện ? Lục Trường Phong quên cô , cô còn tâm trạng nào chuyện , e rằng giờ phút cô còn cảm thấy sống c.h.ế.t cũng quan trọng nữa.”
Chu Thời Huân nhíu mày, cũng chút nghĩ thông Chu Triều Dương thể đắc tội với nào, đến mức khiến tốn công tốn sức như để đẩy cô chỗ c.h.ế.t?
Bất quá, chuyện vẫn vô cùng coi trọng, sáng sớm ngày hôm , liền đến đơn vị của Chu Loan Thành tìm .
Hai ngày nay Chu Loan Thành cũng thức đêm xử lý vụ án, mắt đỏ hoe vì thiếu ngủ, thấy Chu Thời Huân hiếm khi đến tìm , dẫn Chu Thời Huân đến nhà ăn: "Chúng ăn , hai ngày chợp mắt cũng thời gian ăn uống gì."
Chu Thời Huân cũng vội, đợi Chu Loan Thành ăn hết một chén mì, mới kể một chuyện Lục Trường Phong khôi phục trí nhớ và Chu Triều Dương tập kích.
"Triều Dương đắc tội với nào ?"
Chu Loan Thành chút kinh ngạc: "Đây là g.i.ế.c diệt khẩu đấy, Triều Dương tuy nghịch ngợm, nhưng chú ý gây loại thù hận sinh t.ử ."
Gần đây gây chuyện ầm ĩ nhất với Chu Triều Dương chính là Cảnh Ái Quốc, nhưng cũng đến mức g.i.ế.c c.h.ế.t .
Còn về mặt khác, Ngụy Quốc Cường và Lý Xuân Hoa hai đó càng khả năng, hai họ bản còn khôi phục , càng tiền bạc và năng lực để mua hung thủ g.i.ế.c .
Chu Thời Huân cảm thấy nhất định ắt nơi nào đó bọn họ bỏ sót: "Nghĩ kỹ một chút , gần đây cũng cho Triều Dương cửa."
Chu Loan Thành nhíu mày bắt đầu từng một điều tra: "Nếu hận Chu gia chúng nhất, thì là Hồ gia, nhưng hiện tại Hồ gia ai thể gánh vác việc lớn, bọn họ cũng khả năng. Hơn nữa cho dù là báo thù, bọn họ cũng nên tay với Triều Dương, bất kỳ ai khác trong nhà chúng đều khả năng."
mối nguy hiểm an , khi trở về, âm thầm kiểm tra một , khả năng tồn tại.
Chu Thời Huân đến Chu gia thời gian quá ngắn, cho nên cũng các loại sự tình bên trong, chỉ thể để Chu Loan Thành một suy nghĩ.
Nhất thời Chu Loan Thành cũng nghĩ khả nghi: "Chuyện để xử lý, hôm nay xong là thể rảnh rỗi, đến lúc đó sẽ chuyện t.ử tế với Triều Dương, xem rốt cuộc là xảy vấn đề ở , Lục Trường Phong khôi phục trí nhớ, vấn đề gì chứ?"
Chu Thời Huân lắc đầu: "Rất , thấy khôi phục tệ."
Chu Loan Thành gật đầu: "Vậy thì quá, ngờ vẫn kỳ tích xuất hiện."
...
Trong phòng bệnh của Lục Trường Phong, Lục Kiến Sâm đang với Lục Trường Phong một chuyện gia đình ở Ma Đô, Liễu Cẩm Vân một khuôn mặt oán trách: "Anh những chuyện với Trường Phong lúc gì? Con nó vẫn còn đang thương mà."
Lục Kiến Sâm hiểu gì sai: "Lần con nó trở về, cứ ở nhà giúp việc , thấy chính sách sẽ dần dần hơn, Lục gia thể khôi phục sự thịnh vượng như , vẫn dựa con đấy."
Nói đến đây, Liễu Cẩm Vân trái nhớ một chuyện, dịu dàng với Lục Trường Phong: "Trường Phong, một chuyện con chắc chắn còn , chính là tìm thấy tăm tích của Chú Kính Đông , điều duy nhất đáng tiếc là, chú mất, chỉ để một cô con gái, cô con gái con cũng quen, cô bé chính là cô con gái út của Chu gia, Chu Triều Dương."
Lục Trường Phong vẫn bình tĩnh, khi thấy câu , đột nhiên ngước mắt lên, trong mắt xẹt qua sự kinh ngạc.
Liễu Cẩm Vân lên: "Thế nào, con cũng cảm thấy kinh ngạc ? Lúc cũng đặc biệt kinh ngạc, ngờ chú con còn để một cô con gái."
--------------------