Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 402: Chắc chắn có uẩn khúc bên trong
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:41:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Nam Quang chút kinh ngạc: “Đầu tư y tế?”
Thịnh Minh Viễn gật đầu: “ , còn mang về một đám thiết y tế tiên tiến, chuẩn quyên tặng cho Bệnh viện Nhân dân Ma Đô và Bệnh viện Kinh Thị. Trong nước chúng thiếu bác sĩ giỏi, nhưng thiếu thiết y tế tiên tiến. Những thiết đường biển, đại khái còn một tháng nữa mới tới hải quan.”
Chu Nam Quang thật sự nghĩ tới Thịnh Minh Viễn thật sự về nước đầu tư, hơn nữa còn đầu tư khâu y tế tương đối yếu kém trong nước.
Anh sai, trong nước thiếu bác sĩ giỏi, nhưng thiết y tế tiên tiến.
Thịnh Minh Viễn còn hùng hồn một phen lời lẽ yêu nước: “Tuy rằng lớn lên ở nước ngoài, nhưng cho tới bây giờ từng quên phận con cháu Viêm Hoàng của , cho nên chúng vẫn tìm cơ hội về nước, một bên cũng đang cố gắng học tập, chính là vì thể trở về báo đáp tổ quốc.”
Thịnh An Ninh đến nổi cả da gà, ơi, tư tưởng giác ngộ của bố cô thật tại quá cao .
Chu Nam Quang cảm động: “Không tệ tệ, tư tưởng như .”
Tiếp theo đó, cuộc trò chuyện rõ ràng trở nên tùy ý và thiết hơn nhiều.
Lâm Uyển Âm và Chung Văn Thanh cũng trò chuyện khá, chủ đề nhiều nhất đương nhiên là ba đứa nhỏ, Lâm Uyển Âm ôm An An buông tay, bởi vì với Chung Văn Thanh, trong nhà vốn một cô con gái, chỉ là tai nạn.
Cho nên dì ôm An An yêu thích ngừng, Chung Văn Thanh cũng thể lý giải, còn ngừng với dì đủ loại dáng vẻ khả ái của An An: “Đừng thấy con bé mới mười một tháng, nhưng tinh ranh lắm đấy, cái gì là chỉ trỏ, còn đặc biệt ý. Nếu như bố ở nhà, con bé sẽ nháo, theo ai trong chúng cũng . Còn sắc mặt, lúc con bé chuyện thì hết một vòng, nếu như chúng tức giận, lập tức buông tay hì hì .”
Lâm Uyển Âm liền yêu thích An An, tiểu nha đầu thật sự giống Thịnh An Ninh lúc nhỏ, lông mày và đôi mắt tinh xảo như tranh vẽ, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào như một đóa hoa nhỏ.
“An An lợi hại như ư? Sau nhất định là một tiểu cô nương thông minh.”
An An hiển nhiên cũng thích Lâm Uyển Âm, đùi dì vui vẻ nhảy nhót, còn ghé qua mật c.ắ.n nhẹ lên mặt dì .
Chọc cho Lâm Uyển Âm thẳng tuốt.
Đa Đa cũng vui vẻ tìm Chu Chu và Mặc Mặc chơi, ba tiểu bằng hữu cũng trao đổi, một quả bóng da đẩy qua ném , là thể chơi khanh khách.
Đến lúc ăn cơm trưa, Thịnh Minh Viễn một bàn cơm nước phong phú, nhịn cảm thán: “Vẫn là cơm nhà ăn ngon.”
Lại nhân lúc tất cả đều vui vẻ, đề nghị nhận Thịnh An Ninh con gái: “Các ngươi cũng , đó chúng cũng một cô con gái, tai nạn. Hai chúng trong lòng vẫn khó chịu, cuối cùng thật tại chịu nổi tưởng niệm sinh đứa nhỏ . Hiện tại thấy An Ninh niên kỷ sai biệt lắm với con gái chúng , lớn lên còn giống, cô cứu Đa Đa nhà chúng , đây chính là duyên phận.”
Nói xong thở dài: “Vợ còn với , bởi vì sợ chúng quá tưởng niệm con gái, cho nên mới để chúng khi về nước gặp giống như , nhất định là duyên phận đặc biệt. Không các ngươi tin Phật tin, chúng tin. Chúng luôn cảm thấy trong cõi u minh, thật sự tự định .”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Thịnh An Ninh Thịnh Minh Viễn lúc chuyện vành mắt đều đỏ, cũng nhịn theo đỏ mắt.
Chung Văn Thanh càng là lặng lẽ theo lau nước mắt, nỗi đau mất con, cô thử qua, cho nên cô thể cảm nhận sự thống khổ và tuyệt vọng của Lâm Uyển Âm lúc .
Không đợi khác mở miệng, hết kéo tay Lâm Uyển Âm: “Chúng và Đa Đa cũng là duyên phận, thể thành một nhà đương nhiên càng , cũng , An Ninh ở Kinh Thị gì, nếu như thể nhận các ngươi , cũng lắm.”
Lâm Uyển Âm cũng lau nước mắt: “Thật sự cảm ơn, để Đa Đa gặp một nhà như các ngươi, còn thể lý giải tâm tình của chúng , mỗi thấy An Ninh, thật sự chính là nhịn thích và cận.”
Sau một phen trò chuyện cảm động, Thịnh An Ninh cứ thế quyết định nhận Thịnh Minh Viễn và Lâm Uyển Âm bố nuôi nuôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-402-chac-chan-co-uan-khuc-ben-trong.html.]
Lâm Uyển Âm hôm nay quá vội vàng, đợi đầu sẽ hảo hảo tổ chức bù một buổi lễ, long trọng một chút.
Thịnh An Ninh , cô cũng coi như là thể nhận tổ quy tông .
Bữa trưa vẫn ăn thẳng đến hơn bốn giờ buổi chiều, Thịnh Minh Viễn và Lâm Uyển Âm mới đầy lòng vui vẻ ôm Đa Đa rời .
Chung Văn Thanh còn len lén nhét cho Đa Đa một phong bì lì xì lớn, với Thịnh An Ninh: “Sau chúng đều là một nhà , cũng coi như là quà gặp mặt cho Đa Đa.”
Người một nhà vẫn đang thảo luận về nghĩa cử cao của Thịnh Minh Viễn khi quyên góp thiết y tế cho bệnh viện.
Lục Trường Phong như là đột nhiên thông suốt, đầu Chu Triều Dương: “Chị, chị dâu là nhận chú và dì bố ?”
Chu Triều Dương chỉ , chỉ cần là chuyện , nhất định là thể hiểu, cũng giấu : “ , bởi vì bọn họ thích chị dâu, chị dâu cũng thích bọn họ, cho nên bọn họ nhận chị dâu con gái.”
Lục Trường Phong ‘ồ’ một tiếng, chống cằm suy tưởng một hồi: “Vậy , như , chị dâu sẽ gọi bọn họ là bố ?”
Chu Triều Dương gật đầu: “Là như .”
Lục Trường Phong như là một quyết định nặng: “Vậy cũng nhận bác trai và vợ bác bố và , cũng gọi hai là bố , như sẽ bố , cũng cần theo đàn bà xa nữa.”
Chu Triều Dương đỡ trán, tại Lục bảy tuổi ý nghĩ thần kỳ như chứ?
Chung Văn Thanh cũng nghĩ đến Lục Trường Phong sẽ đột nhiên nghĩ đến chuyện .
Chu Nam Quang mới về đến nhà sáng sớm vẫn tình hình, cũng chút kinh ngạc: “Trường Phong thế nào nghĩ như ? Người đàn bà xa là ai?”
Chung Văn Thanh kể một sự tình Lục Kiến Sâm và Liễu Cẩm Vân đến, còn chút bất đắc dĩ: “Cũng tại , nó nhận bọn họ, còn một chút ít cũng cận, cũng chịu thừa nhận đó là cha .”
Chu Nam Quang Lục Trường Phong mang theo vẻ ngây thơ, nghĩ nghĩ: “Có thể là quá xa lạ , dù khi nó tỉnh thì nó thấy chính là chúng , trong tiềm thức vẫn luôn coi chúng là nhà, cho nên xa lạ với bọn họ cũng là bình thường.”
Chung Văn Thanh thở dài: “Bà bình thường , Trường Phong đối với chúng và lạ bên ngoài đều địch ý, nhưng đối với Lục Kiến Sâm và vợ thì địch ý.”
Cổ địch ý đến thật là khó hiểu.
Bởi vì vợ chồng nhà họ Lục cũng đều là ôn hòa lịch sự.
Chu Nam Quang cũng thấy phương thức chung sống cụ thể của Lục Trường Phong và vợ chồng Lục Kiến Sâm, cho nên chỉ thể đoán: “Có bởi vì nó sợ theo bọn họ rời , trong lòng sinh kháng cự, cho nên mới chán ghét bọn họ ?”
Chung Văn Thanh suy nghĩ, chắc chắn hẳn là như , cũng biện pháp: “Chỉ thể đầu khuyên Trường Phong một chút ít thôi, ngày mai vợ chồng bọn họ hẳn là sẽ qua đây, đến lúc đó ông xem xem, công tác tư tưởng cho Trường Phong.”
Thịnh An Ninh thì cảm thấy sự tình nhất định đơn giản như , Lục Trường Phong, trong tiềm thức của , vẫn nhớ phương thức chung sống với cha ?
--------------------