Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 401: Sự thật đằng sau
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:41:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh : "Mẹ, nghĩ nhiều . Họ từ nước ngoài về, chắc thiếu tiền, với trường học cũng phát phiếu lương thực và các loại phiếu khác."
Chung Văn Thanh lắc đầu: "Cũng . Đơn vị vẫn phân nhà đúng ? Có nhiều tiền đến mấy mà chỗ ở thoải mái cũng . Hơn nữa, họ ở trong nước cũng nào, nên tiết kiệm tiền, khi cần thiết thì còn giúp đỡ một chút."
Quan niệm của bà vẫn là giúp đỡ lẫn , ai gặp khó khăn thì giúp một tay, dù cũng dễ dàng hơn là tự đơn độc cố gắng sống qua ngày.
Sáng sớm ngày thứ hai, Thịnh An Ninh dẫn Chu Thời Huân đón Thịnh Minh Viễn và Lâm Uyển Âm, đây cũng là đầu tiên Chu Thời Huân gặp Thịnh Minh Viễn và Lâm Uyển Âm.
Anh căng thẳng một cách khó hiểu, biểu cảm vô thức trở nên nghiêm nghị hơn.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Thịnh An Ninh bước cổng trường, thấy Chu Thời Huân vẻ mặt ngày càng nghiêm nghị, nghi ngờ, cô vẫn kéo cánh tay : "Anh đừng nghiêm túc thế chứ, thì cô giáo Linda tưởng chúng chào đón họ đến nhà đấy."
Nghĩ hình như vẫn cho Chu Thời Huân tên hiện tại của bố : "Cô giáo Linda tên tiếng Trung là Lâm Uyển Âm, chồng cô tên là Mike, tên tiếng Trung là Minh Viễn, tên thật của Đa Đa là Lâm Tranh."
Về phần tại Thịnh Minh Viễn dùng tên cũ, Lâm Uyển Âm giải thích là, khi họ định cư ở quốc gia nhỏ đó, chữ 'Thịnh' quá khó , đám nước ngoài đó , ngay cả bắt chước cũng xong, mà còn cho phép Thịnh Minh Viễn tự .
Cuối cùng dứt khoát thẳng hai chữ Minh Viễn, tên cũng gọi là cái luôn.
Bây giờ thì tiện, nếu vẫn họ Thịnh, căn bản giải thích rõ , còn nghĩ một , tổ chức một buổi nhận lớn.
Thịnh Minh Viễn từng thấy Chu Thời Huân từ xa, chung ông hài lòng với con rể .
Lâm Uyển Âm thì càng thế, cô giống Thịnh An Ninh, hết là một "fan sắc ", mà Chu Thời Huân vẻ ngoài hợp gu thẩm mỹ của cô, thêm nữa bây giờ là con rể , đầu gặp Chu Thời Huân nhiệt tình thôi: "Là Chu Thời Huân đấy , mau . Ai nha, vẫn luôn về , nhưng mãi cơ hội gặp mặt."
Đa Đa cũng lảo đảo chạy về phía Thịnh An Ninh: "Mẹ ơi, chị ơi bế."
Nó luôn quên mất nên gọi Thịnh An Ninh là là chị.
Thịnh An Ninh bế Đa Đa lên, trịnh trọng giới thiệu với Chu Thời Huân: "Đây chính là Đa Đa, bảo bối nhỏ ở nhà chúng một đoạn thời gian. Nào, Đa Đa gọi rể con."
Đa Đa khanh khách, Chu Thời Huân một hồi, mới khó khăn gọi một tiếng: "Anh hứ."
Phát âm chuẩn khiến Thịnh An Ninh ngừng.
Lâm Uyển Âm nhiệt tình gọi Chu Thời Huân nhà : "Chúng dọn dẹp gần xong , chỉ là đầu đến nhà , những thứ mang theo thích hợp ."
Thịnh An Ninh bế Đa Đa, đống lớn đồ đạc chất đống bên cạnh cửa, nào là sữa bột, rượu ngoại, các loại bánh quy, bánh ngọt đựng trong hộp sắt, , vải vóc.
Có thể mở một cửa hàng bách hóa luôn .
đau đầu, nhưng cũng thể lung tung mặt Chu Thời Huân, hì hì : "Hình như nhiều ."
Lâm Uyển Âm vội vàng lắc đầu: "Không nhiều lắm, nhiều lắm . Các con nuôi Đa Đa lâu như , nếu các con, chừng bây giờ Đa Đa bọn buôn bán trong núi ."
Nói đến đây, bà nhịn cảm thấy thương cảm một chút.
Chu Thời Huân thì tò mò: "Lúc hai đến Ma Đô, mất đứa bé?"
Anh cảm thấy vợ chồng Lâm Uyển Âm đều là cẩn thận, mất con, hơn nữa Đa Đa còn nhỏ, còn tự .
Lâm Uyển Âm thở dài: "Chính là quá dễ dàng tin khác. Lúc đó bố Đa Đa việc, một bế Đa Đa đến bệnh viện, kết quả là nhà vệ sinh bất tiện, thấy bên cạnh một bà thím trông khá thật thà, nên nhờ bà giúp bế con một lát, ai ngờ chỉ một hồi công phu thôi, lúc thì thấy nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-401-su-that-dang-sau.html.]
Bây giờ nghĩ vẫn thấy sợ hãi vô cùng, điều duy nhất ngờ tới là, Đa Đa cuối cùng chuyển giao tới Kinh thị, còn gặp Thịnh An Ninh.
Có lẽ là một sự sắp đặt nào đó trong cõi vô hình.
Chu Thời Huân cũng hỏi nữa, Đa Đa trong lòng Thịnh An Ninh, đôi mắt to linh động, cái miệng nhỏ nhắn ngừng ba la ba la những lời hiểu.
Biểu cảm lúc vui vẻ của con bé, mà thật sự vài phần giống Thịnh An Ninh.
Anh nhúc nhích Lâm Uyển Âm mấy cái, Lâm Uyển Âm và Thịnh An Ninh quả thật vài phần giống , nhưng kỹ quá giống, nhưng thần sắc kinh ngạc, dáng vẻ vui vẻ, cùng với ngữ khí chuyện của họ, giống hơn cả ngoại mạo.
Đây là một loại thói quen, chỉ những cùng sinh sống thật lâu, biểu cảm và thần thái mới vô thức giống .
Lâm Uyển Âm đối với con rể càng càng hài lòng, chiều cao , tướng mạo , ở nơi đó, cũng cảm giác an .
Điều đáng tiếc duy nhất là vết sẹo ở khóe mày Chu Thời Huân, tuy nhưng vẫn ảnh hưởng.
Lâm Uyển Âm vẫn là một mê tín, cảm thấy vết sẹo ở lông mày sẽ ảnh hưởng đến vận thế của , cho nên bà chuẩn đầu với Thịnh An Ninh một chút, thể phẫu thuật xóa sẹo.
Lại ngừng hỏi về công tác của Chu Thời Huân, cùng với tình hình của ba đứa nhỏ.
Đối với công tác, Chu Thời Huân thể đều sẽ trả lời đơn giản, chuyện của ba đứa nhỏ, cũng thể ít.
Lâm Uyển Âm càng hài lòng hơn, hiện tại ít đàn ông gia trưởng, về nhà thể trông con mấy , đặc biệt Thịnh An Ninh , Chu Thời Huân lớn lên ở nông thôn bên Cam tỉnh.
Bà rõ nơi đó, càng là vùng quê nghèo, càng trọng nam khinh nữ, địa vị nữ nhân thấp, đàn ông ở nhà ngay cả một bả củi cũng sẽ giúp đỡ bỏ trong lò một cái.
Nghĩ Chu Thời Huân lớn lên ở nơi đó, ít nhiều cũng thể những tật , hiện tại thấy, hỏi vấn đề về con cái, cơ bản đều thể trả lời .
Nghĩ cũng trở về vài ngày, mà hiểu về mỗi đứa con, đó chính là bình thường thời gian rảnh rỗi thì ở nhà trông con , chứng tỏ là một đàn ông thương vợ thương con.
Thịnh Minh Viễn căn bản công phu chuyện với Chu Thời Huân, thấy Lâm Uyển Âm mãi dứt, vội vàng nhắc nhở: “Thời gian còn sớm, chúng nên .”
Lâm Uyển Âm lúc mới vội vàng dậy: “ đúng đúng, chúng nhanh ch.óng qua đó, để nhà ngươi chờ thì .”
Đa Đa nhưng thật cũng lạ , đường còn nhất định đòi Chu Thời Huân bế, sợ lạnh, bên ngoài còn quấn một cái chăn nhỏ.
Vốn Chu Song Lộc phái một chiếc xe tới đón, Thịnh An Ninh cảm thấy ảnh hưởng lắm, vẫn kiên trì một nhà giao thông công cộng qua đó.
Chờ bọn họ về đến nhà, Chu Nam Quang và Chu Song Lộc cũng về đến nhà.
Sau một phen giới thiệu, hai nhà cùng một chỗ trò chuyện cũng khá hòa hợp, chủ yếu Thịnh Minh Viễn hiểu nhiều, lúc đều là những điều Chu Nam Quang và Chu Song Lộc .
Mà kinh nghiệm của Chu Nam Quang và Chu Song Lộc, cùng với sự cống hiến của bọn họ đối với quốc gia, cũng là điều Thịnh Minh Viễn và Lâm Uyển Âm kính phục.
Cho nên đề tài hề đứt đoạn, vẫn trò chuyện sôi nổi.
Thịnh Minh Viễn vẫn vô cùng thông minh, rõ sự lo lắng của Chu Nam Quang, : “Sở dĩ chúng nguyện ý trở về nước, cũng là bởi vì vẫn luôn chút cống hiến cho quốc gia của chúng , trở về , dự định đầu tư ngành y tế trong nước.”
--------------------