Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 394: ĐÁNH NHAU KHÔNG THỂ THUA

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:41:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chung Văn Thanh gọi mấy qua ăn sáng. Thịnh An Ninh ôm Chu Chu bàn ăn, Lục Trường Phong to lớn như , nhưng ngoan ngoãn đến lạ.

 

Đi theo Chu Triều Dương, ngoan đáng yêu.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Cô nhịn nhỏ giọng với Chu Thời Huân: “Trước phát hiện , Lục Trường Phong còn đáng yêu như chứ, nhào tới xoa một phen.”

 

Chu Thời Huân lập tức đen mặt, một tay ôm An An, một tay ấn lên đỉnh đầu Thịnh An Ninh, ép cô thẳng , cho Lục Trường Phong nữa: “Chu Chu đói .”

 

Trong tay nhỏ bé của Chu Chu đang nắm nửa lòng trắng trứng gà, nhọc công nhét miệng.

 

Nghe thấy bố gọi tên, thằng bé lập tức vặn cái đầu nhỏ bố, trầm ngâm một chút, đưa nửa lòng trắng trứng gà vò nát thành hình trong tay cho bố, còn toe toét cái miệng nhỏ nhắn, lộ một miệng vụn trứng gà với bố.

 

Chu Thời Huân chút một lời khó hết quả trứng trong tay con trai, lặng lẽ nhét tay nhỏ bé của thằng bé trở miệng nó.

 

Thịnh An Ninh thấy nhịn phốc phốc tiếng, đôi mắt lấp lánh chằm chằm Chu Thời Huân, nhân lúc và Chung Văn Thanh bếp bưng cháo, Chu Hồng Vân ôm Mặc Mặc còn tới kịp, cô nhỏ giọng thêm một câu: “Anh là ghen tị ? Cũng đáng yêu.”

 

Chu Thời Huân để ý tới cô, mặc yếm nhỏ cho con gái, chuẩn đút cơm.

 

Thịnh An Ninh ha hả , Chu Chu thấy , cũng theo phốc phốc phốc phốc , trứng gà trong miệng nhỏ nhắn phun hết.

 

Chu Triều Dương và Lục Trường Phong qua an vị, lúc một nhà chuẩn ăn cơm, bên ngoài ồn ào.

 

Thịnh An Ninh sửng sốt một chút, thầm nghĩ chắc sẽ nhà của hai tên đến gây chuyện chứ?

 

Chu Thời Huân đưa An An cho Chu Triều Dương, dậy ngoài.

 

Cửa vây ít , còn hai gác chút bất đắc dĩ ngăn Ngụy Quốc Cường.

 

Thấy Chu Thời Huân , hai cũng một khuôn mặt khó xử: “Bà là đến tìm các , chúng ngăn thì bà lóc om sòm, chúng cũng dám ngăn, chỉ thể theo qua .”

 

Chu Thời Huân gật đầu: “Các vất vả , các về , xử lý là .”

 

Sau khi hai rời , Ngụy liền đất tuyết vỗ đùi : “Các mau tới xem , chính là nhà , bọn họ đ.á.n.h con trai sắp c.h.ế.t quan tâm, còn vương pháp !”

 

gào , hấp dẫn càng nhiều vây quanh xem náo nhiệt.

 

Chung Văn Thanh vốn định , Thịnh An Ninh ngăn , thể Chung Văn Thanh thể chọc tức, mà Chu Triều Dương và Lục Trường Phong khẳng định thể ngoài.

 

“Mẹ, ở nhà là , con ngoài xem, dám chạy đến đây gây chuyện, lá gan cũng thật lớn.”

 

Cô khoác một cái áo bông cửa, thấy Ngụy đất vỗ bắp đùi gào, mà Chu Thời Huân chỉ lạnh lùng , là định chờ bà đủ mới đạo lý với bà ?

 

Thịnh An Ninh , với cái bộ dạng của Ngụy, nếu ngăn , bà thể từ sáng thẳng tuốt đến tối, bản lĩnh lớn lắm.

 

qua bên cạnh Chu Thời Huân, Ngụy: “Vị bác gái , bà lời gì thì lên , mặt đất lạnh lắm. Nói , bà nháo như , ảnh hưởng đến trị an trong viện cũng .”

 

Mẹ Ngụy sửng sốt một chút, lên: “ cũng sai, chẳng lẽ cái năm tháng đ.á.n.h còn chiếm lý ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-394-danh-nhau-khong-the-thua.html.]

Thịnh An Ninh cũng cùng bà lôi thôi, một khuôn mặt trầm xuống: “Bà lên ! Đứng lên rõ ràng, đừng tưởng rằng nhà ngươi viện thì . Đã ở trong viện chúng gây chuyện, thì lên rõ ràng, để đều tới bình luận xem ai đúng ai sai.”

 

Mẹ Ngụy cũng coi như là cãi từ trong ngõ hẻm , đạo lý còn giọng lớn, căn bản hề để Thịnh An Ninh mắt, đất, xì mũi một cái lau lên quần: “Thế nào? Còn cậy thế ức h.i.ế.p ? Con trai hiện tại chính là đang bệnh viện, nó chính là phạm pháp cũng pháp luật thể phán quyết nó, chứ các ngươi thể động thủ đ.á.n.h nó đến c.h.ế.t.”

 

Thịnh An Ninh liếc mắt một cái đầy vẻ ghét bỏ, cũng tranh cãi với bà , dù cãi với loại , cuối cùng tức c.h.ế.t cũng phân cao thấp, bởi vì bà đạo lý.

 

Sau đó những xung quanh đang xem náo nhiệt: “Các ngươi nhất định tò mò về , sẽ với các ngươi một chút sự tình xảy , con trai bà là do nhà chúng đ.á.n.h, các ngươi cũng , chính là Lục Trường Phong đang dưỡng thương ở nhà của . Tại đ.á.n.h?”

 

Sau đó căn bản mặc kệ tiếng kêu của Ngụy, giọng mạnh mẽ dứt khoát, kể một quá trình Lục Trường Phong đ.á.n.h .

 

Lại Ngụy đang đất: “Chúng đ.á.n.h là bất đúng, nhưng Lục Trường Phong chỉ thông minh chỉ bảy tuổi, cho dù g.i.ế.c c.h.ế.t con trai bà cũng đáng phạm pháp! Chính là bà hôm nay ở chỗ gây rối, chính là luật mà phạm luật.”

 

Mẹ Ngụy Lục Trường Phong g.i.ế.c cũng đáng phạm pháp, bỗng chốc bật dậy từ mặt đất: “Cô bậy, cô g.i.ế.c đáng phạm pháp thì đáng phạm pháp ? Chẳng lẽ pháp luật là do nhà các ngươi chế định!”

 

Thịnh An Ninh cũng sốt ruột, đầu Chu Thời Huân: “Anh gọi điện thoại cho phòng bảo vệ, nữ nhân nghiêm trọng uy h.i.ế.p đến an của nhà chúng .”

 

Lại Ngụy: “Bà gây rối, bà cứ tiếp tục gây rối ở chỗ !”

 

Nói xong xoay chuẩn về nhà, nghĩ đến cái gì, dừng bước chân Ngụy: “Bà việc nhất nên chút đầu óc, địa phương nào, cũng thể để bà giở thói ngang ngược càn quấy, nên cuối cùng ngược khác lợi dụng.”

 

Mẹ Ngụy mắng sợ hãi, cuối cùng lòng cam lòng bỏ lời ác độc: “ cũng tin, hiện tại sẽ chỗ lý lẽ.”

 

Thịnh An Ninh đẩy Chu Thời Huân sân, thấy thích nhiều lời nhảm với loại .

 

Cuối cùng vẫn là của phòng bảo vệ đuổi Ngụy ngoài.

 

Chung Văn Thanh cũng tức giận: “Bọn đ.á.n.h con gái , còn lên tiếng, cũng bỏ chạy đến tận cửa gây chuyện?”

 

Chu Triều Dương cũng tức giận: “Trước khi còn nghĩ rằng nếu Lục bảy tuổi đ.á.n.h hỏng, chúng bồi thường phí t.h.u.ố.c men, hiện tại một phân tiền cũng cho, là chính đáng đời.”

 

Thịnh An Ninh Chu Triều Dương là lời giận, Lục Trường Phong đ.á.n.h , tuy rằng cần chịu trách nhiệm pháp luật, nhưng bồi thường nên vẫn .

 

Lục Trường Phong vẫn luôn ngoan ngoãn ở bên cạnh Chu Triều Dương, giống như đứa nhỏ sai việc, đầu óc hỗn loạn chút đau, nhưng dám với Chu Triều Dương bọn họ.

 

Vẫn là Thịnh An Ninh phát hiện manh mối: “Lục Trường Phong phát sốt ? Sắc mặt thế nào mà khó coi như .”

 

Chung Văn Thanh xong qua sờ sờ trán của , nhiệt độ nóng bỏng tay: “Đứa nhỏ , phát sốt lợi hại như thế nào ? Khó chịu ở , Hồng Vân, lấy một viên An Nãi Cận qua đây cho ăn.”

 

Thịnh An Ninh vội vàng ngăn cản: “Miệng vết thương đầu còn khép , thể dùng t.h.u.ố.c hạ sốt lung tung, vẫn là đưa đến bệnh viện kiểm tra một chút.”

 

Chung Văn Thanh ngẫm cũng là: “ đúng đúng, cũng thể qua loa, Thời Huân, nhanh ch.óng đưa nó đến bệnh viện kiểm tra một chút.”

 

Nói xong vẫn luôn nhắc tới: “Nhất định là tối hôm qua mặc quá ít ngoài cảm lạnh.”

 

Lục Trường Phong theo Chu Thời Huân dậy, còn bước , một cái loạng choạng, trực tiếp té ngã đất.

 

--------------------

 

 

Loading...