Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 386: RẤT HÀI LÒNG VỚI NGƯỜI CON RỂ NÀY

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:41:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh ngủ một giấc, thời gian dài, cũng dám ngủ sâu, cứ thế tỉnh dậy thì trời tối .

 

Chu Thời Huân còn ở bên cạnh, "chiến trường" cũng dọn dẹp sạch sẽ.

 

Ngoại trừ cơ thể đau nhức, bất kỳ điều gì khác thường.

 

Thịnh An Ninh dậy do dự một hồi, xuống lầu thế nào, chuyện ai mà chẳng đoán xảy chuyện gì chứ.

 

giường ôm mặt, nước mắt.

 

Chu Thời Huân bế An An , thấy Thịnh An Ninh dậy, đang giường ôm mặt, còn tưởng cô khỏe chỗ nào, vội vàng qua xuống bên giường: "Sao thế?"

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

An An cũng tò mò , tay nhỏ bé vươn kéo tóc Thịnh An Ninh.

 

Thịnh An Ninh ôm mặt rầm rì: "Trời tối , xuống thế nào đây? Mất mặt quá."

 

Chu Thời Huân ngờ Thịnh An Ninh xoắn xuýt vì chuyện , bật : "Không , ông nội và bố mới nhà, và cô Hồng Vân xuống dẫn bọn nhỏ chơi hàng xóm , xuống lầu cũng ai, đợi một hồi họ mới trở về."

 

Thịnh An Ninh buông tay , trừng mắt Chu Thời Huân: "Mẹ và cô buổi chiều còn ngoài ?"

 

Chu Thời Huân gật đầu: "Ừ, là mỗi ngày ngủ trưa dậy đều dẫn bọn nhỏ ngoài phơi nắng, chơi hàng xóm một vòng."

 

Thịnh An Ninh lập tức thở phào nhẹ nhõm, ba đứa nhỏ quả thật mỗi ngày ngủ trưa dậy đều ngoài dạo một vòng, trời lạnh cũng bỏ.

 

bất mãn trừng mắt Chu Thời Huân: "Lần chú ý một chút."

 

Chu Thời Huân dám phản bác, ngoan ngoãn gật đầu, mặc dù lúc đó là Thịnh An Ninh kéo cho , nhưng dám .

 

Thịnh An Ninh lầm bầm lầu bầu mắng Chu Thời Huân một trận, đó mới vui vẻ dậy, bế An An xuống lầu.

 

An An bế, tay nhỏ bé vươn gọi bố.

 

Thịnh An Ninh cố tình để con bé như ý, ha ha bế con bé xuống lầu, chọc cho nha đầu nhỏ rầm rì giả .

 

Chung Văn Thanh đang đút cháo trứng cho Chu Chu ăn, trong ba đứa nhỏ thì Chu Chu sức ăn lớn nhất. Thấy Thịnh An Ninh bế con xuống, phía là Chu Thời Huân, bà : "Cơm tối sắp xong , bảo Thời Huân lên gọi con xuống ăn. Thời Huân hai hôm nay con học bài khuya lắm, nên để con ngủ nhiều một chút. Dù cố gắng học tập đến mấy cũng ngủ cho ngon."

 

Thịnh An Ninh đỏ mặt, ậm ờ đáp một tiếng, cô quả thật là học tập, chỉ là học về sự khác biệt giữa tổ chức cơ thể và cấu tạo sinh lý mà thôi.

 

Và cả sự đại hòa hợp của sinh mệnh nữa.

 

Chung Văn Thanh cũng phát hiện sự khác thường của Thịnh An Ninh, vẫn đang nhét cháo trứng miệng Chu Chu: "Buổi tối bánh nướng, uống cháo dùng bửa, trộn món bắp cải thái sợi lạnh, với món thịt xào miến giá đỗ."

 

Thịnh An Ninh thấy , hơn nữa rõ ràng buổi trưa ăn nhiều, nhưng lúc vẫn cảm thấy đói đến mức bụng dán lưng: "Vâng ạ, món thịt xào miến giá đỗ xào là ngon nhất."

 

Chung Văn Thanh : "Biết con thích ăn giá đỗ, mùa đông năm nay tự ít giá đỗ. , tối nay Thời Huân còn đến bệnh viện , cần mang cơm cho Lục Trường Phong một chút ."

 

Chu Thời Huân lắc đầu: "Không cần mang cơm, lát nữa con qua xem thử."

 

Lục Trường Phong còn chắc để .

 

Chung Văn Thanh thấy Lục Trường Phong thật đáng thương: "Bây giờ chính là một đứa nhỏ hiểu chuyện, chúng đều thông cảm một chút, kiên nhẫn hơn một chút. Con đến bệnh viện hỏi xem ăn gì, lát nữa mang qua cho ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-386-rat-hai-long-voi-nguoi-con-re-nay.html.]

Thịnh An Ninh cũng gật đầu: " đúng đúng, xem ăn gì, đồ chúng chắc thích."

 

Chu Thời Huân chỉ thể gật đầu đồng ý.

 

Lúc ăn cơm, Chung Văn Thanh hiếm khi bát quái một câu: "Cô con dâu mới cưới của nhà họ Cảnh, sảy thai, ngay ở chỗ cửa lớn đó."

 

Thịnh An Ninh chút kinh ngạc, ngờ Thịnh Hồng Anh sảy thai, khỏe như trâu bò, sảy thai.

 

Chu Hồng Vân vui vẻ : "Đó là cô đáng đời! Các thấy , cái vẻ mặt mỗi trở về đại viện , đắc ý dương dương, giỏi lắm cơ. Nghe cũng là hai và Cảnh Ái Quốc đ.á.n.h ở cửa lớn, ngã một cái sẩy mất đứa nhỏ."

 

"Cô còn thật sự coi là cành vàng lá ngọc đấy! Hơn nữa cái Thịnh Hồng Anh , còn vô lương tâm lắm. Dù cũng ở nhà Vương Đạt lâu như , kết quả bây giờ trở về, một cũng qua nhà Vương Đạt. Gặp mặt cũng xem như thấy."

 

cũng cảm thấy đáng đời, cũng mừng thấy sống .

 

Chu Nam Quang cảm thấy nghị luận khác luôn là : "Nhanh ăn cơm , cũng quan hệ gì với chúng , đừng nghị luận nữa."

 

Chung Văn Thanh chút bất mãn: "Tại thể nghị luận, lúc Cảnh Ái Quốc nhà chúng thế nào, , đây chính là báo ứng, thể chuyện thất đức, dễ dàng báo ứng."

 

Chu Nam Quang dám chọc Chung Văn Thanh, chỉ thể , chỉ cần cô vui vẻ là .

 

cũng theo gật đầu: " , bọn chính là đáng đời, chỉ sợ cũng nhà chúng đang , trong cả viện đang đây."

 

Cuối cùng cũng đến lượt nhà họ Cảnh mất mặt , thể thừa cơ ném đá xuống giếng.

 

Trong bệnh viện, Chu Triều Dương vẫn đang dỗ Lục Trường Phong ăn cơm, cơm bệnh nhân buổi tối là mì trắng nước súp thịt dê, còn mấy lát thịt dê mỏng.

 

Kết quả Lục Trường Phong thích ăn thịt dê, bởi vì là trưởng thành, hiểu nhẫn nhịn, no bụng là .

 

bây giờ trở nên ngây thơ , liền từ chối những thứ thích ăn, mặc kệ Chu Triều Dương thế nào cũng .

 

Chu Triều Dương chỉ thể tiếp tục uy h.i.ế.p : "Nếu ăn, sẽ , tối để một nơi ."

 

Lục Trường Phong nhíu mày, vui vẻ Chu Triều Dương, trong mắt còn tràn đầy ủy khuất: "Chị, cái mì thật sự khó ăn."

 

Chu Triều Dương hừ lạnh: "Khó ăn cũng ăn, ăn mới thể khỏe mạnh, thể nào cả đời đều Lục Bảy Tuổi ."

 

Lục Trường Phong cảm thấy Lục Bảy Tuổi , còn một khuôn mặt khờ dại: "Không , Chị, em sẽ lớn lên. Thịt dê quá hôi, em cần ăn."

 

Chu Triều Dương liền phát hiện uy h.i.ế.p hình như đều : "Nếu ăn thì cứ đói, ăn hết."

 

Nói xuống bên giường bệnh, bưng hộp cơm ăn hết một chén mì xuống, ngay cả nước mì cũng uống sạch.

 

Lục Trường Phong liền cảm thấy Chu Triều Dương ăn thơm, đều nhịn nuốt một ngụm nước miếng, sờ sờ cái bụng kêu càu nhàu, chút hối hận.

 

Vừa mới nếu ăn một ngụm thì .

 

Chu Triều Dương đặt hộp cơm xuống còn cố ý ợ một cái, lau lau miệng cảm thán: "Ăn ngon thật, sợi mì mỏng dai, nước súp tươi ngon còn ngọt ngọt."

 

Lục Trường Phong đến bụng càng đói hơn, khổ sở một khuôn mặt Chu Triều Dương: "Hảo tỷ tỷ, em kén ăn, em cũng ăn mì sợi nước súp thịt dê."

 

--------------------

 

 

Loading...