Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 381: Chu Loan Thành, anh là đồ khốn

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:33:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bởi vì Lục Trường Phong tỉnh, Chu Thời Huân liền ở bệnh viện bầu bạn với cả đêm.

 

Nửa đêm, Lục Trường Phong tỉnh dậy một , nhà vệ sinh, còn đòi Chu Thời Huân cùng, lý do là sợ hãi bóng tối, còn sợ quỷ.

 

Chu Thời Huân bất đắc dĩ, chỉ thể đỡ Lục Trường Phong nhà vệ sinh.

 

Theo lý mà , vẫn thể xuống giường, thể dùng bô để giải quyết giường, nhưng cố tình Lục Trường Phong lúc mắc chứng sạch sẽ, những thứ khác đều quên hết, chỉ cái tật sạch sẽ là còn nhớ, sống c.h.ế.t chịu giải quyết giường.

 

Chu Thời Huân thể trái ý , thể nhịn đến mức sinh bệnh.

 

Vào nhà vệ sinh, Chu Thời Huân định chờ ở cửa, Lục Trường Phong chịu: “Anh thể bên ngoài, nếu quỷ thì bây giờ? Anh cùng , sợ một lắm.”

 

Chu Thời Huân bất đắc dĩ, chỉ thể cùng , nhưng suốt cả quá trình đều mặt mày đen sầm.

 

Lục Trường Phong tỏ vẻ ghét bỏ : “Anh một chút cũng dịu dàng, chị ban ngày dịu dàng, chị đến bầu bạn với .”

 

Chu Thời Huân lưng : “Anh nhanh lên, nhảm nữa là ngoài đấy.”

 

Lục Trường Phong sợ Chu Thời Huân sẽ thật sự bỏ mặc , vội vàng nhanh ch.óng giải quyết xong vấn đề, vụng về luống cuống kéo quần bệnh nhân lên.

 

Lúc ngoài, mới dám lầm bầm nhỏ: “ chị , ở đây, hung dữ quá.”

 

Chu Thời Huân thèm để ý đến , đến giường bệnh, cũng cứng nhắc ném một câu: “Mau lên giường ngủ , nếu bây giờ đấy.”

 

Lục Trường Phong sợ đến mức vội vàng im bặt, chạy lên giường ngủ, nhắm mắt vẫn nghĩ rằng chị đến bầu bạn với mới .

 

……

 

Thịnh An Ninh nghĩ sáng hôm hai tiết đầu là môn tự chọn, liền quyết định cùng Chu Triều Dương đến bệnh viện thăm Lục Trường Phong.

 

Chu Triều Dương dậy từ lúc trời sáng, nấu cháo kê còn luộc thêm hai quả trứng chần bên trong, cần dì giúp việc. Chung Văn Thanh thấy Chu Triều Dương xách cháo kê cửa còn hỏi một câu: “Ai sinh con ? Sao con mang cháo kê , cho đường đỏ đấy?”

 

Chu Triều Dương tủm tỉm kéo Thịnh An Ninh cửa, mãi đến khi khỏi cửa lớn, cô mới ha ha lên: “Mẹ nghĩ nấu cháo kê cho trứng chần là thăm bà đẻ chứ? tự ăn ?”

 

Thịnh An Ninh từng ăn ít cháo kê hầm trứng gà trong tháng cữ, nên cô kinh nghiệm sâu sắc: “Chủ yếu cái là đồ sản phụ ăn, quên hồi đó ăn bao nhiêu ?”

 

Chu Triều Dương vỗ đầu: “ thật sự quên mất , chỉ là nghĩ sáng sớm dậy nấu canh gà canh xương cũng kịp, cũng trong nhà sẵn , nên thấy nấu cháo kê trứng gà nhanh dinh dưỡng.”

 

Thịnh An Ninh khoác tay cô : “Cũng , bây giờ ăn chút đồ dễ tiêu hóa thì lắm.”

 

Hai xe buýt bệnh viện, đến cửa phòng bệnh, Chu Triều Dương bắt đầu căng thẳng, đầu Thịnh An Ninh: “Sao chút sợ hãi thế nhỉ, qua một đêm, Lục Trường Phong còn nhận nữa.”

 

Thịnh An Ninh nghĩ nghĩ: “Chắc là nhận thôi.”

 

Rất nhiều trong tình huống bất lực, sẽ nhận đầu tiên gặp gỡ và thiện ý với .

 

Hai bước phòng bệnh, liền thấy Chu Thời Huân cạnh giường bệnh, Lục Trường Phong giường, hai mắt to trừng mắt nhỏ.

 

Lục Trường Phong càng lộ rõ vẻ mặt tủi , giây phút thấy Chu Triều Dương liền sắp : “Chị ơi, chị đến , một chút cũng , lau mặt cho còn đau nữa.”

 

Dù Thịnh An Ninh chuẩn tâm lý, nhưng đột nhiên thấy lời ấu trĩ của Lục Trường Phong, cộng thêm vẻ mặt ngây thơ của , cô cũng chút thể chấp nhận .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-381-chu-loan-thanh-anh-la-do-khon.html.]

Thật sự quá trái khoáy và quái dị.

 

Chu Triều Dương hôm qua gặp , nên lúc một chút cũng giật , cô qua xuống bên giường bệnh, cầm lấy khăn mặt trong tay Chu Thời Huân, giọng điệu dịu dàng dỗ dành: “Vậy để lau mặt cho nhé, ngoan ngoãn ?”

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Lục Trường Phong lời gật đầu: "Có chị ở đây, nhất định sẽ lời, bởi vì chị dịu dàng."

 

Thịnh An Ninh cố gắng nhịn xuống mới bật . Ai thể ngờ rằng đàn ông lạnh lùng và cao quý , năng kiệm lời như vàng, gặp ai cũng giữ vẻ quý phái, đĩnh đạc.

 

Lúc những lời ngây thơ nhất, ngay cả biểu cảm cũng đúng chỗ.

 

Thật tiếc là bây giờ điện thoại di động, cũng máy phim, thể ghi biểu hiện lúc của Lục Trường Phong, đợi đến khi đột nhiên khỏe , sẽ cho xem từ từ.

 

Chu Triều Dương nghiêm túc và cẩn thận lau mặt, lau tay cho , khi đặt khăn xuống thì hỏi: "Vậy tự ăn để đút cho?"

 

Lục Trường Phong lắc lắc cánh tay đang truyền dịch, đương nhiên gật đầu: "Muốn chị đút cơm."

 

Chu Thời Huân nổi nữa, mặc dù Lục Trường Phong bệnh, nhưng vẫn thấy quá chướng mắt, dứt khoát Thịnh An Ninh: "Sao em học?"

 

Thịnh An Ninh vẫn nhịn , đáy mắt lóe lên ý : " Lục Trường Phong tỉnh , nên qua xem một chút. Anh gì mà hung dữ với thế, bây giờ chỉ là một đứa trẻ."

 

Chu Thời Huân cũng bất đắc dĩ, những đạo lý cũng , nhưng thấy khuôn mặt Lục Trường Phong biểu hiện vẻ mặt như , cảm thấy thể nhịn xuống .

 

Thịnh An Ninh , vỗ vỗ cánh tay Chu Thời Huân: "Như , hơn nữa chỉ cần còn tỉnh táo, thì khả năng phục hồi, chúng cần kiên nhẫn một chút."

 

Chu Thời Huân gật đầu: "Ừm, ."

 

Chu Triều Dương đút cơm cho Lục Trường Phong : "Anh cả, em xin nghỉ , và chị dâu về , ban ngày em ở đây trông nom là ."

 

Lục Trường Phong tuyệt thấy Chu Thời Huân, luôn giữ vẻ mặt đen sầm, lập tức gật đầu: "Ừm, về , để chị ở đây, thích chị."

 

Thích thật dễ dàng, khiến Chu Triều Dương thất thần.

 

Thịnh An Ninh ngẫm cũng , kéo kéo tay áo Chu Thời Huân: "Anh cả đêm nghỉ ngơi , về nhà nghỉ ngơi, đợi nghỉ ngơi , qua đây đổi cho Triều Dương về."

 

Chu Triều Dương tán đồng: " , Anh cả về hầm chút canh xương , ban ngày em cũng thời gian."

 

Chu Thời Huân đầu Lục Trường Phong đang chuyên tâm ăn cơm một cái, cùng Thịnh An Ninh cùng cửa.

 

Ra khỏi bệnh viện, Thịnh An Ninh nghĩ: "Có cần thông báo cho nhà họ Lục ?"

 

Chu Thời Huân lắc đầu: "Không cần, khi Lục Trường Phong hôn mê cần thông báo cho nhà, hơn nữa quan hệ giữa và gia đình hình như cũng lắm, cứ xem xét tình hình ."

 

Thịnh An Ninh cảm thấy Lục Trường Phong xong ca phẫu thuật lớn như , thể xuống đất , còn thể dậy ăn cơm, cũng thật lợi hại: "Theo tốc độ hồi phục của Lục Trường Phong, một tuần thể xuất viện, đến lúc đó bây giờ?"

 

Mặc dù Chung Văn Thanh sẽ đón bệnh nhân về nhà, nhưng bây giờ bệnh nhân đặc biệt, quan trọng nhất là, cô cũng thể tự tiện chủ.

 

Chu Thời Huân hiển nhiên từng nghĩ đến, nhíu mày suy nghĩ một chút: "Nếu nhà đủ chỗ ở, thì tìm một căn nhà ở bên ngoài ."

 

Còn trong phòng bệnh, Lục Trường Phong đang ăn cơm, đột nhiên nắm c.h.ặ.t t.a.y Chu Triều Dương: "Chị, tối chị ở đây ngủ với ?"

 

--------------------

 

 

Loading...