Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 368: Sự Hoài Nghi Của Chu Nam Quang
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:33:25
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chung Văn Thanh nhiệt tình bảo dì giúp việc chuẩn cơm tối, còn hỏi Lâm Uyển Âm món nào thích ăn .
Lâm Uyển Âm hồi phục một chút, mới công phu ba đứa nhỏ, thấy An An, mắt nàng sáng, thuận tay đưa Đa Đa cho Thịnh Thừa An, đó sờ sờ tay nhỏ bé của An An: “Tiểu cô nương lớn lên thật .”
Giống y như đúc Thịnh An Ninh hồi nhỏ.
Thịnh An Ninh đưa An An qua: “Con bé tên An An, một chút ít cũng lạ , còn là đến thì điên.”
Lâm Uyển Âm ôm An An, một hồi lâu, Mặc Mặc và Chu Chu, cũng là hai đứa bé xinh , nhịn , ai thể nghĩ đến một nhà bọn họ còn thể kỳ ngộ như .
Nhân lúc Chu Hồng Vân và Chung Văn Thanh đều phòng bếp, ngay cả Chu Triều Dương cũng chạy ở , Lâm Uyển Âm nhỏ giọng với Thịnh Thừa An và Thịnh An Ninh: “Bố con tin thì kích động hỏng , dự đoán ngày mai là thể đến Kinh Thị.”
Thịnh An Ninh cũng kích động: “Thật quá, một nhà chúng là thể đoàn tụ .”
Thịnh Thừa An ha hả: “Vẫn là nghiêm túc nghĩ xem một nhà chúng đoàn tụ thế nào, mới thể quá chướng mắt, đầu cùng , thấy giống như là một nhà, chúng còn nhất định chúng sẽ một nhà.”
Lâm Uyển Âm một chút cũng lo lắng: “Bất quá chỉ là một cái xưng hô thôi, chúng cũng cần xoắn xuýt, một nhà cùng một chỗ so với cái gì cũng quan trọng hơn.”
Thịnh An Ninh vội vàng gật đầu: “ nha đúng nha, chỉ cần chúng cùng một chỗ là .”
Đa Đa chỉ là xa lạ với một hồi, đó vẫn dính lấy , cuối cùng cũng hiểu rõ, đây mới là ruột, bất quá vẫn sẽ gọi sai, vẫn gọi Thịnh An Ninh là .
Lúc sắp ăn cơm tối, Chu Nam Quang và Chu Song Lộc trở về, Lâm Uyển Âm là ruột của Đa Đa, mà Lâm Uyển Âm và Thịnh An Ninh còn lớn lên giống .
Trong lòng nghi hoặc nhưng cái gì cũng , nhiệt tình chiêu đãi Lâm Uyển Âm.
Lâm Uyển Âm lúc ăn cơm quan sát một chút, cảm giác nhà họ Chu quả thật giống như con gái , là một nhà hiểu lí lẽ dễ ở chung, trong lòng ít nhiều gì mới coi như là chút an ủi.
Ăn cơm tối xong, sẽ dẫn Đa Đa trở về ký túc xá.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Chung Văn Thanh Đa Đa, nhưng cũng ruột đến , đứa nhỏ khẳng định là về cùng ruột, giúp thu dọn quần áo của Đa Đa.
Không ngờ thời gian Đa Đa đến nhà dài, nhưng tích góp một bao lớn quần áo lộ .
Thịnh Thừa An liền chủ động đề nghị, đưa Lâm Uyển Âm trở về.
Thịnh An Ninh và một nhà tiễn Lâm Uyển Âm và Thịnh Thừa An cửa lớn, hai ôm đứa nhỏ xách đồ xa, Chung Văn Thanh còn : “Vừa mới quên cho Đa Đa thêm một điểm sữa bột, còn bánh quy cũng quên cho .”
Chu Nam Quang ở một bên an ủi: “ thấy Lâm nữ sĩ điều kiện kém, khẳng định sẽ bạc đãi Đa Đa, nàng là ruột của Đa Đa mà.”
Chung Văn Thanh vẫn lo lắng, liền cảm thấy đứa nhỏ rời khỏi tầm mắt của nàng, là ai dẫn cũng dẫn .
Trong lòng Thịnh An Ninh vô cùng vững tâm, đây là mộng, là thật.
Là thật sự một nhà đoàn viên ở thế giới .
Thịnh Thừa An ôm Đa Đa, Lâm Uyển Âm xách quần áo của Đa Đa, hai đến trạm giao thông công cộng, chuyến xe cuối cùng tan tầm, chỉ thể bộ trở về trường học.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-368-su-hoai-nghi-cua-chu-nam-quang.html.]
Lâm Uyển Âm cảm thán: “Con xem vì chúng thể trở chín mươi niên đại, lúc đó điều kiện cũng hơn nhiều, cơ hội cũng nhiều, con và bố con thông minh như , khẳng định thể nhanh kiếm tiền mua một chiếc ô tô nhỏ, xem hiện tại, cửa trừ bộ chính là bộ.”
Còn đồ ăn, nàng cũng nhả rãnh: “Cơm nước trong trường học thật khó ăn, một cái cửa sổ chỉ một hai món ăn như , trắng hếu một chút ít dầu mỡ cũng .”
Nói xong còn cảm thán một câu: “Bất quá em gái con còn tranh thủ, thi đại học , lúc hàm lượng vàng của đại học chính là thuần khiết hơn nhiều. Con xem con cũng báo danh tham gia thi đại học?”
Thịnh Thừa An nhạo: “ lớn thế , học thêm vài năm nữa trường là hơn ba mươi tuổi. là lãng phí thời gian, hơn nữa cũng đừng phàn nàn đồ ăn ở trường ngon, cơm nước như thế , còn nhiều bạn học ăn nổi .”
Lâm Uyển Âm "ai ôi" hai tiếng: “Thịnh Thừa An, ngờ đấy, bây giờ giác ngộ cao như ? Sao phát hiện nhỉ.”
Thịnh Thừa An hừ : “Mẹ cứ ở thêm một đoạn thời gian nữa là sẽ , ở thời điểm vẫn đáng yêu, đơn thuần. Cho dù là , thì cũng ở ngoài sáng.”
Lâm Uyển Âm thừa nhận, khi cô lên lớp, nhiều học sinh mặt đầy vẻ phong trần, nhưng trong mắt ánh lên sự khát khao học tập.
Bỗng chốc nghĩ đến hôn nhân của Thịnh An Ninh: “Anh gặp đối tượng của em gái chứ? Tính cách thế nào? Anh xem, Ninh Ninh là một lười yêu đương như , đàn ông mê hoặc, còn sinh ba đứa con nữa chứ.”
Cô vẫn luôn cảm thấy con gái lý trí trong chuyện tình cảm.
Thịnh Thừa An nghĩ nửa ngày cũng một từ ngữ thích hợp nào để hình dung Chu Thời Huân: “Trông quá thông minh, thích chuyện, hình như còn khá lợi hại.”
Lâm Uyển Âm hồi lâu, chút kinh ngạc: “Người mà đây còn là nữa ? Gần giống một ngốc t.ử .”
Thịnh Thừa An vội vàng lắc đầu: “Mẹ đừng lung tung, An Ninh che chở dữ lắm, kỳ thật cũng ngốc, chỉ là chất phác? Mẹ đợi thấy thì sẽ , chủ yếu là hồi nhỏ trải qua nhiều chuyện.”
Lại kể một những chuyện Chu Thời Huân gặp hồi nhỏ: “Dù cũng là một mệnh khổ, cho nên tính cách đần độn một chút, bất quá đối với nha đầu An Ninh thì thật sự .”
Lâm Uyển Âm yên tâm: “An Ninh thích hợp tìm thật thà, nếu mà tìm nhiều tâm cơ như , tâm nhãn còn nhiều hơn cả than tổ ong, thì nhất định sẽ thua. Hơn nữa thấy nhà họ Chu quả thật , cũng tồn tại chuyện bố chồng hoà hợp gì cả.”
Điểm Thịnh Thừa An cũng thừa nhận: “Người nhà họ Chu quả thật tệ, tâm tính cũng nhiều chuyện, cho nên con gái cũng chịu khổ, trái là đây, , cũng hỏi đến bên chịu khổ ?”
Lâm Uyển Âm liếc mắt một cái: “Anh thể chịu khổ gì chứ? Một đứa con trai chịu chút khổ thì ? Mau , xem Đa Đa đều buồn ngủ .”
Thịnh Thừa An lầm bầm một câu, chắc chắn là đứa trẻ nhặt về của gia đình.
...
Sau khi Thịnh Thừa An đưa Lâm Uyển Âm rời , Chu Triều Dương khoác tay Thịnh An Ninh hỏi hồi lâu, chính là tò mò trùng hợp như , hai còn trông khá giống , là con cũng ai nghi ngờ.
Thịnh An Ninh thầm nghĩ, cô và nguyên chủ lớn lên cũng chỉ giống bảy tám phần, nếu là cô , mới càng giống hơn, lông mày và ánh mắt đều như chép một .
Chu Nam Quang vô cùng thận trọng, đợi Chu Triều Dương và Thịnh An Ninh dẫn An An lên lầu, mới với Chung Văn Thanh: “Lâm Uyển Âm , là từ nước ngoài trở về, vẫn để cô ít đến đại viện, đợi điều tra một chút .”
Chung Văn Thanh thì nghĩ nhiều như : “Trông , hẳn là tâm tư gì, hơn nữa xem, giống An Ninh bao, duyên ?”
Chu Nam Quang lắc đầu: “Người thể dựa tướng mạo để phân biệt, cảm thấy lúc cô ôm Đa Đa, cũng quá kích động.”
--------------------