Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 345: Là cảm giác rung động nha

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:33:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Gần đây, Chu Loan Thành đang thụ lý một vụ án mạng liên quan đến chợ Quỷ. Tối hôm đó, đến đây để theo dõi tình hình, nhưng ngờ thấy Mộ Tiểu Vãn.

 

Nghĩ đến thủ đoạn kiếm tiền của Mộ Tiểu Vãn, nhịn nhíu mày.

 

Trước , Mộ Tiểu Vãn dựa khẩu phần một cũng thể miễn cưỡng sống qua ngày. Nha đầu còn vô cùng tinh ranh, giành lấy một việc thủ công ở phố về nhà , kiếm tiền bù đắp cho bản . Cho nên cũng thiếu thốn ăn mặc.

 

Sau , chính sách nới lỏng một chút, dám giao dịch riêng tư, cô cũng trộn trong đó, thậm chí còn một thủ đoạn lừa gạt, vì lanh lợi nên cho tới bây giờ từng lỡ tay.

 

Hồi đó, bao nhiêu bắt lao động cải tạo, nha đầu hề hấn gì.

 

Chu Loan Thành điều tra xong quá trình trưởng thành của Mộ Tiểu Vãn, cũng là chút đau lòng, dù một đứa nhỏ bé như bắt đầu một nghĩ cách kiếm sống, dễ dàng gì.

 

Chuyện cũ sẽ bỏ qua, nhưng mà bây giờ cô là một sinh viên đại học, phí sinh hoạt mỗi tháng đủ cho cô sống, thế nào còn đến chợ đen?

 

Chu Loan Thành ngẫm đứa nhỏ rắc rối , liền chút đau đầu. Đây là một nha đầu khó quản hơn cả Chu Triều Dương. Anh đồng hồ thấy thời gian còn rộng rãi, cuối cùng vẫn lo lắng theo lên.

 

Mộ Tiểu Vãn mỗi đến đều ăn mặc một chút, trang điểm gì cả, cho nên nhiều quen cũ cũng nhận .

 

dạo một vòng ở chợ Quỷ, đó dừng ở một chỗ bán đồ cổ, xổm xuống nghiên cứu kỹ lưỡng những món đồ cổ bọc bùn quầy hàng.

 

Ông chủ là một lão già gầy gò, mặt đầy nếp nhăn, trông già hệt như những món đồ cổ quầy hàng của ông .

 

Ông tên là Vưu Lão Tứ, chuyên nghề trộm mộ, yên ít năm, giờ bắt đầu bán đồ cổ giả. Nhìn thấy Mộ Tiểu Vãn, ông còn thấy khá hiếu kỳ: "Nha đầu Vãn? Con thật chút ngày đến , món đồ mới mẻ nào cho xem thử xem?"

 

Mộ Tiểu Vãn lên tiếng, cầm một món đồ đồng bọc đầy bùn quầy hàng lên, mượn ánh đèn lờ mờ bên cạnh xoay vòng xem xét, cuối cùng chút tò mò: "Vưu Lão Tứ, món đồ của ông thể bán ?"

 

Vưu Lão Tứ cũng lừa cô : "Đương nhiên là , cái chính là chậu rửa chân mà Từ Hi dùng, hai hôm còn bán một cái. Không khoác lác, ở chỗ đây, thứ gì là bán ."

 

Mộ Tiểu Vãn ghét bỏ đặt món đồ xuống, lấy một khối ngọc thạch lớn bằng bàn tay từ trong cặp sách đưa cho Vưu Lão Tứ: "Cái xem thử, thể trả bao nhiêu tiền?"

 

Vưu Lão Tứ quen Mộ Tiểu Vãn nhiều năm, nha đầu dính lông còn tinh ranh hơn cả khỉ, nhưng đồ trong tay cô tuyệt đối là hàng , chỉ là ai lấy chúng từ .

 

Ông nhận lấy ngọc thạch, xem xét kỹ lưỡng một , dùng kính lúp xem xét một : "Con bao nhiêu tiền?"

 

Mộ Tiểu Vãn chững chạc đàng hoàng : "Cái của là tiền ngậm trong miệng của Từ Hi đó, ít nhất năm trăm tệ cộng thêm một trăm cân phiếu lương thực quốc."

 

Vưu Lão Tứ vội vàng ném trả ngọc thạch cho Mộ Tiểu Vãn như thể nó nóng bỏng tay: "Con thật là dám , tiền ngậm trong miệng lớn như ? Đồ thì tệ, nhưng quá hai trăm tệ là đắt ."

 

Mộ Tiểu Vãn dứt khoát: "Được, hai trăm thì hai trăm, trả tiền ngay bây giờ."

 

Vưu Lão Tứ dẫn Mộ Tiểu Vãn phòng nhỏ gần đó để đếm tiền, đếm với Mộ Tiểu Vãn: "Gần đây con cần cẩn thận một chút, Mã Tam ở chợ hai hôm , con còn nhớ chứ? Bị đ.â.m c.h.ế.t trong công viên, ruột gan rơi vãi khắp đất. Gần đây yên , con là cô gái thì đừng nên ngoài."

 

Mộ Tiểu Vãn kinh ngạc: "Mã Tam c.h.ế.t ?"

 

Vưu Lão Tứ nhổ nước miếng, đếm tiền thêm một nữa, đưa tiền cho Mộ Tiểu Vãn, thở dài một : " , chính là quá phô trương, nên để mắt tới."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-345-la-cam-giac-rung-dong-nha.html.]

Mộ Tiểu Vãn nhét tiền cặp sách, nhíu mày: "Được, ."

 

Vốn dĩ cô còn xem hàng của , nhưng bây giờ Vưu Lão Tứ một câu, cô cũng từ bỏ dự định. Hung thủ chắc chắn nhắm miếng mồi béo bở ở khu , cho nên cô vẫn nên yên tĩnh một chút thì hơn.

 

Nếu thì thể khắc vòng tay cho đứa nhỏ mới đến nhà Thịnh An Ninh , chi bằng cứ xem thử ở chợ Quỷ, mua chút đồ khác.

 

Mộ Tiểu Vãn trò chuyện thêm vài câu với Vưu Lão Tứ, từ phòng nhỏ, thong thả dạo quanh chợ Quỷ, thấy ở góc đang bày sạp lừa đ.á.n.h bạc, nhất thời thấy ngứa tay.

 

chuẩn qua , chẳng ngờ tay trái đột nhiên bắt , ngay đó kéo sang một bên.

 

Mộ Tiểu Vãn nghĩ gì cả, khuỷu tay nặng nề thúc mạnh phía , ngờ đối phương dễ dàng né tránh, còn tiện tay bắt tay của .

 

chút do dự nhấc chân giẫm mạnh xuống, tốc độ cực nhanh, còn , chuẩn và hiểm một cách bất thường.

 

Chu Loan Thành cũng ngờ nha đầu phản ứng nhanh như , tình thế cấp bách, trực tiếp ôm ngang eo nhấc bổng lên, khiến giẫm hụt một chân: “Mộ Tiểu Vãn!”

 

Mộ Tiểu Vãn thấy giọng quen thuộc thì đầu , mặt hai cách quá một tấc, đều cảm nhận thở của đối phương, mà còn đang Chu Loan Thành một tay ôm ngang eo nhấc lên, lập tức thẹn quá hóa giận: “Chu Loan Thành, buông tay!”

 

Chu Loan Thành đặt xuống, cũng cảm thấy hành động quá mật, ngượng ngùng ho nhẹ một tiếng: “Cô qua đ.á.n.h bạc ?”

 

Mộ Tiểu Vãn trừng mắt: “Không , là những đó quá bắt nạt khác, bọn họ gian lận lừa , dạy dỗ bọn họ, cái gọi là trời hành đạo!”

 

Chu Loan Thành tức đến bật : “Cô cũng xem bộ dạng hiện tại của , sợ những nhắm ? Thôi , đây chỗ để chuyện, cô ngoài với .”

 

Mộ Tiểu Vãn sờ sờ mặt, mới nhớ tới đêm nay , hề cải trang một chút nào, chỉ thể cam lòng theo Chu Loan Thành ngoài.

 

Chu Loan Thành thời gian, lúc mà để Mộ Tiểu Vãn một về trường, cũng yên tâm, dù gần đây khu vực vẫn luôn yên , còn từng xuất hiện án mạng.

 

“Cô theo , đừng chạy lung tung cũng đừng lên tiếng, đợi trời sáng đưa cô trở về.”

 

Mộ Tiểu Vãn cũng điều, tuy Chu Loan Thành ôm , nhưng cũng coi như là cứu , nếu để đám Lương T.ử thấy, chỉ sợ là sẽ c.h.ặ.t đứt ngón tay .

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

phồng má, ngoan ngoãn gật đầu.

 

Chỉ là tim đập nhanh, cảm giác ở eo bụng vẫn còn lưu sức mạnh rắn chắc từ cánh tay Chu Loan Thành, giống như cánh tay sắt, siết khiến hoảng hốt.

 

gãi gãi đầu, xoay Chu Loan Thành, len lén hít sâu.

 

Chu Loan Thành nghĩ nhiều như , đồng hồ, bảo Mộ Tiểu Vãn đợi ở cửa, chợ Quỷ dạo thêm một vòng.

 

Khi , trời lờ mờ sáng, ở chợ đều bắt đầu dọn sạp chuẩn về nhà.

 

Chu Loan Thành thấy Mộ Tiểu Vãn quả thực ngoan ngoãn bên đường, chút an ủi tới: “Đi thôi, ăn sáng , ăn sáng xong, đưa cô về trường.”

 

--------------------

 

 

Loading...