Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 339: Tâm tư của cô ấy

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:32:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Thời Huân cũng cảm thấy thể tưởng , nghĩ rốt cuộc là ai để thảo d.ư.ợ.c? Lúc đó cũng từng nghi ngờ nguồn gốc của thảo d.ư.ợ.c, nhưng trong lòng tin tưởng một cách khó hiểu rằng đối phương sẽ hại bọn họ, vì mới lớn mật dùng t.h.u.ố.c.

 

Hơn nữa, Chu Thời Huân luôn cảm thấy bên tai giọng của Thịnh An Ninh, dặn dò nhất định nhớ về nhà. Chuyện cũng với ai, chủ yếu là cũng ai tin, ngược sẽ cảm thấy nhớ nhà , mới xuất hiện loại ảo giác thực tế .

 

Chu Thời Huân sờ sờ túi tiền, trong những tấm ảnh Thịnh An Ninh gửi đến, duy nhất tấm cô ôm ba đứa nhỏ là mất , cũng thử trở về tìm, nhưng rốt cuộc tìm thấy nữa. Nghĩ đến, trong lòng liền nhịn sự thật đáng tiếc.

 

"Chu Đội, tình hình hiện tại của Lục Trường Phong , chân trái mất tri giác, cần cắt cụt..." Lời của bác sĩ khiến Chu Thời Huân hồn.

 

…………

 

Thịnh An Ninh thật đáng tiếc là gần đây mơ thấy Chu Thời Huân, bất quá thể xác định một điểm, đó chính là Chu Thời Huân chắc chắn , nếu nhất định sẽ mơ thấy.

 

Khó khăn lắm mới nghỉ ngơi một ngày, cô ôm An An dạo ở cửa lớn, nha đầu nhỏ một phút cũng mong ở nhà, ai ôm cũng vươn tay nhỏ bé chỉ bên ngoài mà a a kêu. Chỉ cần thấy phong cảnh bên ngoài, con bé liền cảm thấy , khanh khách, còn vỗ tay nhỏ bé.

 

Vương Đạt mua rau qua, liền thấy Thịnh An Ninh ôm đứa nhỏ ở cửa, từ xa : "Lại ôm An An ngoài phơi nắng ?"

 

Thịnh An Ninh đáp: "Ừm, nha đầu nhỏ chỉ thích bên ngoài."

 

Vương Đạt trêu An An một chút, cùng Thịnh An Ninh : "Cô cũng thật là quá khách khí , ăn cỗ còn gửi hồng bao qua, gửi thiệp mời cho cô còn mắng một trận, việc đầu óc."

 

Thịnh An Ninh : "Không ."

 

Vương Đạt đầu óc, chỉ là thử xem, để của bọn họ trong lòng.

 

Vương Đạt thở dài: "Hồng Anh xảy chuyện như ở chỗ , ầm lên gả cô , Thịnh Dư Sơn nhất định sẽ đến tìm chuyện với , trách trông chừng Hồng Anh ."

 

Mặc dù Thịnh Hồng Anh gả cao cho nhà Cảnh, nhưng Vương Đạt rõ ràng , chỉ cần gả cho , bọn họ cũng còn quan hệ gì nữa. Nhà Cảnh càng sẽ để bọn họ trong mắt, cô cũng sẽ qua đó tự chuốc lấy vô vị.

 

Thịnh An Ninh lên tiếng, về chuyện của Thịnh Hồng Anh, cô thể bình luận.

 

Vương Đạt cũng cần Thịnh An Ninh gì, tự : "Đứa nhỏ Thịnh Hồng Anh , thật sự chút bản lĩnh, đòi đồ trang sức bằng vàng, tivi và xe đạp sính lễ, còn đề xuất khi kết hôn dọn ngoài ở, nhà Cảnh cũng đồng ý , sợ là cảm thấy bọn họ đều ở trong sân thì mất mặt."

 

Thịnh An Ninh cũng khá kinh ngạc, nghĩ tới Thịnh Hồng Anh tuổi nhỏ, tâm tư trong chuyện .

 

Vương Đạt bát quái mấy câu, mới xách giỏ rau vội vàng trở về.

 

Thịnh An Ninh cứ coi như một chuyện vui, bất quá trong lòng cô , một chút cũng hy vọng Thịnh Hồng Anh sống , nha đầu lòng đen tối lắm.

 

Lúc cô sinh đứa nhỏ, đứa nhỏ suýt chút nữa mất , cô cảm thấy Thịnh Hồng Anh chuyện hoặc tham dự, chỉ là bằng chứng mà thôi.

 

Cứ chờ xem, một khi Thịnh Hồng Anh sống , nhất định sẽ nhảy nhót tiếp tục tìm chuyện.

 

Nghĩ xong với chút đau đầu, cô ôm An An chuẩn về nhà, liền thấy Lạc An Nhiễm xách đồ vật từ một con đường khác rẽ qua, về phía cô .

 

Đi đến mặt, Lạc An Nhiễm chào hỏi Thịnh An Ninh: "Chị dâu, đang trông đứa nhỏ ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-339-tam-tu-cua-co-ay.html.]

 

Thịnh An Ninh gật đầu, ừ một tiếng.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Lạc An Nhiễm dừng chân, ý trò chuyện lâu với cô : "Hôm nay cũng nghỉ ngơi, Bát Đại Xứ một chuyến, chân núi bán quả hồ đào, liền mua một ít mang đến cho Vợ bác."

 

Thịnh An Ninh gật đầu: "Cô lòng , bất quá trong nhà cũng ."

 

Lạc An Nhiễm ngượng ngùng: " cũng ý gì khác, chính là Vợ bác đối xử với , giống như con gái ruột, đoạn thời gian còn tiện gặp bà nữa."

 

Sau đó cô sâu kín thở dài: " giờ các đều thấy , sợ ý tưởng gì, một câu thật lòng, trong lòng vẫn thích Loạn Thành, thế nhưng thể gì chứ? Dáng vẻ bây giờ xứng với , chút tự , vẫn còn."

 

"Bây giờ chỉ những chuyện trong lòng , sống lưỡi thiên hạ."

 

Thịnh An Ninh đột nhiên cảm giác là tiểu nhân, thế nhưng đối với những lời của Lạc An Nhiễm cũng bất mãn, nếu cô thật sự nghĩ như , thì cần , cứ âm thầm sống cuộc đời của .

 

Lạc An Nhiễm thấy Thịnh An Ninh lời nào, : "Chị dâu, chính là sợ các suy nghĩ nhiều, đưa đồ cho chị, chị giao cho Vợ bác, sẽ nữa."

 

Vừa cũng mặc kệ Thịnh An Ninh đồng ý , đặt một túi quả hồ đào xuống rời .

 

Thịnh An Ninh ôm đứa nhỏ ngay cả công phu từ chối cũng , chỉ thể khó hiểu Lạc An Nhiễm xa.

 

Chu Hồng Vân lúc mới từ trong nhà , rướn cổ Lạc An Nhiễm rẽ ngoặt, những quả hồ đào mặt đất: "Tiểu Nhiễm đưa tới ? Cô đang diễn vở kịch nào đây? ở trong nhà cũng thấy một chút, cô xem cô thật sự hết hy vọng với Loạn Thành ?"

 

Thịnh An Ninh quá tin, Chu Hồng Vân càng tin, bĩu khóe miệng: "Nếu cô thật sự hết hy vọng, thì thừa thãi đến đây một chuyến, cô xem nếu để hàng xóm thấy, chừng họ sẽ gì đây?"

 

Vừa lầm bầm xách túi vải lên, những quả hồ đào còn nguyên vỏ xanh bên trong, thở dài: "Cũng là một đáng thương, thôi, An An nhà chúng nên về ăn trứng hấp ."

 

Sau khi trở về, Chung Văn Thanh những quả hồ đào, cũng nhiều lời, chỉ khẽ thở dài một tiếng: "Quay đầu bảo Triều Dương gửi chút điểm tâm qua đó."

 

Các bà lờ mờ đoán ý của Lạc An Nhiễm, mặc dù đều tán thành cô và Chu Loạn Thành dù cho hơn nữa, thế nhưng chuyện tình cảm, bọn họ cũng chủ .

 

Những điều cần dặn dò dặn dò Chu Loạn Thành , còn thì xem duyên phận của hai .

 

Buổi biểu diễn văn nghệ của trường là buổi sáng ngày ba mươi tháng chín, biểu diễn xong buổi chiều nghỉ, sáng ngày mười một trường cũng còn hoạt động về Quốc Khánh.

 

Thịnh An Ninh cuối cùng cũng cảm giác vượt qua gian khổ, chỉ nghĩ nhanh ch.óng biểu diễn xong tiết mục, nghỉ lễ ở nhà bầu bạn với con.

 

Trang phục của bọn họ là mượn từ quân đội, tiết mục biểu diễn là "Không yêu hồng trang yêu vũ trang".

 

Thịnh An Ninh quần áo xong , thấy Mộ Tiểu Vãn đợi ở cửa, còn chút khó hiểu, chỉnh trang quần áo chuẩn tìm Mộ Tiểu Vãn.

 

Chẳng ngờ Đới Học Minh đột nhiên toát chặn mất đường !

 

--------------------

 

 

Loading...