Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 338: Là tiên nữ sao?

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:32:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Triều Dương thấy Chu Loan Thành về phía các cô, trong lòng bỗng chốc chút may mắn, may mà Nhị Ca đến trễ một bước, nếu sẽ gặp Lạc An Nhiễm .

 

Thịnh An Ninh thấy Chu Loan Thành, thì nghĩ đến vết sẹo mặt Chu Thời Huân, khuôn mặt tương tự, thêm một vết sẹo, chỉ là thể chăm sóc .

 

Để sẹo là chuyện nhỏ, nếu miệng vết thương nhiễm trùng phát sốt, còn gần thái dương, hậu quả sẽ nghiêm trọng, nghĩ đến đây lòng tự chủ mà thắt .

 

Chu Loan Thành xách hành lý tới, thấy hai chị em dâu đẩy xe đạp ở cửa lớn chút kỳ quái: “Các cô ở đây gì? Xe hỏng ?”

 

Chu Triều Dương vội vàng lắc đầu: “Không , chúng sẽ ngay đây. Nhị Ca, công tác vài ngày ? Sao cảm giác như nhiều ngày .”

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Chu Loan Thành một cái: “Có vài sự tình chậm trễ một chút, các cô mau , còn sớm nữa , đường chậm thôi.”

 

Thịnh An Ninh và Chu Triều Dương tạm biệt Chu Loan Thành lên xe vội vàng rời .

 

Chu Triều Dương vẫn chút tò mò: “Chị Nhị Ca em thể sẽ ở bên Tiểu Nhiễm ?”

 

Thịnh An Ninh cũng dám chắc: “Không , chuyện tình cảm đôi khi do quyết định , lỡ là lỡ luôn. Có thì ngoại trừ , ai cũng .”

 

Tóm , cuối cùng vẫn là dựa duyên phận.

 

Chu Triều Dương thở dài một tiếng: “Thôi , cũng lo lắng nữa, e là Nguyệt Lão an bài xong xuôi .”

 

Thịnh An Ninh cảm thấy cũng đúng như , các cô thể suy đoán tâm tư của Lạc An Nhiễm, thể nghĩ theo kiểu tiểu nhân về dụng ý của cô , nhưng cách nào quyết định duyên phận cuối cùng.

 

Đến trường kịp trò chuyện với Mộ Tiểu Vãn, liền bận rộn đến phòng thí nghiệm lên lớp.

 

Mãi cho đến khi nghỉ trưa mới thời gian chuyện với Mộ Tiểu Vãn, mở hộp cơm đưa cho cô : “Bánh nướng mè và trứng gà, cũng ăn một cái .”

 

Mộ Tiểu Vãn cũng khách khí, đẩy bánh màn thầu và đồ ăn mà lấy từ căng tin về phía bậc thang trung gian, cầm một cái bánh nướng kẹp trứng gà giữa: “Hôm qua học kỳ chúng sẽ phân chia các môn học chi tiết để học tập , hơn nữa còn thể chuyển khoa, chuẩn chuyển sang khoa Pháp y học.”

 

Thịnh An Ninh đây từng Mộ Tiểu Vãn qua, cũng để ở trong lòng, dù con gái pháp y vẫn khá vất vả, đôi khi công tác hiện trường một , vài ngày đều ăn vô.

 

“Cậu thật sự quyết định ? Pháp y vất vả, đôi khi môi trường còn tồi tệ.”

 

Mộ Tiểu Vãn c.ắ.n bánh nướng gật đầu, nuốt xuống mới : “ nghĩ kỹ , gan lớn sợ, dù cũng lý tưởng báo thù cao xa gì, so với việc giao tế với sống, càng sẵn lòng giao tiếp với c.h.ế.t hơn.”

 

Thịnh An Ninh giơ ngón tay cái lên: “Bội phục dũng khí của , thì , tâm lý đủ mạnh mẽ.”

 

Mộ Tiểu Vãn hi hi, cô Thịnh An Ninh lợi hại hơn cô nhiều lắm, chỉ là Thịnh An Ninh giỏi về ẩn giấu!

 

Vừa ăn bánh nướng, bốn bề, cô thấy Trần Phương Phi đang bưng hộp cơm chuyện với Đới Học Minh ở bên cạnh bàn bóng bàn đằng xa, nhịn mà gật gật cằm, gọi Thịnh An Ninh : “Cậu mau xem, Trần Phương Phi thật sự ân cần, bất quá cái Đới Học Minh trông cứ như Trần Thế Mỹ, Trần Phương Phi sẽ sợ thua thiệt ?”

 

Thịnh An Ninh bật : “Cậu còn xem tướng nữa ?”

 

Mộ Tiểu Vãn chút đắc ý: “Đó là đương nhiên, đôi mắt của thật sự thấu quá nhiều, chính là cái Đới Học Minh , là từ quê , các nhất định quen . Hôm đó lúc báo danh, liếc mắt một cái chuyện lắp bắp .”

 

Thịnh An Ninh khá kinh ngạc: “Cậu giỏi đấy, quan sát còn t.ử tế, chúng quả thật quen , bất quá chỉ là quen mà thôi, bất luận cái gì qua .”

 

Mộ Tiểu Vãn tặc lưỡi một tiếng: “Điều kiện gia đình ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-338-la-tien-nu-sao.html.]

 

Thịnh An Ninh lắc đầu: “Cái thì rõ.”

 

lưng bàn tán gia thế của thì luôn .

 

Mộ Tiểu Vãn phân tích rành mạch với Thịnh An Ninh: “Anh ngày nào cũng mặc áo sơ mi trắng, giặt sạch sẽ như , một là trời sinh sạch sẽ, hai là tính hư vinh mạnh. Cậu xem trong lớp chúng mấy điều kiện gia đình , nhưng thản nhiên, dồn hết tâm tư việc học, bao giờ chú trọng ăn mặc.”

 

Thịnh An Ninh mỉm Trần Phương Phi và Đới Học Minh ở đằng xa, thấy Đới Học Minh vẫn nhận hộp cơm từ tay Trần Phương Phi, hai xuống bậc thang bên cạnh bắt đầu ăn.

 

Không thể thừa nhận, Mộ Tiểu Vãn phân tích cực kỳ chính xác.

 

Trần Phương Phi thấy Đới Học Minh bằng lòng ăn bánh bao nhân thịt cô mua thì chút vui vẻ: “Anh cần khách khí với , là đồng chí nam, sức ăn chắc chắn lớn hơn một chút, phiếu cơm trường phát chắc chắn đủ ăn. Phần ăn xong, cho cũng coi như là giúp đỡ lẫn giữa các đồng chí.”

 

Đới Học Minh chút ngượng ngùng: “Sau cô đừng mua cơm cho nữa, để ý chuyện ăn uống, ăn no là . Hơn nữa, để khác thấy, đối với cô ảnh hưởng .”

 

Trần Phương Phi Đới Học Minh cân nhắc cho , chút cảm động: “Không , mới sợ những đó gì, bạn học hỗ trợ lẫn là điều nên , chỉ lòng dơ bẩn mới bậy bạ. Bạn học Đới, là chúng thành lập tổ hỗ trợ lẫn , giúp mua cơm, giúp ôn tập bài vở, thành tích của lắm.”

 

Đới Học Minh cần nghĩ ngợi gật đầu đồng ý: “Được, cũng một thứ lắm, chúng thể cùng học tập cùng tiến bộ.”

 

Trần Phương Phi hài lòng : “Vậy tối chúng cũng ăn cơm cùng nhé?”

 

Đới Học Minh đương nhiên sẽ từ chối, gật đầu. Anh cũng , nữ bạn học tên Trần Phương Phi , điều kiện gia đình tệ, trông cũng tệ.

 

Nếu thể tìm một cô con dâu như , nhất định thể lập nghiệp ở thủ đô, hoặc tới Ma Đô cũng .

 

Như thể trở thành của thành phố lớn .

 

Thịnh An Ninh và Mộ Tiểu Vãn cứ thế Trần Phương Phi và Đới Học Minh tình cảm lên, bữa tối hai cũng ăn cùng , khi luyện múa, Đới Học Minh liền cầm một quyển sách ở bên ngoài phòng tập chờ.

 

Khiến ít đều trêu chọc Trần Phương Phi.

 

Trần Phương Phi liền đỏ mặt, mặt tràn đầy vẻ thẹn thùng và ngọt ngào.

 

Bất quá Trần Phương Phi bận rộn yêu đương cũng một chỗ , sẽ còn chú ý đến Thịnh An Ninh nữa, cũng sẽ động một chút là thể hiện ưu việt mặt bạn học, ngược là khiêm tốn hơn nhiều.

 

Thịnh An Ninh cảm thấy an tĩnh hơn nhiều, chỉ mong thể nhanh ch.óng qua ngày mười một, thể về nhà sớm mỗi ngày, cũng mong buổi tối thể mơ thấy Chu Thời Huân.

 

một nào!

 

Chỉ là Thịnh An Ninh , hành động trong mơ của cô, chỉ cứu Chu Thời Huân, còn cứu mạng mấy bọn họ.

 

Khi cô hái t.h.u.ố.c, con đường vô tình qua, để dấu vết, dẫn Chu Thời Huân và bọn họ thuận lợi xuyên qua bãi mìn, trở doanh trại.

 

Còn những loại t.h.u.ố.c đông y , giúp bọn họ cầm m.á.u, mới để miệng vết thương trở nên tệ hơn.

 

Trở doanh trại, còn nhịn cảm thán: “Là ai để thảo d.ư.ợ.c ? Chẳng lẽ chúng gặp tiên nữ?”

 

--------------------

 

 

Loading...