Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 337: Chu Thời Huân, anh phải nhớ đường về nhà

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:32:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh bức ảnh, lập tức luống cuống, một mực tự nhủ với , đây là mơ, đây chỉ là một giấc mơ, nhưng cách nào tỉnh .

 

Thậm chí, còn thể cảm giác rõ ràng cái lạnh như băng và cơn đau âm ỉ khi nước mưa táp .

 

Cảm thụ quá rõ ràng, khiến đột nhiên chút hoảng hốt nghi ngờ, rốt cuộc đây là mơ ?

 

Trong tiếng mưa, thấy một trận âm thanh hỗn loạn ồn ào, Thịnh An Ninh theo bản năng trốn bụi cỏ ở một bên.

 

Nhìn một đám chạy qua mắt, trong miệng thứ ngôn ngữ hiểu , còn hết sức ngang ngược dùng đao nhọn chọc chiếc ba lô mặt đất.

 

Lại b.ắ.n mấy phát s.ú.n.g xuống phía vách núi.

 

Bọn mới một khuôn mặt đắc ý rời .

 

Thịnh An Ninh đợi khác xa, cũng chạy tới bên cạnh vách núi, bò xuống , giống như sâu, đang do dự nên xem , cảm giác cơ thể một cái mất trọng lượng, rơi xuống phía vách núi.

 

Xung quanh cỏ cây tươi , phía còn dính m.á.u.

 

Thịnh An Ninh lắc lư cánh tay và chân, bất kỳ cảm giác nào, thấy phía xa âm thanh, âm thanh nhỏ, lặng lẽ qua theo âm thanh.

 

Liếc mắt một cái thấy Chu Thời Huân tóc tai rối bời, râu mặt cũng dài, cả giống như rừng, quần áo càng rách nát.

 

Thịnh An Ninh liếc mắt một cái liền nhận đây chính là Chu Thời Huân!

 

Chỉ là mặt thêm một vết sẹo, ở gần thái dương, kéo dài từ đuôi lông mày đến ch.óp tai, da thịt lật vẫn còn đang chảy m.á.u.

 

Anh lo lắng đau đớn, kéo Lục Trường Phong, bên cạnh còn theo mấy thương, khó khăn về phía hang núi bên cạnh.

 

Thịnh An Ninh đau lòng qua ôm Chu Thời Huân, giống như giấc mơ , ôm , hơn nữa còn xuyên qua cơ thể .

 

Khiến Thịnh An Ninh gấp đến độ rơi nước mắt, để tĩnh táo , tình huống hiện tại của Chu Thời Huân bọn , còn Lục Trường Phong hôn mê bất tỉnh, thứ bọn thiếu nhất là t.h.u.ố.c và điều trị.

 

Cùng Chu Thời Huân mấy cùng tiến hang núi, lột áo của Lục Trường Phong, vết thương ở n.g.ự.c chút phát viêm.

 

Liền thấy Chu Thời Huân vặn mở đầu đạn, đổ t.h.u.ố.c bột bên trong rắc lên miệng vết thương của Lục Trường Phong.

 

Đây là tình huống thật sự biện pháp, mới dùng để tiêu viêm cầm m.á.u.

 

Thịnh An Ninh ở một bên gấp gáp xông Chu Thời Huân hô: "Miệng vết thương của là vết thương xuyên thấu, như , nhất định phẫu thuật, như bên trong miệng vết thương sẽ phát viêm."

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

là mặc kệ hô thế nào, Chu Thời Huân đều thấy, khuôn mặt mang theo vài phần dữ tợn chữa trị cho Lục Trường Phong.

 

Thịnh An Ninh gấp đến độ xoay tới xoay lui, đột nhiên nghĩ đến một loại thảo d.ư.ợ.c thể cầm m.á.u tiêu viêm giảm đau, giống Chu Thời Huân bọn hiện tại liền cần gấp những thảo d.ư.ợ.c trị liệu ngoại thương.

 

Quay hang núi tìm kiếm trong núi.

 

Thật sự còn tìm thảo d.ư.ợ.c tên là Hoàng Ngưu Tật trong núi, đưa tay bắt Hoàng Ngưu Tật, ngờ thể chạm , còn thể nhổ thảo d.ư.ợ.c .

 

Phát hiện khiến Thịnh An Ninh vui mừng thôi, nhanh ch.óng nhổ một ôm lớn Hoàng Ngưu Tật trở về, đặt ở cửa hang , thử chạm Chu Thời Huân, vẫn là từ thể xuyên qua.

 

Thịnh An Ninh thất vọng đưa tay hư ảo sờ sờ miệng vết thương mặt Chu Thời Huân: "Nếu biến , trở về liền cần nữa nha. Nếu thể về, liền để Mặc Mặc và Chu Chu An An gọi khác là ba."

 

"Chu Thời Huân, nhất định nhớ đường về nhà nha."

 

Thịnh An Ninh thì thào , hốc mắt chua xót, nước mắt nhịn rơi xuống.

 

Đột nhiên tối sầm, ngay đó cảm giác l.ồ.ng n.g.ự.c buồn bực đến mức thở nổi, giống như vật nặng đè lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-337-chu-thoi-huan-anh-phai-nho-duong-ve-nha.html.]

 

Khiến Thịnh An Ninh đột nhiên giật tỉnh , liền thấy An An từ lúc nào sấp l.ồ.ng n.g.ự.c của , an tĩnh nhu thuận ngủ.

 

Hít một dài, nhẹ tay nhẹ chân ôm An An đặt xuống, đắp chăn nhỏ cho con, dậy xuống giường tới bên cửa sổ, trời tờ mờ sáng.

 

Thịnh An Ninh cảm thấy đầu óc choáng váng, mũi cũng nghẹt, sờ thử thấy còn nóng.

 

Hồi tưởng giấc mơ vô cùng chân thật , cô dụi mắt, rằng chuyện trong mơ đều là sự tồn tại thật, Chu Thời Huân và Lục Trường Phong bọn họ đều thương, còn gặp khó khăn.

 

Không chỗ thảo d.ư.ợ.c cô đặt ở cửa hang, Chu Thời Huân bọn họ phát hiện dùng ?

 

Nghĩ khuôn mặt Chu Thời Huân trông như rừng, cùng với miệng vết thương mặt, cô nhịn đỏ mắt, dụi dụi mắt giường xuống, nhắm mắt thử xem liệu thể mơ thấy bọn họ nữa .

 

thế nào cũng ngủ , nước mắt cũng ngừng rơi xuống.

 

...

 

Lúc ăn sáng, Chung Văn Thanh thấy mắt và ch.óp mũi Thịnh An Ninh đều đỏ, khi chuyện giọng mũi nặng, liền gọi dì giúp việc nấu một chén canh gừng mang tới: “Tối qua lạnh, con quên đóng cửa sổ nên gió lùa ?”

 

Thịnh An Ninh xoa xoa ch.óp mũi: “Không , chỉ là cảm giác khi tỉnh dậy thì đau đầu, dự đoán là cảm .”

 

Chung Văn Thanh lấy một lọ Aspirin , đổ một viên cho Thịnh An Ninh: “Vậy thì mau uống t.h.u.ố.c , tối nay để An An ngủ với .”

 

Thịnh An Ninh gật đầu, cô cũng sợ lây cảm cho ba đứa nhóc, bất quá việc dầm mưa trong mơ thể khiến cô thực sự cảm, điều cũng khiến cô khá ngoài ý .

 

Ăn xong bữa sáng, cô cùng Chu Triều Dương rời , lúc sắp Chung Văn Thanh còn nhét cho Thịnh An Ninh một hộp cơm, bên trong đựng hai cái bánh mè nướng và hai quả trứng , còn một viên t.h.u.ố.c, dặn cô ăn buổi trưa.

 

Hai đạp xe khỏi cửa lớn thì gặp Lạc An Nhiễm đang chuẩn .

 

Lạc An Nhiễm gật đầu với Thịnh An Ninh, chào Chu Triều Dương: “Triều Dương, các em học ? Hôm qua chị một ít bánh tam giác đường mà em thích, mang cho em mấy cái, em mang đến trường ăn nhé.”

 

Vừa dừng xe, đặt hộp cơm giỏ xe phía xe của Chu Triều Dương.

 

Chu Triều Dương vội vàng từ chối: “Không cần cần, buổi trưa ăn ở căn tin là .”

 

Lạc An Nhiễm tủi : “Triều Dương, những lời hôm qua chị tìm em , em hiểu lầm , chị cùng Nhị Ca em thế nào, bộ dạng chị bây giờ, cũng xứng với , mà cũng đáng giá một cô gái hơn. Chị chỉ là nỡ tình cảm chị em chúng từ nhỏ đến lớn, vì Cảnh Ái Quốc, chị cũng tiện cận quá với em.”

 

“Bây giờ chị chỉ một , chị vẫn trở thành chị em với em.”

 

Chu Triều Dương lời từ chối, vội vàng lắc đầu: “ nghĩ nhiều, cũng vẫn luôn xem chị là chị em nhất của .”

 

Lạc An Nhiễm đỏ vành mắt, gật đầu: “Thế thì , các em , chị đây.”

 

Nói xong cô vẫy tay với Chu Triều Dương và Thịnh An Ninh, đẩy xe đạp đạp .

 

Thịnh An Ninh bóng lưng Lạc An Nhiễm, trong lòng thở dài một tiếng, cũng thật đáng thương.

 

Chu Triều Dương cảm thấy thật tiểu nhân: “ là đê tiện , cứ cảm thấy cô tìm là nhắm Nhị Ca , quan tâm cô ly hôn, chỉ là ghê tởm Cảnh Ái Quốc.”

 

Thịnh An Ninh : “Cũng đê tiện, đều là bản năng của con , bản năng bảo vệ nhà .”

 

“Nhị Ca ?”

 

Chu Triều Dương chuẩn đạp xe thì thấy phía dừng một chiếc xe jeep, Chu Loan Thành xách hành lý từ xe bước xuống...

 

--------------------

 

 

Loading...