Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 313: TIỂU DỊ NĂNG
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:32:18
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh lắc đầu, nhỏ: “ , nhà còn ba đứa nhỏ cơ. Nói , danh ngạch chắc chắn dễ lấy, là ưu tú nhất mới .”
Mộ Tiểu Vãn chớp chớp mắt: “ chỉ thấy trong lớp cô là ưu tú nhất.”
Giờ thí nghiệm, cô cũng len lén quan sát Thịnh An Ninh vài . Cô chỉ cho tới bây giờ từng xảy lầm , mà thủ pháp còn vô cùng thành thạo.
Hơn nữa, mỗi thi cử và vân vân, Thịnh An Ninh đều vững vàng ở vị trí thứ hai, điều bình thường thể .
Thịnh An Ninh : “Nào , cô như dễ khiến . Với , ba đứa nhỏ nhà quá nhỏ, hiện tại tròn nửa tuổi, đang lúc khó chăm sóc.”
Mộ Tiểu Vãn từng gặp con của Thịnh An Ninh, nhưng nghĩ đến ba đứa nhỏ nửa tuổi, quả thật dễ dàng.
Buổi chiều lúc tan học, Thịnh An Ninh Trần Phương Phỉ chặn , cũng hỏi vấn đề tương tự. lúc Trần Phương Phỉ hỏi, cô mang theo địch ý và sự kiêu ngạo nồng đậm: “An Ninh Đồng Học, bài phát biểu của thầy giáo hôm nay, cô cảm tưởng gì ?”
Thịnh An Ninh cố như hiểu: “Cảm tưởng gì? Cần cảm tưởng gì?”
Trần Phương Phỉ tin Thịnh An Ninh hiểu chút nào, cũng tin cô gì: “Đương nhiên là chuyện du học do nhà nước cử, cô thật sự một chút ý tưởng nào ?”
Thịnh An Ninh : “Tại ý tưởng? Nói , đó đều là chuẩn cho nhân tài ưu tú nhất, cho dù ý tưởng, cũng năng lực chứ.”
Trần Phương Phỉ luôn cảm thấy lời của Thịnh An Ninh chút giống như đang cô năng lực, cô kiêu ngạo gật gật đầu: “Tiếng Anh của vẫn tệ. Lúc ở Ma Đô, còn nhà hàng Tây ăn cơm, ngay cả nước ngoài cũng khen tiếng Anh của tệ. Cô cũng , nếu chút nền tảng tiếng Anh nào, ngoài sẽ giống như mù mở mắt, đó chẳng là ngoài mất mặt quốc gia chúng .”
Thịnh An Ninh gật đầu: “, cô đúng. Vậy cô cố gắng , vội về nhà đây.”
Trần Phương Phỉ thái độ qua loa của Thịnh An Ninh chọc giận, nhưng gì, chỉ thể hậm hực xoay về ký túc xá, quyết định bắt đầu cố gắng học tập, còn khắc khổ học tiếng Anh.
Thịnh An Ninh cũng quả thật vội vàng về nhà, các nhóc con nửa tuổi , đang là lúc dễ thương nhất.
Trừ An An, hai bé học bò. Chung Văn Thanh ngay lập tức trải t.h.ả.m mặt đất phòng khách, phủ thêm một lớp chăn, để ba đứa nhỏ chơi ở đó.
An An bò, sốt ruột, đúng là một tiểu thư kiều khí, động một cái là .
Mặc Mặc và Chu Chu hai đứa thì ngược , nháo. Bất quá hai đứa nhỏ giống như trẻ sơ sinh dính liền, một đứa bò , đứa còn cũng theo.
Thịnh An Ninh còn phát hiện, Chu Chu đặc biệt thích bắt nạt Mặc Mặc. Cứ tụ cùng , là nó vểnh cái cẳng chân béo múp lên trai.
Chung Văn Thanh thì ha hả : “Thông thường đều là cả thành thật, em thứ hai lanh lợi. Nhìn xem Chu Chu của chúng kìa, nhỏ như bắt nạt trai, cũng là một tiểu quỷ lanh lợi.”
Thịnh An Ninh trở về thì thấy Chu Chu hì hục bò tìm Mặc Mặc, đó nghiêng xuống, cái chân nhỏ mập vểnh lên trai.
Cô chút dở dở : “ thấy hai đứa tình cảm , mỗi ngày dính lấy , mà là Chu Chu bắt nạt . Mỗi ngày cứ đuổi theo Mặc Mặc để bắt nạt, nếu còn như nữa, sẽ đ.á.n.h m.ô.n.g đấy.”
Chu Chu một chút cũng cảm thấy đang , nó vung cánh tay nhỏ, hì hục mút ngón tay cái, nước miếng chảy ròng ròng xuống khóe miệng.
Mặc Mặc đè cũng phản kháng, chỉ đỏ bừng mặt, cố gắng giãy giụa bò khỏi cái chân ma quỷ của em trai.
Cố tình bản lĩnh bò đều thành thạo, còn đè, mặt đỏ bừng, cánh tay quơ quàng cả buổi, vẫn tại chỗ nhúc nhích.
Chung Văn Thanh qua, gỡ chân Chu Chu , Mặc Mặc mới thể thuận lợi bò . Lần tốc độ của nó nhanh vô cùng.
Chu Chu thấy chạy , lật sấp xuống là đuổi theo, Chung Văn Thanh ôm lên, vỗ vỗ cái m.ô.n.g nhỏ của nó: "Con xem con nghịch ngợm thế hả, con thể mỗi ngày bắt nạt như ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-313-tieu-di-nang.html.]
Chu Chu còn bất mãn mà hung dữ với Chung Văn Thanh, mắt to trợn lên, cái miệng nhỏ nhắn há a a kêu hai tiếng, lộ hai cái răng nhỏ trắng tinh, trông hung dữ đáng yêu.
Chung Văn Thanh liền ngừng: "Mày cái thứ nhỏ bé , đáng yêu thế ? Có con hiểu lời Bà nội ?"
Thịnh An Ninh chớp mắt qua, dùng trán chạm chạm đầu con trai: "Nhóc nghịch ngợm, thể bắt nạt nha."
An An thấy trở về, cứ như đang trò chuyện với Bà nội và Anh trai, thèm để ý đến cô, vẫy vẫy cánh tay nhỏ ôm, trong miệng cũng a a kêu ngừng.
Chu Hồng Vân ôm An An lên, còn với Thịnh An Ninh: "Đừng thấy An An nhà chúng lớn, sức lực nhỏ, chị thậm chí chút ôm nổi ."
Chị nhớ đứa nhỏ sáu tháng tuổi, tuy rằng thích lớn đỡ nách nhảy nhót, nhưng sức lực tuyệt đối lớn như .
An An đôi khi đạp chị một cước, đau đến mức chị cảm thấy như một lớn đạp một cước, chuyện cũng dám với Chung Văn Thanh bọn họ.
Miễn cho bọn họ đa tâm, dù một đứa nhỏ sáu tháng tuổi, thể bao nhiêu sức lực.
Thịnh An Ninh rửa tay quần áo, tới ôm lấy An An: " , cũng phát hiện nha đầu nhỏ sức lực lớn."
Chu Hồng Vân mới phụ họa một câu: "Chứ , nha đầu nhỏ sức lớn, khẳng định cũng là một tính cách hoạt bát."
An An rơi trong lòng , lúc vui vẻ thôi, liên tục khanh khách, còn vặn vẹo hình nhỏ bé chỉ bên ngoài, biểu thị ngoài.
Chu Hồng Vân liền ngừng: "Mày cái nha đầu nhỏ điên khùng , mới từ bên ngoài trở về, ngoài? Mẹ mới trở về, cũng để nghỉ ngơi một chút chứ."
An An căn bản cái , tay nhỏ bé liền chỉ bên ngoài, a a a kêu ngừng, chính là ngoài.
Mùa hè, ngày dài, lúc mặt trời còn cao lắm.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Thịnh An Ninh dỗ dành An An: "Được, dẫn An An ngoài dạo một chút, xem phong cảnh."
Chu Hồng Vân lấy mũ nhỏ màu hồng của An An tới, đeo lên cái đầu nhỏ mấy sợi tóc của cô bé.
Thịnh An Ninh ôm An An cửa, ở cửa lớn một hồi, An An liền vui vẻ, bộ, bộ cô bé mới thể thấy nhiều phong cảnh hơn.
Thịnh An Ninh chỉ thể ôm cô bé về phía , trêu chọc: "Xem xem, An An nhà chúng là một nhóc nghịch ngợm , nóng như còn ngoài."
Cũng trùng hợp, gặp Thịnh Hồng Anh từ bên ngoài trở về.
Thịnh An Ninh thật lâu gặp qua Thịnh Hồng Anh, bỗng nhiên còn nhận , Thịnh Hồng Anh so với cao hơn một chút, cũng gầy ít, dáng vẻ thiếu nữ .
Chỉ là kinh ngạc, Trình Minh Nguyệt và Thịnh Đại Long đều hình phạt, Thịnh Hồng Anh còn bám riết ở đây ?
Thịnh Hồng Anh thấy Thịnh An Ninh, thấy cô ôm đứa nhỏ, cũng Chu Thời Huân việc gì, trong lòng ghen tị cũng dám gây chuyện, coi như thấy, vòng qua Thịnh An Ninh trở về.
Cô hiện tại tìm một con đường kiếm tiền phi thường, nếu như thành công, khẳng định cũng thể ở Kinh thị sinh hoạt khá.
【Tác giả lời 】
Cuối tuần, hai chương, bảo bối ngày mai gặp
--------------------