Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 312: Có một gia đình thật tốt
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:32:17
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi , Thịnh An Ninh vẫn luôn bịt c.h.ặ.t miệng, nước mắt ngừng rơi. Chu Thời Huân tổng cộng mất tích mười ngày.
Mười ngày đó trong núi rừng nhiệt đới, vượt qua thế nào?
Ý chí cái dạng gì chống đỡ bước khỏi đó.
thể nghĩ đến cảnh tượng đó, chỉ cần nghĩ đến là cảm thấy trái tim đau đớn đến nghẹt thở.
Chung Văn Thanh và Chu Hồng Vân cũng nước mắt giàn giụa, Chu Hồng Vân chắp tay n.g.ự.c, liên tục niệm: “A Di Đà Phật, Bồ Tát phù hộ.”
Chu Nam Quang Thịnh An Ninh: “Lần cơ hội gặp Thời Huân, bên đó là khu vực cấm, đặc quyền đó. Nếu thuận lợi, bọn họ cuối năm là thể trở về.”
nghĩ tính toán xem đến cuối năm còn bao lâu nữa, chỉ là Chu Thời Huân bình an sống sót, tinh thần và sức lực vẫn luôn cố gắng chống đỡ bỗng chốc rút cạn, cảm thấy còn chút sức lực nào.
Chung Văn Thanh lau nước mắt gọi Chu Loan Thành: “Loan Thành, đốt pháo, cửa lớn đốt pháo, đốt thêm mấy tràng.”
Đây là việc vui, để cho tất cả đều .
……
Chu Thời Huân cửu t.ử nhất sinh, nhưng bất ngờ gặp Lục Trường Phong trong bệnh viện.
Lục Trường Phong rõ ràng đến bệnh viện sớm hơn , thể xuống giường dạo khắp nơi, thấy Chu Thời Huân gầy rộc , cũng nhảy dựng lên: “Cậu biến thành cái dạng quỷ ?”
Chu Thời Huân mím mím môi khô nứt , thể sống sót trở về, cũng cảm thấy đó là một kỳ tích.
Không nguồn thức ăn và nguồn nước, cơ thể mất nhiệt nghiêm trọng, trong cơn mơ màng hình như thấy Thịnh An Ninh, cô híp mắt kéo đến một nơi giống như Thiên Đường, nơi đó đèn đuốc rực rỡ, nhiều thứ còn từng thấy qua.
Trên đường xe cộ tấp nập, những món ăn tinh xảo trong nhà hàng khiến chút luống cuống. Thịnh An Ninh vẫn luôn nắm tay , nhiều chuyện, vì , đó là môi trường mà Thịnh An Ninh sống từ nhỏ, còn Thịnh An Ninh híp mắt đợi về nhà.
Lục Trường Phong thấy Chu Thời Huân vẫn gì, một vòng quanh giường, chút khó hiểu: “Cậu ? Bị thương nghiêm trọng?”
Chu Thời Huân hồn, lắc đầu.
Lục Trường Phong đợi Chu Thời Huân đưa phòng bệnh, cũng theo, vẫn quan tâm đến tình hình sức khỏe của Chu Thời Huân, hơn nữa chuyện Chu Thời Huân mất tích cũng . Lòng vẫn luôn treo ngược, bây giờ thấy bình an mới thở phào nhẹ nhõm: “Có thể trở về là .”
Chu Thời Huân gật đầu, khi chút sức lực, cũng kể cho Lục Trường Phong về trải nghiệm . Nói chung, vẫn là do nắm bắt về núi rừng nhiệt đới quá ít.
cũng khiến Chu Thời Huân một sự khai sáng nhất định: “Những ngày , chỉ cần còn tỉnh táo, liền một ít ghi chép, ghi sự đổi nhiệt độ trong núi, môi trường thổ nhưỡng, và những thứ gì thể ăn .”
Bao gồm cả cách tìm nguồn nước.
Lục Trường Phong chút kinh ngạc Chu Thời Huân, nhưng nghĩ đến tính cách của Chu Thời Huân, luôn luôn thể suy nghĩ nhiều hơn khác ba phần.
Anh xuống bên giường, châm một cây t.h.u.ố.c lá đưa cho Chu Thời Huân: “Được , đại nạn c.h.ế.t tất hậu phúc. Con dâu chắc sinh chứ?”
Chu Thời Huân nghĩ đến Thịnh An Ninh và con, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng: “Ừm, hôm nay là ngày mấy?”
Lục Trường Phong ngoài cửa sổ: “Tháng năm mười một .”
Chu Thời Huân thầm tính toán trong lòng: “Con một trăm ngày , vẫn là con trai con gái. Bác sĩ thể là sinh ba, cũng thật .”
Lục Trường Phong cho tới bây giờ từng thấy Chu Thời Huân lộ vẻ mặt như , hướng tới cũng mong đợi, cũng là trạng thái cô độc lạnh như băng nữa. Tóm , bây giờ nhân tình.
Lục Trường Phong vẫn lời chúc mừng: “Chắc nhanh thôi, cuối năm hoặc đầu năm , nhóm chúng là thể đổi ca trở về.”
Chu Thời Huân âm thầm gật đầu, từng ngày từng ngày, đều đang đếm kỹ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-312-co-mot-gia-dinh-that-tot.html.]
Trước khác nhớ con dâu, nhớ con, nhớ đến mức buổi tối ngủ , liền cảm thấy thật thể tưởng , lúc căng thẳng như , còn thời gian tơ tưởng chuyện tình cảm nam nữ?
Giờ đây mới cảm nhận sâu sắc, nỗi nhớ vô thức bén rễ đáy lòng, chẳng từ lúc nào bắt đầu điên cuồng sinh sôi.
Căn bản là thể kiểm soát .
Chu Thời Huân và Lục Trường Phong đều ăn cơm bệnh nhân, mỗi còn một quả trứng gà.
Cơm bệnh nhân chính là mì sợi trắng nấu nước lã, bên trong bỏ vài cọng rau xanh, thịt.
Lục Trường Phong gắp quả trứng gà duy nhất cho Chu Thời Huân: “Anh ăn nhiều một chút, cái chắc chắn bằng lúc vợ hầu hạ ăn ngon.”
Nghĩ đến Chu Thời Huân thương , Thịnh An Ninh hầu hạ là cực kỳ , bữa nào cũng thịt, còn hương vị thơm ngon.
Cùng là nguyên liệu đó, đến tay Thịnh An Ninh cảm giác thể hương vị giống với bình thường.
Chu Thời Huân cũng khách khí, ăn trứng gà xong, cũng sức lực, ngược sang giáo d.ụ.c Lục Trường Phong: “Anh cũng nhỏ tuổi nữa , khi trở về thì lập gia đình .”
Lục Trường Phong nhạo: “Anh trở nên đàn bà từ bao giờ thế, còn quản mấy chuyện bao đồng .”
Chu Thời Huân dùng phận lập gia đình để giáo d.ụ.c : “Lập gia đình, thật sự .”
Trước giống như cỏ bèo rễ, mà bây giờ cảm giác thuộc về.
…………
Sau khi Thịnh An Ninh xác định Chu Nam Quang dối, cô buồn bã cả đêm, cố gắng thu xếp tâm tình, một nữa tích cực đối diện với cuộc sống.
Cô giấu nỗi nhớ và sự lo lắng đối với Chu Thời Huân, dù vẫn còn ba đứa con nuôi.
Còn việc học tập thành.
Thoáng cái tới cuối kỳ, học kỳ Thịnh An Ninh trải qua vẫn coi như vững vàng, môn nào cô cũng nhưng từng nổi bật, thông minh khi giấu tài lộ vụng.
Chỉ là gần cuối kỳ, quốc gia một hướng gió đổi.
Chính là gia tăng nhân lưu học sinh do nhà nước cử, mà từ Đại học Kinh cũng sẽ phái nhiều lưu học sinh công phí hơn.
Thịnh An Ninh hứng thú với chuyện , cho dù hiện tại nước ngoài lợi hại đến mấy, thể lợi hại bằng bốn mươi năm ? Cô còn chuyên gia quyền uy khoa não trẻ tuổi nhất, tự nhiên cũng thèm để ý chuyện du học do nhà nước cử .
Cô để ý, nhưng những khác trong lớp để ý, nếu thể nước ngoài một chuyến trở về, công tác chắc chắn sẽ đến đơn vị nhất.
Đặc biệt là Trần Phương Phi, khi chuyện , cả hưng phấn , tuy rằng danh ngạch siêu cấp hữu hạn, một trường học lẽ cũng chỉ mấy.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
cũng là đại biểu cho việc cơ hội!
Trần Phương Phi tiên loại trừ một chút giả tưởng địch của lớp , cuối cùng chỉ còn Thịnh An Ninh và một bạn học nam, hai sức cạnh tranh nhất, đặc biệt là Thịnh An Ninh, thành tích tuy nhất, nhưng vẫn luôn vững vàng xếp thứ hai.
Mỗi học thí nghiệm, cô cũng từng sai sót.
Vừa nghĩ như , cô liền chút yên , nếu cô ngay cả bạn học trong lớp cũng cạnh tranh , cạnh tranh với bạn học cùng khoa cùng trường?
Mộ Tiểu Vãn xong phản ứng gì, ngược hỏi Thịnh An Ninh: “Nghe khi du học do nhà nước cử trở về, sẽ cấp nhà còn sắp xếp công tác ở đơn vị đặc biệt , cấp bậc đều cao hơn ít, ?”
--------------------