Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 311: Thời Huân, là người giỏi giang
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:32:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vừa bản án của Trình Minh Nguyệt, Vương Đạt ngấm ngầm công khai bảo Thịnh Hồng Anh rời . Thịnh Hồng Anh nỡ , mặc dù ở đây sắc mặt Vương Đạt. Trình Minh Trung vẫn khá khách khí với cô .
Hơn nữa, ngoài một chuyến mà và trai đều tù , cô trở về chẳng sẽ c.h.ế.t ! Vì , cô nhất định ở Kinh thị, với Vương Đạt rằng cô dám về một , vài ngày tàu hỏa, cô dám. Vương Đạt bất đắc dĩ, chỉ đành để cô bám trụ ở đây.
Bây giờ Thịnh Hồng Anh Chu Thời Huân c.h.ế.t, trong lòng nhịn kích động, thật sự xem bộ dạng sa sút của Thịnh An Ninh. Xem cô còn dám kiêu ngạo như nữa .
…………
Thịnh An Ninh một giấc mơ dài, mơ thấy cô dẫn Chu Thời Huân trở về thế giới của , thế giới tràn ngập công nghệ cao đó. Cô thấy Chu Thời Huân cái gì cũng tò mò, thậm chí ngay cả sàn nhà sáng trong cũng dám giẫm mạnh, càng thể tin hỏi Thịnh An Ninh: “Đây là thế giới của bốn mươi năm ?”
Thịnh An Ninh kéo tay , giải thích công dụng của từng món đồ gia dụng: “Cái dùng để nấu cơm, cái dùng để nướng bánh mì, cái là máy rửa chén…”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Chu Thời Huân biểu cảm ngây ngô, chút thể tin : “Không cần rửa chén nữa ?”
Thịnh An Ninh gật đầu: “ , cho nên việc nhà đều trợ thủ nhỏ hết . Anh xem, bên một con robot quét nhà, nó liên tục việc mỗi ngày.”
Cô còn dẫn Chu Thời Huân đến nhà hàng nhất ăn cơm, bên cửa sổ, nhạc, ngắm cảnh đêm rực rỡ của thành phố ngoài cửa sổ.
Chu Thời Huân từ tò mò lúc ban đầu, đến cuối cùng là im lặng. Thịnh An Ninh đang câu nệ, là sự sợ hãi đối với thế giới mới , cô kéo tay phố: “Anh nên cảm thấy vui vẻ chứ, những điều đều là nhờ nỗ lực của các năm xưa mới . Chúng thể an tâm hưởng thụ những thứ , đều là do các đổi bằng m.á.u tươi.”
Cô cũng tại trong mơ những lời cảm động đến thế, khiến bản cũng cảm động đến mức nước mắt giàn giụa. Cô chỉ Chu Thời Huân đối diện , hình dáng càng lúc càng mơ hồ, dần dần biến mất. Kinh hãi khiến Thịnh An Ninh thoáng cái tỉnh từ trong mơ, bật dậy thở dốc.
Chu Triều Dương hai ngày nay canh giữ ở đầu giường ngừng nghỉ, chỉ sợ Thịnh An Ninh đột nhiên tỉnh , hoặc tỉnh nghĩ quẩn thì bây giờ? Thấy Thịnh An Ninh đột nhiên dậy, cô bé nhảy dựng, vội vàng chạy tới: “Chị dâu, Chị dâu, chị tỉnh ? Có chỗ nào thoải mái ?”
Thịnh An Ninh chớp chớp mắt, nén ý lệ trong đáy mắt, khi rõ Chu Triều Dương, cô giấc mơ của kết thúc, trốn tránh giải quyết bất kỳ vấn đề gì. Cô sửng sốt một hồi: “Triều Dương, đói .”
Chu Triều Dương thấy câu đầu tiên Thịnh An Ninh là đói, nên vui nên buồn, nhưng cô bé liên tục gật đầu: “Được, , Chị dâu chờ một chút, gọi Dì cơm.” Nói cô bé bỏ chạy ngoài, chạy gọi: “Dì ơi, mau lên, cơm cho Chị dâu, chị tỉnh !”
Thịnh An Ninh còn kịp xuống giường, Chu Hồng Vân và Chung Văn Thanh chạy lên, thấy Thịnh An Ninh khỏe mạnh, cả hai đều thở phào một .
Chung Văn Thanh tới ôm Thịnh An Ninh: “Không là , là , con sợ c.h.ế.t khiếp.”
Thịnh An Ninh vẫn còn ngơ ngác, thấy mắt Chung Văn Thanh thêm nhiều tia m.á.u đỏ, tóc mai cũng bạc ít, cô cảm thấy dù đau lòng đến mấy, cũng thể hiểu chuyện mà tùy ý trút giận cảm xúc của lúc . Cô đưa tay ôm Chung Văn Thanh: “Mẹ, con , con chỉ ngủ một hồi thôi.”
Chu Triều Dương ở một bên nhắc nhở: “Chị dâu, chị ngủ một hồi , chị ngủ ròng rã ba ngày , ba ngày chị suýt sợ c.h.ế.t.”
Thịnh An Ninh kinh ngạc, chút thể tưởng : “ ngủ ba ngày?” Chung Văn Thanh gật đầu: “ , ba ngày. Hơn nữa, bố con cũng gọi điện về, Thời Huân tìm thấy , , bố con cũng chuẩn trở về.”
Thịnh An Ninh nghi ngờ, tin lời Chung Văn Thanh, rõ ràng đó vẻ nghiêm trọng.
Chu Triều Dương cũng vội vàng gật đầu, mắt đỏ hoe: “Chị dâu, là thật.”
Thịnh An Ninh sửng sốt một hồi: “Vậy, tại trở về?”
Chung Văn Thanh cũng đau lòng con trai: “Nó trách nhiệm của nó, nhiệm vụ thành trở về .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-311-thoi-huan-la-nguoi-gioi-giang.html.]
Đạo lý Thịnh An Ninh đều hiểu, chính là nhất thời biện pháp chấp nhận.
Chu Triều Dương vội vàng chuyển đề tài: “Ba ngày chị ngủ, Mặc Mặc và Thần Thần tiêu chảy, An An cũng luôn , ngủ đều ôm.”
Thịnh An Ninh mới hồn, vội vàng sẽ xuống đất bọn nhỏ.
Bị Chung Văn Thanh ấn : “Con đừng nóng vội, bọn nhỏ hiện tại đều đang ngủ, hôm nay hơn nhiều , con ba ngày, lúc khẳng định thoải mái, tiên từ từ dậy hoạt động một chút.”
Chu Triều Dương đỡ Thịnh An Ninh xuống lầu, phòng khách đặt một chiếc giường nhỏ, ba đứa nhỏ kề bên ở phía ngủ.
Chu Hồng Vân an ủi Thịnh An Ninh: “ cảm thấy bọn nhỏ đều là quan tâm chị đấy, là con liền tâm, mấy ngày chị ngủ, bọn nhỏ liền thoải mái mấy ngày, chị xem hôm nay chị , bọn nhỏ cũng đều ngủ yên , cho nên An Ninh, bất kể xảy chuyện gì, chị hết ngẫm bọn nhỏ.”
Thịnh An Ninh qua ba đứa nhỏ, trong lòng vẫn kinh ngạc, cô thể ngủ ba ngày, hơn nữa còn một giấc mơ chân thật.
Trong mơ cô mang Chu Thời Huân trở thế giới của nàng.
Chu Thời Huân đối với hết thảy sự vật mới mẻ tò mò, còn cẩn thận thử học tập, đều là chân thật như , chân thật đến giống như từng xảy .
Dì nấu một chén hoành thánh, Thịnh An Ninh ánh mắt nhiệt tình quan tâm của mấy , ngay cả canh cũng uống sạch sẽ.
Chu Hồng Vân hài lòng : “Như mới đúng chứ, các chị đều là bọn nhỏ phúc khí, tương lai bất kể gia đình sự nghiệp, khẳng định đều là mỹ mãn.”
Tới chạng vạng, Chu Nam Quang xách công văn bao phong trần mệt mỏi trở về.
Vào cửa liền hướng một câu : “Mọi cứ yên tâm, Thời Huân .”
Mặc dù trở về gọi điện thoại, nhưng là thấy tự , tất cả vẫn là thở phào một .
Thịnh An Ninh mới hậu tri hậu giác , đưa tay xoa xoa mắt, Chu Nam Quang, thêm nhiều chuyện về Chu Thời Huân.
Chu Nam Quang qua xuống, ngay cả nước cũng kịp uống, cùng mấy : “Thời Huân mất tích một tuần, đều cảm thấy hy vọng mới trở về thông báo cho chúng .”
Kỳ thật chính là để nhà một tâm lý chuẩn , khả năng mất , đó để Chu Nam Quang cùng qua, ý tứ cũng rõ ràng, chính là thu dọn di vật của Chu Thời Huân.
Chỉ là để Chu Nam Quang vạn vạn nghĩ tới, dọc theo đường , tâm lý chuẩn mang con trai về nhà, nghĩ tới tới địa phương .
Sự tình đột nhiên liền tới sự đảo ngược, Chu Thời Huân dùng đài phát thanh của địch liên lạc với bộ chỉ huy.
Chu Nam Quang đến lúc kích động, nhịn đỏ vành mắt: “Thời Huân, thật là !”
【Tác giả lời 】
Hoàn thành canh năm, các bảo bối tiếp tục bỏ phiếu nha, ngày mai gặp.
--------------------