Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 310: Tin tức không muốn nghe nhất
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:32:15
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Triều Dương rõ ràng cũng phát hiện vấn đề , còn “hử” một tiếng: “Bánh bao mà Nhị Ca mang về một buổi sáng hôm nọ chính là cái , lúc đó còn bảo từng ăn qua món bánh bao nhân nước ngon như bao giờ.”
Mộ Tiểu Vãn cũng để tâm: “ , bánh bao ngon, mỗi sáng sớm bắt đầu bán , nhiều xếp hàng đến mua, nếu đến muộn thì sẽ mua .”
Thịnh An Ninh và Chu Triều Dương cũng nghĩ nhiều, hơn nữa bánh bao mới lò, hương vị cũng tươi ngon hơn một chút so với cái mà Chu Loan Thành gói mang về.
Ăn bánh bao xong , Thịnh An Ninh xem thời gian cũng còn sớm, trong lòng còn nhớ đến ba đứa nhỏ ở nhà, cô chia tay Mộ Tiểu Vãn, cùng Chu Triều Dương trở về nhà.
Chỉ là khi hai về đến nhà, Chu Văn Thanh ôm bọn nhỏ phơi nắng ở trong sân.
Trong nhà còn truyền tới tiếng thút thít của An An, hết thảy đều vẻ bình thường.
Thịnh An Ninh ngây một chút, vội vàng dừng xe đạp xong nhà, liền thấy tất cả đều ở phòng khách, còn hai xa lạ, mặc âu phục, vẻ mặt nghiêm túc.
Không vì , tim Thịnh An Ninh bỗng chốc thắt , trong đầu giống như nổ tung, xuất hiện đủ loại suy đoán .
Lại Chu Văn Thanh, hình như là đang lau nước mắt.
Chu Triều Dương theo bước , cảnh tượng trong nhà cũng khiến cô ngây một chút, chỉ là cảnh tượng quá quen thuộc, quen thuộc đến mức khiến cô chút sợ hãi.
Năm đó, khi đến báo tin Nhị Ca hy sinh, trong nhà cũng từng xuất hiện cảnh tượng như thế .
Hai ở cửa dám nhúc nhích, cứ chằm chằm những trong nhà.
Chu Nam Quang dậy , với Thịnh An Ninh và Chu Triều Dương bằng giọng điệu ôn hòa: “An Ninh, bất kể xảy chuyện gì, con cũng kiên cường, trụ vững.”
Thịnh An Ninh phản ứng, cô thậm chí còn lùi khỏi cánh cửa , từ đầu.
Như những và sự tình đều sẽ xảy .
Chu Nam Quang thở dài: “Bên Thời Huân xảy chút ngoài ý , hiện giờ tăm tích rõ, đang lực tìm kiếm.”
Thịnh An Ninh vẫn nhúc nhích, trừng mắt Chu Nam Quang, phảng phất như căn bản hiểu từng chữ từng câu mà ông .
Chu Văn Thanh lóc tới, ôm lấy Thịnh An Ninh: “An Ninh, , Thời Huân nhất định sẽ trở về.”
Chu Triều Dương nhảy dựng lên: “Sao tìm thấy chứ? Sao xảy chuyện ngoài ý ? Không khả năng, bố, bố tìm tìm thử xem .”
Chu Loan Thành tới ấn vai Chu Triều Dương: “Em đừng kích động , sự tình xảy , bố một hồi sẽ cùng bọn họ qua đó, tin tưởng Đại Ca nhất định sẽ .”
Thịnh An Ninh vẫn nhúc nhích, trong đầu là từng chút từng chút một từ lúc gặp Chu Thời Huân đầu cho đến khi ở bên , đàn ông thành thật chất phác đó thật sự gặp chuyện ?
Cô bây giờ? Ba đứa nhỏ bây giờ?
Bọn nhỏ còn từng gặp bố, cứ thế rốt cuộc cũng còn gặp bố nữa ?
Quá đau lòng, quá bi thương, Thịnh An Ninh một giọt nước mắt cũng chảy , chỉ ngây ngốc tại chỗ.
Cơ bắp cơ thể căng cứng, mỗi tế bào đều đang dùng sức, chống đỡ cô vững.
Chu Loan Thành cũng nên an ủi Thịnh An Ninh như thế nào, dù khi mất tích, xác suất xảy chuyện ngoài ý lớn, cách nào với Thịnh An Ninh những lời khẳng định hư vô đó.
Rằng Chu Thời Huân nhất định sẽ .
Chu Nam Quang nhanh theo hai nhân viên công tác rời , Chu Song Lộc cũng đả kích, nhưng vẫn cố gắng gượng cửa, bốn bề tìm nhờ vả quan hệ, nhất định tìm Chu Thời Huân trở về.
Chu Triều Dương kéo Thịnh An Ninh qua xuống, cũng dám , cứ vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y Thịnh An Ninh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-310-tin-tuc-khong-muon-nghe-nhat.html.]
Ba đứa nhỏ giống như cảm ứng điều gì đó, cũng ngừng .
Chu Hồng Vân và dì phiên ôm ba đứa nhỏ dỗ dành, nghĩ đến tình hình trong nhà, nhịn rơi nước mắt.
Thịnh An Ninh xuống xong, cũng là một lời , chuyện, trong đầu cái gì cũng nghĩ, cũng thấy tiếng của bọn nhỏ.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Chu Loan Thành ngược lo lắng cho Thịnh An Ninh, trong tình huống bằng cô .
Bảo Chu Triều Dương đỡ Thịnh An Ninh lên lầu, nhất là nên để cô .
Thịnh An Ninh cứ máy móc theo Chu Triều Dương lên lầu, phòng xong thì thẳng đến xuống, kéo chăn nhắm mắt đòi ngủ.
Chu Triều Dương cũng dám , cứ lau nước mắt ở một bên, cảm thấy Thịnh An Ninh hình như ngủ thật .
Không ai ngờ rằng, giấc ngủ của Thịnh An Ninh kéo dài hai ngày, ăn uống một mực ngủ, nếu hô hấp vẫn đều đặn, ai cũng sẽ nghĩ cô mất .
Chung Văn Thanh cũng vẫn đang cố gắng chống đỡ, Chu Nam Quang ở nhà, Thịnh An Ninh ngủ, bà buộc gánh vác cái nhà , mà ba đứa nhỏ hai ngày nay cũng chút quấy .
Mặc Mặc và Thần Thần đang tiêu chảy, An An cũng động một tí là nháo, bế mới chịu.
Vốn kế hoạch hôm đầy tháng của bọn nhỏ, tìm thợ ảnh ở tiệm chụp hình đến chụp, nhưng vì tình hình hiện tại của gia đình nên cũng gác .
Chu Loan Thành xin nghỉ phép cho Thịnh An Ninh, Chu Triều Dương cũng xin nghỉ ở nhà, chăm sóc cảm xúc và ăn uống của một nhà.
Bọn nhỏ quấy bệnh, khiến bọn họ căn bản công phu để bi thương đau buồn.
Tin tức Chu Thời Huân mất tích, tất cả đều lan truyền khắp đại viện, đại bộ phận đều đồng tình, Chu gia hai năm nay từng thái bình, thật vất vả mới tìm về một đứa con trai, mà gặp chuyện may.
Ai cũng cảm thán, Chu gia nhân như , nhưng báo đáp .
Chỉ Cảnh gia giống , Cảnh xong, hề đồng tình mà : "Đáng đời! Gần đây nhà hỏng hết, cứ như thể chỉ nhà bọn họ con , mỗi ngày ôm ba đứa sinh ba trong sân."
Cảnh Ái Quốc cũng ngờ Chu Loan Thành trở về, Chu Thời Huân gặp chuyện may, cũng cảm thấy Chu gia nhân gần đây chút xui xẻo, bất quá bởi vì họ Chu, cho nên cũng đồng tình, thậm chí còn lời mát mẻ: "Lần , nếu Chu Thời Huân phong liệt sĩ, Chu gia bọn họ gì cũng thể thơm lây, dù Chu Loan Thành cũng trở thành liệt sĩ."
Lạc An Nhiễm chút lọt tai, dậy bỏ , Cảnh Ái Quốc gọi : "Cô ? Sẽ là đến Chu gia an ủi bọn họ đấy chứ, dù bố Chu Loan Thành đều coi cô như con dâu mà."
Lạc An Nhiễm lạnh mặt: "Anh năng kiểu gì đấy? Cho dù là một xa lạ, cũng nên lời như , thấy Chu Triều Dương đ.á.n.h còn đ.á.n.h nhẹ đấy."
Cảnh Ái Quốc lạnh: "Nói trúng chỗ đau của cô ? Cô đau lòng ?"
Lạc An Nhiễm thèm để ý đến , trực tiếp đóng sầm cửa trở về phòng, Cảnh càng tức giận hơn, mắng con trai: "Mày xem cái bộ dạng vô dụng của mày kìa, ngay cả một đứa con dâu cũng quản ."
Còn Trình Minh Trung khi tin, vẫn luôn rối rắm nên qua Thịnh An Ninh một chút .
Vương Đạt cảm thấy lúc nên xem: "Nói thế nào thì cũng là ruột của cô , qua xem là điều nên ."
Trình Minh Trung lắc đầu: "Lúc qua lắm, dù Thời Huân cũng chỉ là mất tích."
Đi, ngược sẽ khiến một nhà càng thêm đau lòng.
Thịnh Hồng Anh ở một bên thấy thì thấy hả hê, nghĩ đến Thịnh An Ninh trở thành một góa phụ, còn dẫn theo ba đứa nhỏ, trong lòng cô liền cảm thấy sảng khoái một cách khó hiểu.
Gần đây bản án của Trình Minh Nguyệt và trai Thịnh Đại Long cũng tuyên, tội trộm cắp tài nguyên quốc gia, Trình Minh Trung phán bảy năm, Thịnh Đại Long phán ba năm.
Bởi vì ở trong tù, Trình Minh Nguyệt nhận hết tội danh về , bà là chủ mưu, là chỉ đạo Thịnh Đại Long trộm đồ.
--------------------