Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 308: Đạo lý chung sống giữa mẹ chồng và nàng dâu
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:32:13
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vì mối quan hệ của Chu Thời Huân, bình thường gia đình ít khi loại đài phát thanh . Cho dù , cũng đợi Thịnh An Ninh đến trường , mới một hồi.
Chỉ là hôm nay, nhà khách, dì giúp việc mở radio lên để dỗ dành mấy đứa nhỏ, dùng âm thanh thu hút sự chú ý của chúng, đó bận rộn quá nên quên tắt.
Chủ đề nhạy cảm đài phát thanh cũng lập tức thu hút sự chú ý của Chu Nam Quang và Chu Loan Thành. Hai cùng về phía Thịnh An Ninh.
Chu Nam Quang nghĩ một chút, an ủi Thịnh An Ninh: “An Ninh, con đừng suy nghĩ nhiều, dù ở tuyến biên giới Ấn Độ, những chuyện vẫn thường xuyên xảy , bất quá sẽ tạo thành cảnh tượng chiến tranh quy mô lớn .”
nuốt khan cổ họng, miễn cưỡng một cái. Nếu nhớ lầm, xung đột quy mô lớn thực sự là mùa đông năm nay và mùa xuân năm Bảy Chín.
Trong lòng rối bời. Nếu là như , chẳng lẽ Chu Thời Huân vẫn luôn trở về , đợi đến khi cuộc xung đột qua mới thể về ?
Còn những ghi chép, và cả những bộ phim, mỗi đều đặc biệt gian khổ và khó khăn.
Chu Nam Quang dùng quan điểm của phân tích: “Chắc vấn đề lớn , nếu thật sự xảy xung đột, chúng cũng sợ.”
Chu Loan Thành cũng theo đó an ủi: “Chị dâu, chị yên tâm, vẫn thông minh và kinh nghiệm.”
khẽ thở dài: “Thông minh và kinh nghiệm, viên đạn mắt thì một chút uy lực cũng .”
Thậm chí còn chút mê tín mà cầu Phật tổ phù hộ!
Ngày hôm là Chủ Nhật, liền kéo Chu Triều Dương thắp hương.
Đây vốn là hoạt động phong kiến mê tín, cấm mười năm, hai năm nay trong chùa miếu mới hương hỏa. Chu Triều Dương tin chuyện , nhưng vẫn tích cực giúp đưa chủ ý: “Chúng Đàm Chá Tự Hồng Loa Tự đây? Đàm Chá Tự khá linh nghiệm, dù cũng câu ‘ Đàm Chá Tự, mới thành Bắc Kinh’, bất quá Hồng Loa Tự hình như cũng .”
, hai nơi đều ở ngoại ô Kinh thành, đạp xe đến đó e là sẽ c.h.ế.t vì mệt, ô tô thẳng, nếu thì chuyển xe, e rằng một ngày thời gian cũng đủ.
“Trong nội thành thì ? Linh Quang Tự ?”
Chu Triều Dương “” một tiếng, tính toán cách: “Cũng tính là trong nội thành nữa, nó ở ngay cạnh Hương Sơn. Chúng cứ đạp xe là , bất quá trong chùa hòa thượng, linh nghiệm .”
thèm để ý: “Bái Phật mà, tâm thành thì linh, chúng xem thử xem.”
Chung Văn Thanh hai chị em dâu Linh Quang Tự bái Phật thì vẫn ủng hộ: “Các con yên tâm , bên đó hoa nở hết , lắm. Một hồi nữa để dì giúp việc chút đồ ăn cho các con mang theo.”
Chu Triều Dương ý kiến gì, dạo chơi thế nào cũng mất một ngày thời gian. Cô tìm hai cái bi đông màu xanh quân đội, đổ đầy nước, đưa cho một cái: “Leo núi khát thì uống.”
Dì giúp việc luộc cho hai mấy quả trứng gà, nướng hai cái bánh hành hoa, cắt sẵn đặt hộp cơm.
đột nhiên cảm giác như dã ngoại, chút tiếc nuối: “Nếu ba đứa nhỏ quá nhỏ, chúng cùng , tiện thể còn thể dã ngoại một chút.”
Chung Văn Thanh xua tay: “Không cần cần, các con thôi. Mẹ còn từng việc ở bên Hương Sơn đó, cho nên cũng hiếm lạ gì cảnh núi. Con cứ chơi vui vẻ cùng Triều Dương .”
Chu Hồng Vân ôm Mặc Mặc, Thịnh An Ninh và Chu Triều Dương đạp xe rời , nhịn cảm thán: “Chị dâu, mối quan hệ chồng nàng dâu của chị và An Ninh khiến em thật sự hâm mộ.”
Chung Văn Thanh : “An Ninh là một cô gái , Thời Huân ở nhà, con bé cũng hề oán trách, còn chăm sóc cảm xúc của chúng , bao giờ tỏ đau buồn mặt chúng . Kỳ thật cũng tư tâm, đối xử hơn với An Ninh một chút, bất kể Thời Huân ở , con bé đều thể an tâm ở trong nhà .”
Chu Hồng Vân nghĩ cũng đúng. Thịnh An Ninh xinh , còn đang học bên ngoài, khó tránh khỏi sẽ gặp đủ loại ái mộ.
Những chuyện đó cô dám suy nghĩ lung tung, thở dài: “Bất quá An Ninh cũng giống đứa nhỏ như .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-308-dao-ly-chung-song-giua-me-chong-va-nang-dau.html.]
Chung Văn Thanh gật đầu: " , chính vì con bé loại trẻ con đó, nên chúng càng đối xử với nó hơn, dù ở Kinh thị nó cũng nào."
……
Thịnh An Ninh và Chu Triều Dương đạp xe thẳng tiến đến Tây Sơn, dọc đường Chu Triều Dương nhiệt tình kể cho Thịnh An Ninh đủ loại chuyện, những chuyện mà sách vở hề .
Đó là những sự tình mà Chu Triều Dương tự trải qua, khiến Thịnh An Ninh khỏi cảm thán, hình như là yêu ma hóa mấy năm .
Hai đạp xe trò chuyện, bất tri bất giác tới chân Hương Sơn.
Chu Triều Dương quanh: "Xe đạp đẩy lên núi , chúng tìm chỗ gửi xe để cất xe ."
Thịnh An Ninh ý kiến gì, còn khá tò mò xung quanh, tất cả đều là nhà trệt thấp bé, thỉnh thoảng một hai tiệm tạp hóa nhỏ.
Vôi tường loang lổ, vẫn còn dấu vết của năm tháng ở đó.
Trong loa vẫn đang rao gọi bắt đầu việc và hôm nay những việc nông nào, cùng với những sự việc mà dân làng hôm nay cần chú ý.
Thịnh An Ninh mới ý thức , nơi vẫn là thôn quê, vẫn là nông thôn, vẫn tiến hành cải cách ruộng đất, vẫn đang trong thời kỳ ăn cơm tập thể.
Chu Triều Dương tìm một cửa hàng, gửi xe một ngày mất hai mao tiền, Chu Triều Dương lầm bầm một câu: "Ông đây là cướp tiền ."
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Cô vẫn móc bốn mao tiền đưa cho ông chủ, đó kéo Thịnh An Ninh leo núi.
Hương Sơn lúc còn cần vé cổng, cổng cũng tu kiến một cánh cửa lớn hùng vĩ đẽ, đường cũng tu thành đường nhựa, vẫn là đường nhỏ rải đá cuội.
Phong cảnh bên trong, càng thêm chút cảm giác tự nhiên, giống như , cỏ cây đều tu chỉnh quy củ.
Chu Triều Dương khoác tay Thịnh An Ninh: "Chị xem bên , bên chính là Hồ Kính, tới mùa đông, thỉnh thoảng chúng sẽ tới đây trượt băng, bất quá nơi thuộc địa bàn của chúng , luôn mấy thằng nhóc choai choai tới kiếm chuyện, chúng từng thua."
Thịnh An Ninh hứng thú cảnh vật xung quanh, thỉnh thoảng còn một hai cặp đôi tới đây hẹn hò, giữ một cách nhất định, ngượng ngùng chuyện.
Có thể là lúc nông bận, núi cơ bản mấy , mà lúc du khách càng ít đến đáng thương.
Hai Linh Quang Tự một vòng, Thịnh An Ninh mang hương từ nhà đến, thành kính bái Bồ Tát và Phật Tổ.
Chu Triều Dương cũng học theo dáng vẻ của Thịnh An Ninh, dập đầu bái Bồ Tát, bất quá cô gái thẳng thắng, trực tiếp tâm nguyện của : "Con cầu Bồ Tát phù hộ cả con sớm trở về, một nhà bình an đoàn tụ, phù hộ chị dâu con mỗi ngày đều vui vẻ."
Từ trong chùa , Thịnh An Ninh tò mò hỏi: "Em cầu cho Lục Trường Phong một chút ? Phù hộ bình an?"
Chu Triều Dương c.ắ.n c.h.ặ.t răng: "Chị dâu, chị đang đ.â.m d.a.o tim em đấy, Lục Trường Phong bây giờ là họ của em, bố là ruột của bố ruột em!"
Thịnh An Ninh cảm thấy ảnh hưởng: "Điều ảnh hưởng đến việc em cầu Bồ Tát phù hộ bình an."
Chu Triều Dương thở dài một đầy u oán: "Vậy thì em vẫn là cầu Bồ Tát giúp em quên thôi."
Hai đấu khẩu xuống chân núi, liền thấy chân núi căn bản mấy , lúc vây quanh một vòng , ồn ào náo nhiệt xảy sự tình gì.
--------------------