Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 305: TÂN ĐỒNG HỌC
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:32:10
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh Thừa An kịp phòng , đá trúng trung tâm, đau đến mức hít một , khỏi buông tay, cô gái thừa cơ suyt một cái trốn ở một bên.
Thịnh Thừa An đau đến mức suýt ngất, cúi khom lưng, động cũng dám động.
Nha đầu c.h.ế.t tiệt, để bắt , nhất định lột da .
Chu Loạn Thành lợi dụng công phu Thịnh Thừa An đang khom lưng, đưa tay kéo cánh tay cô gái, vô cùng linh hoạt luồn lách trong đám , cuối cùng khỏi chợ ma, tìm một góc qua mới buông tay.
Cô gái ấn ấn chiếc mũ đầu, giận dữ Chu Loạn Thành: "Các ngươi gì? Kỹ năng bằng thì giở trò lưu manh ?"
"Mộ Tiểu Vãn!"
Chu Loạn Thành rõ ràng hô lên tên đối phương, khiến Mộ Tiểu Vãn ngẩn một chút, nhanh bình tĩnh , nghển cổ, trừng mắt Chu Loạn Thành: "Anh nhận lầm , cái gì Mộ Tiểu Bát Mộ Tiểu Bồn, quen ."
Ánh sáng xung quanh t.h.ả.m đạm, nổi bật những ngôi bầu trời đặc biệt lấp lánh.
đôi mắt của Mộ Tiểu Vãn, còn sáng hơn cả những ngôi bầu trời, khi trừng mắt Chu Loạn Thành, bên trong tựa như đang cháy hai đốm lửa nhỏ.
Chu Loạn Thành cũng nổi giận, vẫn ôn hòa : "Ông nội cô tên là Mộ Trọng Viễn, là một đại sư khắc dấu nổi tiếng."
Mộ Tiểu Vãn đột nhiên lên tiếng nữa, cảnh giác Chu Loạn Thành, hai năm gần đây, tình hình trở nên ngày càng hơn, cũng càng lúc càng thả lỏng, liền ít bắt đầu dò hỏi tăm tích của ông nội, dò hỏi gia sự nhà họ Mộ.
Chu Loạn Thành cũng vòng vo với cô: " là nhận ủy thác của ông nội cô, đến tìm cô."
Mộ Tiểu Vãn đảo mắt một vòng, cũng mặc kệ thật giả, hỏi Chu Loạn Thành: "Ông nội bảo tìm ? Vậy thể bảo vệ an cho , thể để tìm thấy nữa."
Chu Loạn Thành trầm mặc một chút, ngay cả nguyên nhân cũng hỏi, gật đầu: "Có thể, chỉ là cô thành thật đến trường báo danh, nghiêm túc học, phép chạy loạn ở bên ngoài."
Mộ Tiểu Vãn kinh ngạc, chằm chằm Chu Loạn Thành một hồi: "Sao ?"
Chu Loạn Thành trực tiếp trả lời: "Mộ lão gia t.ử, cả đời quang minh lạc, hy vọng cô đừng bôi nhọ ông ."
Mộ Tiểu Vãn phồng má, mà phản bác , cuối cùng cúi đầu mũi chân lời nào.
...
Thịnh An Ninh ngờ trong lớp còn tân đồng học đến muộn, nghĩ thầm thể là địa phương tỉnh ngoài khá xa, chậm trễ mấy ngày đường, quả thực sẽ đến trễ một chút.
Đợi tân đồng học ôm sách giáo khoa phòng học, vẫn khiến Thịnh An Ninh kinh ngạc một chút, là một cô gái tướng mạo quái gở, trông xinh , là kiểu xinh mang tính công kích, nhưng đôi mắt vô cùng sáng, trong trẻo như nước pha lê.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Trần Phương Phỉ tân đồng học, đột nhiên địch ý, vốn dĩ trong lớp chỉ một Thịnh An Ninh hơn cô , bây giờ nhiều thêm một , còn là kiểu khác với Thịnh An Ninh.
Thịnh An Ninh là kiểu quyến rũ mang theo một cỗ linh khí, cùng với khí chất , thuần túy sạch sẽ.
Là vẻ ấm áp hướng về phía .
Còn tân đồng học, gai, mang theo sự trương dương, tự mang một cỗ ngông nghênh bất thuần.
Giáo viên chủ nhiệm giới thiệu tân đồng học Mộ Tiểu Vãn cho , đó an bài cô đến vị trí trống bên cạnh Thịnh An Ninh xuống.
Mộ Tiểu Vãn thèm để ý đến ai, ngay cả một nụ cũng , thẳng qua xuống, liếc Thịnh An Ninh một cái, thu hồi tầm mắt bắt đầu lật sách.
Thịnh An Ninh cảm thấy khi sinh con, tâm thái của đều già , thấy Mộ Tiểu Vãn, tựa như thấy một đứa trẻ đang ở thời kỳ phản nghịch, kiểu khó chịu khả ái.
Mộ Tiểu Vãn cũng trọ ở trường, lúc tan học, cõng cặp sách cổng trường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-305-tan-dong-hoc.html.]
Thịnh An Ninh ở cổng trường còn gặp Mộ Tiểu Vãn, thấy đối phương ý chuyện với , cũng thèm để ý cô , tìm Chu Triều Dương.
Chu Triều Dương cũng thấy Mộ Tiểu Vãn, chủ yếu là cô gái thấy hợp quần, giống như một cái gai, là kiểu gây chuyện hơn cả cô , vô duyên vô cớ cảm giác đồng loại.
Đợi Thịnh An Ninh đến gần, tò mò hỏi: "Cô nữ sinh cũng là trường các ? Trông còn khá ."
Thịnh An Ninh gật đầu: “ là , còn là trong lớp , cùng bàn với .”
Chu Triều Dương "á" lên một tiếng: “Trông tệ nha, đầu giới thiệu cho Nhị Ca , để khỏi Lạc An Nhiễm ngày nào cũng tơ tưởng .”
Thịnh An Ninh bật khanh khách: “Chúng thể loạn điểm uyên ương phổ , hai hôm nay Lạc An Nhiễm là động tĩnh gì .”
Hôm đó Chu Triều Dương đẩy khỏi gia môn, Lạc An Nhiễm liền tái xuất hiện nữa, nghĩ đến cũng nên hổ, dù hai khả năng, bất cứ chuyện gì cũng là vô dụng.
Ngược dễ dàng khiến coi thường, bằng thể diện mà sống cuộc sống của thì hơn.
Chu Triều Dương cũng : “Hai hôm nay cũng thấy cô , đây là để ngừa vạn nhất , dù cũng thể để Nhị Ca mềm lòng, cuối cùng chuyện hồ đồ gì.”
Thịnh An Ninh cảm thấy Chu Loạn Thành thật sự là loại thể chuyện hồ đồ.
Hai về đến nhà, bất ngờ Chu Loạn Thành đang ở nhà, ở trong sân, vụng về ôm An An.
Chung Văn Thanh còn ở một bên chỉ đạo: “Con đỡ đầu và cổ đứa nhỏ, tiểu hài t.ử còn phát triển , cũng thể để trẹo cổ.”
Chu Loạn Thành cẩn thận nâng An An: “Vừa Mặc Mặc và Chu Chu dễ ôm bao.”
Chung Văn Thanh : “Đó là bởi vì Mặc Mặc và Chu Chu từ nhỏ thể , An An nhỏ nhất, ở trong bụng, dinh dưỡng tranh hai trai, cho nên sinh yếu hơn một chút.”
Chu Triều Dương thấy Chu Loạn Thành ở nhà, cũng kinh ngạc: “Nhị Ca, hôm nay ngoài tìm ?”
Chu Loạn Thành lắc đầu: “Không , tìm thấy .”
Chu Triều Dương liền đặc biệt tò mò: “Cái gì , còn tìm lâu như , hiện tại thì ? Người đang ở ?”
Chu Loạn Thành trả lời, chỉ là cẩn thận đỡ gáy An An, dậy chậm rãi trong sân.
Thịnh An Ninh nỡ một màn , nếu khí chất Chu Loạn Thành quá sạch sẽ, quá ôn nhuận, đều thể khiến cô hoảng hốt, liệu Chu Thời Huân đang ở nơi đó ôm đứa nhỏ.
Lúc cơm tối, Thịnh Thừa An qua, Thịnh An Ninh mấy ngày gặp , chỉ là thấy sắc mặt Thịnh Thừa An quá , quan tâm hỏi một câu: “Làm ? Bị bệnh ? Trông khí sắc lắm.”
Thịnh Thừa An ngượng ngùng , mới khoác lác với Thịnh An Ninh, khả năng thua thiệt ở thế giới , mặt , một nha đầu ranh con trộm tập kích "thằng em".
Lời khỏi miệng .
Quan trọng hơn là hôm đó cũng chú ý, nha đầu thối đó chạy mất, Lương T.ử cái đồ ngốc nghếch ở cửa chặn cũng chặn .
Thịnh An Ninh thấy , càng tò mò hơn: “Anh xem sắc mặt khó coi, như là ăn hai cân cứt ruồi .”
Thịnh Thừa An đưa tay nhéo má cô: “Cái nha đầu thối nhà cô, bây giờ càng ngày càng lớn nhỏ .”
Hai đùa giỡn một hồi, Thịnh Thừa An vẫn với Thịnh An Ninh , mà là dặn dò Thịnh An Ninh tự cẩn thận một chút, ngày sẽ .
“Bố chồng cô đều tệ, Chu Loạn Thành và Chu Triều Dương cũng thể dựa , nếu cô chuyện gì thì tìm bọn , đừng bướng bỉnh một lén lút xử lý.”
--------------------