Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 302: Khắp nơi đều lộ ra vẻ cổ quái

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:32:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chung Văn Thanh Thịnh An Ninh một khuôn mặt tò mò, phất tay: “Con tò mò thì cũng ngoài thử xem, chắc chắn là đôi vợ chồng nhà nào đ.á.n.h , hoặc là quan hệ chồng nàng dâu, bất quá bình thường sẽ ầm ĩ như , bởi vì mất mặt mà.”

 

Thịnh An Ninh thật sự tò mò, lời Chung Văn Thanh , vội vàng chạy ngoài.

 

Chỉ thấy đường ít , đều về phía .

 

Thịnh An Ninh tìm thấy Chu Triều Dương, cũng chen qua, cùng cô về phía , chỉ thấy xô đẩy , cũng rõ là hồi sự gì.

 

Chu Triều Dương nhỏ giọng giải thích với Thịnh An Ninh: “Cảnh Ái Quốc và Lạc An Nhiễm cãi , Lạc An Nhiễm trở về nhà đẻ, đó trai của Lạc An Nhiễm mong, liền qua tìm Cảnh Ái Quốc gây chuyện.”

 

Thịnh An Ninh xong liền cảm thấy thật sự ý tứ, kéo Chu Triều Dương về nhà: “Đi, chúng trở về, để coi.”

 

Trước còn khá đồng tình với Lạc An Nhiễm, yêu thể cùng một chỗ.

 

Chính là hiện tại, cảm thấy ý tứ, chắc chắn là Chu Loan Thành trở về, cô cãi gây động tĩnh lớn như gì? cũng tin Lạc An Nhiễm trai đến tìm Cảnh Ái Quốc.

 

Chu Triều Dương cũng cảm thấy ở đây lắm, chừng cẩn thận sẽ liên lụy đến Chu Loan Thành.

 

Hơn nữa cô cũng bất mãn, hai cô mới trở về ba ngày, Lạc An Nhiễm và Cảnh Ái Quốc lúc cãi , ầm ĩ thành như , để khác nghĩ thế nào?

 

Căn bản cần phí sức nghĩ, là thể nghĩ đến Chu Loan Thành trở về, Lạc An Nhiễm mới gây chuyện, hai thể nối tình xưa.

 

Đến lúc đó khiển trách là ai? Chính xác là Chu Loan Thành chứ còn ai.

 

Chu Triều Dương nghĩ thông suốt điểm , cũng tức giận, cùng Thịnh An Ninh sân nhịn lầm bầm: “ thật sự chịu thua , đến mức ? Để hai thế nào? Người còn tưởng hai chứ.”

 

Càng nghĩ càng tức, còn chút ăn mừng: “May mắn hai ở nhà, nếu tức c.h.ế.t.”

 

Thịnh An Ninh cũng Lạc An Nhiễm nghĩ thế nào, nhưng như xác thật khiến nhiều sẽ hiểu lầm Chu Loan Thành, dù hai thanh mai trúc mã, trong đại viện đều thấy.

 

Chu Triều Dương bắt đầu oán giận: “Thật sự quá đáng giận, Lạc An Nhiễm vì gả đại viện, điều khiến ngượng ngùng bao.”

 

Thịnh An Ninh an ủi cô : “Được , chúng tức giận nữa, đến lúc đó hai cô tự giải quyết thế nào , chúng nhất định thể ở trung gian gây thêm phiền phức.”

 

Trở về với Chung Văn Thanh bên ngoài ầm ĩ cái gì, Chung Văn Thanh nhíu mày: “Tạo nghiệt , Ái Quốc cũng là lòng hẹp hòi, ngày tháng của Tiểu Nhiễm nhất định dễ sống.”

 

Chu Triều Dương luôn luôn giúp giúp lý lẽ: “Ngày tháng cô dễ sống, cũng thể hiện tại cùng Cảnh Ái Quốc ầm ĩ thành như , đều kết hôn , nhận mệnh còn thể bây giờ? Chẳng lẽ cô ly hôn gả cho hai ? Vậy hai càng mắng c.h.ế.t.”

 

Chung Văn Thanh đưa tay đ.á.n.h Chu Triều Dương một cái: “Cái nha đầu , cái gì cũng dám lung tung.”

 

Thịnh An Ninh chỉ là lẳng lặng , trong lòng suy đoán, nếu Lạc An Nhiễm thật sự ly hôn, thể tìm Chu Loan Thành, tuy rằng yêu cầu gì về tâm song khiết, chỉ là cảm thấy đều ở cùng một đại viện, gả qua gả , tai chút nào.

 

……

 

Thịnh Thừa An nghĩ qua là sẽ gặp Chu Loan Thành ở chợ ma.

 

Mặt trời dứt, ánh chiều tà vẫn còn, kiến trúc xung quanh ẩn hiện trong bóng tối.

 

ở chợ ma vẫn tệ, ba ba hai hai, ngược bắt đầu bày sạp.

 

Chu Loan Thành hiển nhiên cũng nghĩ qua là gặp Thịnh Thừa An, Thịnh Thừa An là chuyên gia uy tín khoa não trở về từ nước ngoài, bởi vì ngoài ý mất trí nhớ, cho nên hiện tại đang giáo viên ở trường học.

 

Chỉ là một giáo viên trường học đàng hoàng, vì đến nơi ?

 

Thịnh Thừa An vẫn là chào hỏi Chu Loan Thành : “Đến dạo chợ ma ? cũng đến thử xem, nơi thể đào ít đồ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-302-khap-noi-deu-lo-ra-ve-co-quai.html.]

 

Kỳ thật là đến giúp Lương T.ử bắt , nhưng cái nha đầu tóc vàng gian lận vẫn xuất hiện, khiến Lương T.ử tức đến mức khí hỏa công tâm, đau răng sưng cả mặt lên.

 

Chu Loan Thành lắc đầu: “Không , là đến tìm , thể là đến sớm một chút.”

 

Thịnh Thừa An gật đầu: “Cũng là đến sớm, , theo qua đối diện ăn chút gì , xem bên một quán mì, còn ăn cơm tối nữa.”

 

Chu Loan Thành cũng từ chối, hai cùng đến quán mì, mỗi gọi một chén mì tương đen.

 

Thịnh Thừa An xuống liền bắt chuyện với Chu Loan Thành: “Anh đến đây tìm nào? Người bán hàng rong ? thật đến vài , khá quen thuộc với nơi .”

 

Chu Loan Thành lắc đầu: “Không , một sư phụ điêu khắc.”

 

Thịnh Thừa An suy nghĩ nửa ngày, cũng chú ý chợ Quỷ sư phụ điêu khắc nào: “Sao thấy nhỉ, là loại sư phụ khắc hoa gỗ đàn hương ? thấy loại quầy hàng bao giờ.”

 

Chu Loan Thành : “Có thể là gần đây , đợi một hồi ăn xong cơm dạo thử xem.”

 

mang lên, Chu Loan Thành chuyên tâm trộn mì, Thịnh Thừa An vẫn đặc biệt đói, nhưng Chu Loan Thành thèm để ý đến , chỉ thể lơ đãng khuấy mì, bốn bề.

 

Tấm rèm cửa quán mì vén lên, , nhưng đột nhiên rời .

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Thịnh Thừa An chỉ thấy một bóng lưng mảnh khảnh, tốc độ nhanh, thể xác định là nam nữ, đang định dậy ngoài xem thử, Chu Loan Thành đột nhiên lên tiếng: “Anh ăn tỏi ?”

 

Thịnh Thừa An sửng sốt một chút, nếu đuổi theo ngoài nữa thì thích hợp, : “Không cần.”

 

Cứ cảm giác Chu Loan Thành là cố ý, nhưng Chu Loan Thành đến tìm ai ? Hơn nữa Chu Loan Thành mới trở về , thể quen thuộc với chợ Quỷ đến mức nào chứ?

 

Nghĩ như , nghi ngờ xuống, chậm rãi ăn mì.

 

Hai ăn cơm xong , chợ đêm dần dần đông lên.

 

Thịnh Thừa An liền theo Chu Loan Thành hết một vòng một vòng trong chợ, cảm giác cứ như là mục đích, nhưng hoặc như là thật sự đang tìm .

 

Lần gợi lên lòng hiếu kỳ của Thịnh Thừa An, hai dạo chợ Quỷ đến nửa đêm, đều là thu hoạch gì, ai về nhà nấy.

 

……

 

Thịnh An Ninh hai ngày nay cũng thấy trai, nhưng thật mỗi sáng, Chu Loan Thành đều mang về đủ loại ăn vặt và các món điểm tâm đặc sắc tiếng.

 

Bánh bao nhân nước Phụ Thành Môn, bánh bao nhân thịt bò Ngưu Phố, còn quẩy chiên giòn và gan xào Thiên Kiều.

 

Nước đậu tương, quẩy, xíu mại, đủ loại đều là những món danh tiếng.

 

Thịnh An Ninh liền cảm thấy tò mò, khỏi gia môn hỏi Chu Triều Dương: “Nhị Ca thích ăn đến thế ?”

 

Chu Triều Dương cũng thấy khó hiểu: “Không , Nhị Ca đối với chuyện ăn uống tùy tiện, gì ăn nấy, kén ăn. Vài ngày nay là thế nào ? Cảm giác như mua hết cả điểm tâm sáng nổi tiếng của cả thành phố về cho chúng .”

 

thì khắp nơi đều toát một sự cổ quái.

 

【Tác giả lời

 

Năm chương xong , các bảo bối bỏ phiếu nha, các bảo bối ngủ ngon nha

 

--------------------

 

 

Loading...