Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 292: Có một khả năng nào đó không

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:31:34
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thịnh An Ninh nhướng mày: "Cái ?"

 

Cái giống như càng ngượng ngùng hơn, trong mắt bác sĩ thì hô hấp nhân tạo là chuyện bình thường gì đáng , nhưng là trong mắt nam nữ xa lạ, vẫn là quá mức mật.

 

Càng cần , hiện tại Lục Trường Phong và Chu Triều Dương vẫn là quan hệ em.

 

Nhìn Chu Triều Dương sống còn gì luyến tiếc mà vỗ giường, an ủi cô : "Không , dù cô là vì cứu , còn những cái khác, cũng là cô, cô cần để ý trong lòng."

 

Chu Triều Dương thét ch.ói tai, Chung Văn Thanh cửa liền thấy cô phát thần kinh giường, nhíu mày: "Đây là ?"

 

Chu Triều Dương vội vàng bò dậy: "Không , đang đùa với chị dâu thôi."

 

Chung Văn Thanh qua sờ sờ đầu cô : "Đã bao tuổi , còn giống như một đứa nhỏ, tiếng lớn như , đ.á.n.h thức Mặc Mặc bọn chúng ."

 

Chu Triều Dương hì hì : "Sẽ , bọn chúng ngủ giống như heo con, sẽ đ.á.n.h thức ."

 

Chung Văn Thanh nghĩ một hồi, gọi Chu Triều Dương xuống lầu, hai tới phòng ngủ của bà.

 

Chu Triều Dương thể đoán Chung Văn Thanh gì với cô , khi phòng liền vội vàng : "Mẹ, con sẽ ở Kinh thị, ở bên cạnh , con nữa ?"

 

Chung Văn Thanh ngây một chút: "Đứa nhỏ ngốc nhà con, chúng thể con? Bố con với con , chúng tôn trọng sự lựa chọn của con."

 

Chu Triều Dương bĩu môi, vui xuống: "Tại tôn trọng sự lựa chọn của con? Mẹ, con ở cũng , cũng nhận bọn , cái Lục gia đối với con mà xa lạ, bố con, con về gì? Con ai cũng quen, còn cùng bọn quen từ đầu, con ."

 

Chung Văn Thanh xoa đầu cô : "Con về thì về, nhưng là Lục gia vẫn nhận, dù cũng là em ruột của bố con, còn ông nội con cũng còn ở đó."

 

Chu Triều Dương vẫn vui: "Bố con mất , cho nên em ruột gì đó cũng trọng yếu, con về, bởi vì con thấy bọn đáng thương con. Bọn nếu , sẽ đáng thương con một cô nhi ở bên ngoài nhiều năm như . Nếu , thể sẽ cảm thấy con là về cướp đồ của bọn ?"

 

"Mặc kệ loại nào, cũng cái thích, con ."

 

Nói xong ủy khuất Chung Văn Thanh: "Mẹ, cảm thấy con ở nhà phiền ? Và bố con con nữa ?"

 

Ánh mắt giống như con ch.ó nhỏ vứt bỏ, khiến Chung Văn Thanh đỏ hoe mắt, đưa tay ôm cô : "Đứa nhỏ ngốc nhà con, bố thể con? Con về thì về, cả đời đều là Triều Dương của Chu gia chúng ."

 

Cho dù Chu Triều Dương từ chối Ma Đô cùng Lục gia, nhưng là thế nào cũng gặp mặt một nhà họ Lục.

 

Địa phương hai nhà gặp mặt, là Chu Song Lộc sắp xếp, ở tại nhà hàng lâu đời Hồng Tân Lâu.

 

Ba đứa nhỏ quá nhỏ, Thịnh An Ninh liền cách nào theo náo nhiệt, cùng Chu Hồng Vân và dì ở nhà trông con.

 

Dì còn cảm thấy Chu Triều Dương nhận Lục gia cũng : "Nghe cái Lục gia lợi hại, Triều Dương nhận ngoài cũng ."

 

Chu Hồng Vân liền vui vẻ: "Chu gia chúng cũng kém a, hơn nữa Triều Dương là đứa nhỏ tình nghĩa."

 

tiện phản bác Chu Hồng Vân, liên tục gật đầu.

 

Đợi Thịnh Thừa An qua, Thịnh An Ninh với thế của Chu Triều Dương, đó nhỏ giọng : "Cái Lục gia , và Lục gia ở thế giới của chúng là một ? Nếu , cũng còn sẽ một Thịnh gia ? Nếu một Thịnh gia, chúng thể thấy bố lúc còn trẻ ?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-292-co-mot-kha-nang-nao-do-khong.html.]

Thịnh Thừa An kinh hãi Thịnh An Ninh: "Tại ý nghĩ kỳ quái như ? Chúng gặp bố lúc còn trẻ, gọi gì? Anh cả chị dâu cả? Không đúng, dựa theo thời gian tính, tuổi của bọn họ và cô sai biệt lắm, bọn họ còn gọi cả nữa."

 

Thịnh An Ninh đảo mắt trắng dã: "Anh nghĩ cái gì thế? Bây giờ bay , ngay cả tiện nghi của bố cũng chiếm? chỉ là tò mò thôi mà."

 

Thịnh Thừa An liên tục lắc đầu: "Em vẫn là đừng tò mò nữa, em nghĩ tới , lúc bọn họ còn kết hôn, chúng gặp thì ? Quay đầu bọn họ tái sinh một cái em và , thế tính là cái gì?"

 

Thịnh An Ninh cảm thấy Thịnh Thừa An một chút ít sức tưởng tượng cũng , lười chuyện với : " chỉ là nghĩ thôi, bố thể đoàn tụ với thì ."

 

Thịnh Thừa An cảm thấy điều một chút cũng thực tế, cũng đành lòng đả kích ảo tưởng của em gái: "Bây giờ bắt đầu gửi giấy báo nhập học , tháng tư là thể nhập học, bên cũng chuẩn nghỉ việc, đó phía nam xem thử."

 

Anh mỗi ngày sống qua ngày, cũng quá khó , luôn luôn nhớ , cần gì?

 

Thịnh An Ninh nỡ: "Anh phía nam, bây giờ, chỉ còn một ở Kinh thị , Chu Thời Huân cũng khi nào thể trở về."

 

Bây giờ cô ngay cả đài phát thanh cũng dám , quá đau lòng, chiến sự ngừng, Chu Thời Huân thể trở về.

 

Hơn nữa, trong ký ức của cô , sự kiện cũng trải qua vài năm.

 

Nghĩ đến đây mắt liền chút cay xè khó chịu.

 

Thịnh Thừa An xoa đầu cô một cái: " cũng trở về, em gấp cái gì? kiếm tiền, tranh thủ một thủ phủ, em và ba đứa nhỏ cứ một phú một đời, phú nhị đại học vấn nghề nghiệp, thật ?"

 

Thịnh An Ninh bĩu môi: "Bây giờ cảm thấy tiền một chút cũng trọng yếu."

 

Thịnh Thừa An b.úng trán cô một cái: "Đơn thuần , tiền trọng yếu, tiền cũng trọng yếu."

 

Mãi cho đến buổi chiều, Chung Văn Thanh bọn họ mới trở về, Chu Triều Dương vui vẻ hề hề khoác tay Chung Văn Thanh cửa, Thịnh An Ninh thấy, trái tim treo lơ lửng cũng cuối cùng thả xuống.

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Chu Triều Dương thấy Thịnh An Ninh, hì hì chạy qua, đưa tay ôm cô : " trở về , cô sẽ tưởng theo chứ? Làm thể chứ?"

 

Chung Văn Thanh dở dở : "Cô gái ngốc, đó cũng là chú của con, vẫn sẽ gặp mặt."

 

Chu Triều Dương kéo Thịnh An Ninh lên lầu, kịp chờ đợi theo sát cô tình hình gặp mặt: "Tam thúc của Lục Trường Phong, gọi là tam bác trai, còn khá , cũng khá giống bố trong ảnh, hơn nữa hiểu đạo lý, trở về, bọn họ liền miễn cưỡng, thời gian, bọn họ sẽ qua xem ."

 

"Còn ông nội thể tới, chờ cơ hội sẽ đến Kinh thị xem , cảm thấy cũng thể để một lão nhân gia giày vò, liền chờ ngày mồng một tháng năm ấm áp, kỳ nghỉ Ma Đô xem bọn họ."

 

Thịnh An Ninh liên tục gật đầu: "Vậy thật tệ, còn tưởng các cô sẽ một trận ôm đầu lớn, chẳng ngờ các cô đều vui vẻ trở về ."

 

Chu Triều Dương hì hì : " cảm thấy chính là quá mức, bố và ông nội cùng bọn họ trò chuyện , liền , bất quá đồ ăn ở Hồng Tân Lâu thật ăn ngon, hôm nay nhà họ Lục nhất định chủ, liền ý tứ mang cho cô, chờ thời gian mời cô ăn, cái món gà phiến Phù Dung thật ăn ngon nha."

 

Thịnh An Ninh dở dở , cái tiệc nhận đừng quá tùy tiện chứ...

 

【Tác giả lời

 

Các bảo bối, bảo vệ bản nha, bỏ phiếu vỗ tay ngày mai gặp.

 

--------------------

 

 

Loading...