Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 287: Ai cũng không được động vào người nhà của tôi

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:31:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mẹ Cảnh nhưng thật thể tưởng Thịnh An Ninh lanh mồm lanh miệng như , nếu thật sự giống như Chu Triều Dương , con trai bà quả thật vững lý lẽ.

 

ngẫm bộ dạng t.h.ả.m hại của con trai, bà vẫn thể đồng ý: “Vậy ý các là cứ thế cho qua ?”

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Chu Triều Dương mở miệng, Thịnh An Ninh ấn tay nàng cho nàng chuyện. Có vài lời Chu Nam Quang và Chung Văn Thanh thể , dù cũng là đồng nghiệp cũ, hàng xóm cũ; Chu Triều Dương càng thể , bởi vì nàng là chủ mưu của sự kiện.

 

thể : “Không, nhất định thể cứ thế cho qua. Bác Cảnh cũng từng lính, cũng tình hình hiện tại, càng sự hy sinh của Chu Loạn Thành, cùng với ngàn vạn những hùng như Chu Loạn Thành vì hy sinh! Bác thấy Cảnh Ái Quốc lời thích hợp ? Nói nhẹ thì là lời lựa chọn, nặng thì chính là vũ nhục hùng nhân dân!”

 

“Cảnh Ái Quốc tiểu hài t.ử hiểu chuyện, sắp ba mươi tuổi , chẳng lẽ lời gì thể , lời gì thể ?”

 

Thịnh An Ninh Bố Cảnh: “Chú Cảnh, chúng cũng sẽ giữ quyền khởi tố Cảnh Ái Quốc.”

 

Giọng điệu bình thản, nhưng mang theo uy h.i.ế.p.

 

Chu Nam Quang lúc cũng lên tiếng: “Lão Cảnh, chúng quen nhiều năm, thật thể tưởng Ái Quốc lời , bình thường dù bận rộn đến , cũng thể sơ hốt việc giáo d.ụ.c con cái.”

 

Mẹ Cảnh một lời cũng , Chu Nam Quang đây là trực tiếp bọn họ giáo d.ụ.c con trai.

 

Mà Bố Cảnh cũng bắt đầu liên tục xin : “Thật ý tứ, ngờ sự tình là như , trở về nhất định sẽ từ từ chuyện với Ái Quốc.”

 

Chu Nam Quang Chu Triều Dương: “Ái Quốc đ.á.n.h Triều Dương, chuyện cũng là điều thể tưởng , rõ ràng , còn động thủ đ.á.n.h , thế nào? Có bởi vì con trai tiền tuyến, nên thấy chúng dễ bắt nạt ?”

 

Bố Cảnh cảm thấy chủ đề thể tiếp tục thêm, tiếp nữa con trai ông cho dù c.h.ế.t cũng là đáng đời.

 

Nhanh ch.óng xua tay ngắt lời Chu Nam Quang: “Đứa nhỏ Ái Quốc , là do chúng nuông chiều nên chút nặng nhẹ, chúng quen nhiều năm như , cũng hiểu rõ , sai thì sai , đầu sẽ bảo nó đến xin Triều Dương, xin Loạn Thành.”

 

Chung Văn Thanh vui: “Xin thì tác dụng gì? Triều Dương chúng là một cô gái đàng hoàng, xem xem mặt sưng thành cái dạng gì .”

 

Mẹ Cảnh tức đến mức run run, phản bác Bố Cảnh ngắt lời: “Thật sự là ý tứ, hai đứa nhỏ từ nhỏ cùng lớn lên, đ.á.n.h đ.á.n.h náo náo thành thói quen . Quay đầu sẽ bảo Ái Quốc đến tạ , Triều Dương, đừng tức giận, trở về sẽ xử lý nó.”

 

Thịnh Thừa An ở một bên xem náo nhiệt, một nhà quả thật là đồng tâm hiệp lực, cho bố Cảnh Ái Quốc, những đến đòi công đạo, câm như hến, cuối cùng còn đến tận nhà xin .

 

Bố nhà họ Cảnh , Chung Văn Thanh qua đau lòng Chu Triều Dương, sờ sờ khuôn mặt chút sưng đỏ của nàng: “Sao để cho chúng đ.á.n.h thành thế ? Cảnh Ái Quốc quá đáng lắm . Lúc đó con gọi ?”

 

Chu Triều Dương hắc hắc : “Mẹ, , con thua thiệt.”

 

Kể một Cảnh Ái Quốc t.h.ả.m hại đến mức nào, Chung Văn Thanh cũng cảm thấy : “Đó là đáng đời!”

 

Thịnh An Ninh cũng coi như là thấy một mặt bảo vệ con cái của bố nhà họ Chu, hơn nữa còn cứ, khiến đối phương câm như hến.

 

……

 

Mẹ Cảnh đường trở về, ngừng phát lời oán giận: “Chu Nam Quang chút quá bắt nạt ? Ông cũng thấy Ái Quốc thành cái dạng gì, ông còn hạ giọng xin .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-287-ai-cung-khong-duoc-dong-vao-nguoi-nha-cua-toi.html.]

Bố Cảnh bất đắc dĩ: “Vậy thể thế nào? chính là sai , ai bảo Ái Quốc quản cái miệng của , hôm nay là trường hợp gì? Những đến đó đều là quan hệ với nhà họ Chu, bà đến lúc đó chứng, sẽ hướng về ai? Hơn nữa, Chu Loạn Thành? Không bệnh ?”

 

Mẹ Cảnh sắp tức c.h.ế.t: “Vậy cứ thế cho qua ? Chu Triều Dương chính là một mụ chanh chua, xem ai dám lấy cô .”

 

Hầm hầm giận dữ về nhà, Cảnh Ái Quốc từ trạm y tế trở về, đầu quấn băng gạc, miệng còn ngậm một miếng băng, mắt sưng húp chỉ còn một đường khe hẹp.

 

Mẹ Cảnh thấy giận đau lòng, nhưng thể trút giận lên con trai, bèn bất mãn Lạc An Nhiễm: “Con con cũng đó, bảo các con ăn cỗ, là để con lấy vía hỉ của nhà họ Chu, cố gắng sớm m.a.n.g t.h.a.i sinh con, kết quả thì , còn để đ.á.n.h Ái Quốc nông nỗi .”

 

Lạc An Nhiễm cúi đầu hé răng.

 

Mẹ Cảnh càng càng tức giận, con dâu nhà Chung Văn Thanh, chuyện gì cũng liều mạng bảo vệ nhà, Lạc An Nhiễm, một bộ dạng như liên quan gì đến cô , giọng điệu nặng nề hơn mấy phần: “Ái Quốc uống say, năng kiêng nể, con thể ở một bên trông chừng một chút ? Còn lúc Chu Triều Dương đ.á.n.h nó, con đang gì, thể kéo cô một chút ?”

 

Cảnh Ái Quốc tuy luôn dùng giọng điệu mỉa mai đối xử với Lạc An Nhiễm, nhưng mặt cha vẫn khá bảo vệ cô, ngậm băng gạc năng rõ ràng: “Mẹ, chuyện liên quan gì đến Tiểu Nhiễm, là cái đồ đàn bà chanh chua nhà Chu Triều Dương .”

 

...

 

Chu Triều Dương vốn dĩ tính cách đanh đá, càng "một trận thành danh" trong đại viện, dù cũng thành cô gái lớn , còn đ.á.n.h , còn đ.á.n.h Cảnh Ái Quốc nông nỗi đó.

 

Chu Hồng Vân liền sầu não, đứa nhỏ ở trong đại viện chắc là tìm nhà chồng .

 

Sau khi Chu Triều Dương học tập ban ngày, nhà cửa bỗng chốc yên tĩnh hơn nhiều.

 

Trường học của Thịnh Thừa An cũng khai giảng, tuy vẫn hồi phục trí nhớ, nhưng vẫn giả vờ đến trường để qua ngày.

 

Thịnh An Ninh ở nhà thì buồn chán hơn nhiều, Chung Văn Thanh kiên quyết bắt cô ở cữ đủ bốn mươi hai ngày, nếu sợ cô sốt ruột, còn cô ở cữ đủ sáu mươi ngày.

 

Cho nên cô vẫn thể cửa, chỉ thể tùy tiện dạo ở tầng một.

 

Bước sang ba tháng, bên ngoài gió xuân từ từ thổi, trời cũng trở nên ấm áp hơn nhiều.

 

Lúc giữa trưa ấm áp, Chung Văn Thanh và Chu Hồng Vân sẽ đưa ba đứa nhỏ ngoài phơi nắng, dạo một vòng trong đại viện trở về.

 

Thịnh An Ninh chỉ trân trân các cô bế con cửa, bạn nhỏ đều thể ngoài, mà cô thể .

 

Lại trân trân Chung Văn Thanh, Chu Hồng Vân và cả cô giúp việc bế con trở về.

 

Chu Hồng Vân đầy vẻ bát quái, khi bế Mặc Mặc xuống, liền với Thịnh An Ninh: “Vừa công an đến viện , đến nhà con ở phía , đưa em trai con .”

 

Thịnh An Ninh kinh ngạc, cô cũng Thịnh Đại Long vì c.ờ b.ạ.c mà nợ tiền cho vay nặng lãi, đối phương truy đuổi đòi tiền, Trình Minh Nguyệt đến tìm cô mượn tiền chính là vì chuyện .

 

Chỉ là Thịnh Đại Long bắt trong ?

 

--------------------

 

 

Loading...