Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 283: MÃI MÃI LÀ CON CÁI CỦA CHU GIA
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:31:25
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Hồng Vân lầm bầm một câu: “Con xem giọng con phù hợp, cảm chứ? Bị cảm cần nhanh ch.óng uống t.h.u.ố.c, đừng gần chị dâu con như .”
Chu Triều Dương gật đầu, đẩy cô ngoài: “Biết , cháu cảm, cô xuống ngủ , cháu và chị dâu chút chuyện .”
Thò đầu Chu Hồng Vân xuống lầu, cô mới cẩn thận đóng cửa phòng, đó mở đèn đầu giường Thịnh An Ninh.
Thịnh An Ninh lúc mới thấy đôi mắt Chu Triều Dương sưng đỏ, đầu mũi cũng đỏ hoe, cô đoán Chu Nam Quang gọi Chu Triều Dương thư phòng chuyện, hẳn là về thế của cô . Thịnh An Ninh chủ động nhận : “Triều Dương, hôm nay với bố chuyện Hồ Lăng tìm em, chỉ bố chuẩn .”
Chu Triều Dương hít hít mũi, cởi giày trèo lên giường: “Vâng, bố cũng với em . Em chỉ là chút chấp nhận , em con cái Chu gia chứ, em chính là em sinh mà.”
Nói xong ngẫm những dòng nhật ký xem qua, cô dụi dụi mắt: “Đây là nhật ký bố ruột em để , em xem xong trong lòng khó chịu, họ cũng là .”
Nói đưa sổ nhật ký cho Thịnh An Ninh: “Cảm tình của bố ruột và ruột em cũng .”
Thịnh An Ninh chần chờ một chút, nhận lấy sổ nhật ký, lướt qua một . Sự trung trinh nhiệt thành của một trẻ tuổi đối với quốc gia, cùng với tình yêu dành cho yêu và sự kỳ vọng đứa con, tất cả trở nên sinh động trong câu chữ.
Đặc biệt là trang cuối cùng, như là thư tuyệt mệnh cho vợ, câu cuối cùng là… Mong Triều Dương lớn lên, là niềm kiêu hãnh của con bé…
Bỗng chốc cô kìm , nước mắt cũng rơi theo: “Bố em lợi hại, em cũng vĩ đại.”
Chu Triều Dương dụi đôi mắt sưng đỏ: “Thế nhưng họ cần em nữa, ? Là bố nuôi lớn em.”
Thịnh An Ninh đặt sổ nhật ký xuống, đưa tay ôm Chu Triều Dương: “Họ yêu em, chỉ là họ lựa chọn. Đạo lý ‘quốc gia ở nhà an’ em chắc chắn hiểu . Em xem em hạnh phúc bao, bố đều yêu em.”
Chu Triều Dương hít hít mũi, gì.
Mãi một hồi lâu cô mới : “Chị xem, nếu họ còn sống, thì sẽ như thế nào nhỉ?”
Thịnh An Ninh nghĩ : “Em vẫn sẽ hạnh phúc như .”
Chu Triều Dương chỉ là tò mò một chút, đó kéo Thịnh An Ninh xuống, xoay nghiêng đối diện cô, nhỏ giọng : “Em Hồng Vân cô cô qua, hồi nhỏ em giống như một con mèo con, cứ thế ôm em trong lòng từng chút nuôi lớn. Lúc đó điều kiện gia đình , gì ăn ngon, đều là cho em ăn.”
“Anh chị em đều từng ăn sữa bột đóng hộp, tìm quan hệ cho em ăn. Người khác trong nhà đều ăn lương thực thô, chỉ một em bữa nào cũng ăn lương thực tinh, đó là chị gái thể ăn nhiều một chút lương thực tinh, Chu Lục Minh và Nhị Ca thì ăn giống như bố .”
“Mẹ vì áy náy mới đối xử với em như , bởi vì hồi nhỏ em sức khỏe , năm sáu tuổi còn luôn bệnh, nhỏ hơn hẳn so với trẻ con cùng tuổi. Sau , sức khỏe em dần dần lên, liền bắt đầu nghịch ngợm gây rối, cũng bắt đầu đ.á.n.h em.”
“Chị xem, nếu áy náy với em, chắc chắn sẽ đ.á.n.h em đúng ? lúc đ.á.n.h em, bao giờ nương tay. Có một em ném một con cóc lu nước nhà hàng xóm, em cầm cành liễu đuổi em hai con hẻm, đ.á.n.h lưng em chảy cả m.á.u.”
“Bắt em xin hàng xóm, buổi tối còn bắt em phạt .”
Thịnh An Ninh hiểu ý tứ của Chu Triều Dương. Cô lâu như , ngoài chứng minh rằng tình yêu của Chung Văn Thanh và Chu Nam Quang dành cho cô là tình phụ t.ử và tình mẫu t.ử thuần túy, vì báo ân cũng vì áy náy.
Thịnh An Ninh đưa tay vỗ vai cô : “, bố đều yêu em, em chính là con cái của họ. Hơn nữa, trong nhà thương yêu con út là chuyện bình thường, họ là một trong những cha nhất từng thấy.”
Đương nhiên, còn bố , cũng là nhất, nhất.
Chu Triều Dương sờ khăn trải gối lau nước mắt: "Bọn họ sẽ cần em, đúng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-283-mai-mai-la-con-cai-cua-chu-gia.html.]
Thịnh An Ninh : "Đứa nhỏ ngốc, bọn họ thể cần em, chỉ cần em nguyện ý, em vĩnh viễn là Chu Triều Dương, tiểu công chúa của Chu gia."
Chu Triều Dương dụi mắt, hì hì : "An An mới là tiểu công chúa của Chu gia, thất sủng ."
Lại cùng Thịnh An Ninh trò chuyện nhiều sự tình hồi nhỏ của cô : "Lúc đó bố thường xuyên ở nhà, nhưng mỗi trở về đều sẽ mang theo đồ ăn ngon, trộm đưa cho và chị , bất quá vĩnh viễn là nhiều nhất."
Cũng cảm tình của cô và Chu Loạn Thành, trong lời tất cả đều là sự quyến luyến và thích thú đối với nhà.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Thịnh An Ninh liền cảm thấy Chu Triều Dương thật sự là một nữ hài t.ử kỳ lạ, cô rõ ràng nên tín nhiệm ai, cũng chủ kiến của , khi bí ẩn về thế, điều nghĩ đến vẫn là cô là đứa nhỏ của Chu gia.
Vẫn cho đến khi Chu Triều Dương mơ màng, vây mở mắt nổi, còn quên lầm bầm một câu: " vẫn cảm thấy Chu Triều Dương hơn Lục Triều Dương."
Thịnh An Ninh yên tâm , thế của Chu Triều Dương bại lộ, cũng điều , ít nhất ai thể dùng thế của cô văn.
Hơn nữa, trong nhật ký của Lục Cánh Đông cũng cảm tình của vợ chồng bọn và vợ chồng Chu Nam Quang, Chu Nam Quang đối với , là ơn tri ngộ.
Là sự tồn tại như sư .
Bởi vì Lục Cánh Đông là một cô nhi, cha em trai chị em gái, cho nên vợ chồng bọn vẫn luôn xem Chu Nam Quang và Chung Văn Thanh như Anh ruột Chị dâu.
Như tới nay, ai còn dám là Chung Văn Thanh và Chu Nam Quang hại c.h.ế.t Giang Quỳnh.
Khả năng khôi phục của Chu Triều Dương cực kỳ , ngủ một giấc dậy, trừ đôi mắt sưng, thì giống như việc gì, cất kỹ sổ nhật ký, chạy tìm Chung Văn Thanh.
Chung Văn Thanh đôi mắt cô sưng, còn khó hiểu: "Mắt sưng ? Hôm qua bố em em ?"
Chu Triều Dương hì hì : "Không , buổi tối việc gì uống mấy chén nước, mắt liền sưng."
Chung Văn Thanh xác định Chu Triều Dương , bắt đầu bận rộn: "Qua hai hôm nữa bọn nhỏ đầy tháng, nghĩ ngay tại nhà ăn công đoàn trong sân mời ăn một bữa, bất quá còn mấy thích đến nhà, thế nào cũng chuẩn một ít trứng gà và kẹo."
Chu Hồng Vân còn cùng cô bận rộn hấp các loại màn thầu hình hoa.
Chu Triều Dương hiểu cái : "Có qua đầy tháng, chị dâu là thể cùng ngoài dạo chơi?"
Chung Văn Thanh lắc đầu: "Điều đó , chị dâu em sinh ba đứa nhỏ, quá hao tổn thể, thế nào cũng ở nhà dưỡng đến bốn mươi ngày trở lên mới thể cửa. Hơn nữa mùa xuân, gió lớn, dễ dàng sinh bệnh."
Nói xong dặn dò Chu Triều Dương: "Em học , mặc nhiều một chút, cần trộm cởi quần thu đó nha, còn , cũng mang đồ vật lộn xộn trở về cho chị dâu em ăn."
Vừa thủ sờ quần của Chu Triều Dương: "Có cởi hết quần len quần thu ?"
Chu Triều Dương hì hì chạy đến phòng bếp.
Chung Văn Thanh liền ở phía Lao thao: "Nha đầu của con, là một điểm cũng lời, đợi già một bệnh, xem con bây giờ."
Thịnh An Ninh xuống lầu vặn thấy một màn , cũng theo , cũng càng thích Chu Triều Dương hơn.
--------------------