Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 276: Bị tính kế rồi
Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:31:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trình Minh Nguyệt tại , hôm nay cửa cảm thấy mí mắt cứ giật ngừng, đó liên tục dặn dò Thịnh Đại Long: “Một lát nữa con cẩn thận một chút, đừng ồn ào, mua thì chúng mau ch.óng .”
Thịnh Đại Long dặn dò suốt đường, cũng chút nhịn : “Con , đừng mãi mãi, phiền , con cũng đứa nhỏ mấy tuổi, yên tâm .”
Bọn họ một vòng, cũng dám trắng trợn hỏi khác cần phiếu mua TV . Cuối cùng, vẫn là một đàn ông mặc áo Tôn Trung Sơn bằng vải len, túi áo cài một cây b.út máy, còn đeo kính gọng đen, vẻ tri thức, chủ động hỏi Thịnh Đại Long phiếu mua TV .
Trình Minh Nguyệt cảm thấy đáng tin cậy, gật đầu hiệu Thịnh Đại Long qua đó chuyện giá cả với đối phương.
Thịnh Đại Long tham lam, mất mười tệ, c.ắ.n răng một cái đòi đối phương ba trăm, ngờ đối phương gật đầu đồng ý, còn dẫn Thịnh Đại Long một bên giao dịch.
Thịnh Đại Long đối phương đếm ba mươi tờ mười tệ, đối phương đếm xong tiền cuộn thành một quyển nắm trong tay, cũng đưa cho Thịnh Đại Long, mà đề nghị: “ xem phiếu của là thật giả? Không thể cầm phiếu giả đến lừa .”
Thịnh Đại Long cúi đầu từ túi áo móc phiếu đưa cho đối phương, đối phương cũng nhét một quyển tiền cho : “Được , thấy thanh niên cũng thật thà, tiền cho , giữ cho kỹ nhé.”
Nói xong cầm phiếu vội vàng rời , còn thỉnh thoảng một bên, khiến Thịnh Đại Long trong lòng cũng căng thẳng theo, còn tưởng đến, vội vàng nắm c.h.ặ.t một quyển tiền tìm Trình Minh Nguyệt.
Trình Minh Nguyệt theo, là nghĩ ở bên giúp con trai canh chừng, nếu gặp đến kiểm tra thì hô một tiếng để chạy.
Nhìn Thịnh Đại Long hưng phấn chạy tới, hỏi một câu: “Đã lấy tiền ?”
Thịnh Đại Long gật đầu, còn chút vui vẻ, đưa một quyển tiền cho Trình Minh Nguyệt: “Ba trăm đấy, chúng còn kiếm tiền.”
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Trình Minh Nguyệt vội vàng mở tiền chuẩn đếm, đối với con trai ít nhiều vẫn chút lo lắng, kết quả mở thì trợn tròn mắt, là một tờ mười tệ bên ngoài cuộn một quyển báo, cắt xén kích thước gần giống với tờ mười tệ.
Thịnh Đại Long cũng kinh ngạc quyển báo, chút lắp bắp: “Cái... cái thế nào như ? Thế nào biến thành cái ? Con đếm tiền, chính là mười tệ mười tệ mà.”
Trình Minh Nguyệt tức đến mức đầu óc choáng váng: “Con thật sự rõ ? Vậy thế nào biến thành như ? Rốt cuộc con thế nào?”
Thịnh Đại Long cố gắng nhớ một chút, cũng chỉ là cúi đầu móc một chút túi áo, thế nhưng bất quá hai ba giây thời gian, hơn nữa cũng thấy đối phương động tác tráo đổi nào.
Cho nên tin thẳng lắc đầu: “Không khả năng, , con thật sự, chính là tiền.”
Nói xong cầm lấy quyển báo , sức lật xem, thật sự giống với cái thấy, gấp đến độ chút : “Thế nào biến thành như .”
Trình Minh Nguyệt đau lòng nhỏ m.á.u, kéo Thịnh Đại Long trong đám tìm : “Chúng tìm thử xem, xem vẫn rời .”
Kết quả là ở chợ đen cả đêm, mãi cho đến trời sáng, chợ dọn hàng, Trình Minh Nguyệt và Thịnh Đại Long cũng thấy .
Trình Minh Nguyệt quyển báo cũ, chút nước mắt, đưa tay sức đ.ấ.m Thịnh Đại Long: “Con con thể cái gì? Mẹ bảo con cho kỹ, con chú ý như ? Hơn hai trăm tệ đấy! Là tiền lương ba tháng của và bố con.”
Thịnh Đại Long cũng bực bội: “Con thật sự, chính là đếm tiền, hơn nữa con vẫn luôn chằm chằm , căn bản thể tráo đổi .”
Trình Minh Nguyệt dù tức giận cũng bất đắc dĩ: “Thôi , chúng về .”
Thịnh Đại Long đầy vẻ cam lòng, còn đầu oán hận chợ một cái: “Con nhất định sẽ cứ thế bỏ qua .”
Thịnh Thừa An thì trong ngõ hẻm xa, Trình Minh Nguyệt và Thịnh Đại Long rời .
Bên cạnh còn đàn ông mặc áo Tôn Trung Sơn, lúc cũng còn vẻ nho nhã nữa, chút kiêu ngạo đưa phiếu mua TV lừa cho Thịnh Thừa An: “Anh Thịnh, cách của thật đúng là tuyệt vời, nghề của cũng mấy năm dùng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-276-bi-tinh-ke-roi.html.]
Thịnh Thừa An nhạo một tiếng, nhận phiếu mua TV: “ cầm cũng dùng, cứ giữ , nhưng cẩn thận đầu thằng tiểu t.ử sẽ tìm báo thù.”
Người mặc áo Tôn Trung Sơn quan tâm: “Tìm ? Một thằng tiểu t.ử lông còn mọc đủ, còn tìm báo thù , thì cứ đợi nó tới.”
Thịnh Thừa An hài lòng: “Nhớ kỹ, đừng c.h.ế.t.”
Nói b.úng ngón tay, cũng xã hội đen, t.a.i n.ạ.n c.h.ế.t thì luôn .
Người mặc áo Tôn Trung Sơn liên tục gật đầu: “Anh Thịnh, yên tâm, rõ thế nào lắm, nhà thù với ? Có thù với chính là thù với Lương T.ử đây, chơi c.h.ế.t bọn họ đơn giản như nghiền c.h.ế.t con kiến nhỏ thôi.”
Thịnh Thừa An đút tay túi áo, nheo mắt , gật đầu: “Được , đây, gần đây giúp chú ý một chút, xem chợ hàng vàng .”
Người mặc áo Tôn Trung Sơn vội vàng gật đầu: “Không thành vấn đề, Anh Thịnh thong thả nhé.”
Trong lòng vui vẻ thôi, thằng tiểu t.ử từ toát , vẫn chút năng lực, chỉ cần chú ý một chút cái gì, món đồ đó bao lâu là thể kiếm tiền.
Trong lòng bội phục Thịnh Thừa An sát đất.
...
Chu Triều Dương ở nhà, Thịnh An Ninh cảm thấy thời gian trôi qua nhanh, cô gái thật sự quá giỏi bày trò .
Vừa qua rằm tháng Giêng, cô bắt đầu bày trò trồng cây trong sân.
Chu Hồng Vân ngăn : “Làm gì ai giờ trồng cây? Tuyết mặt đất còn tan hết, đất còn đóng băng cứng ngắc, cháu trồng cây gì chứ.”
Chu Triều Dương kế hoạch: “Trồng cây đào, đợi đến tháng Năm tháng Sáu đào chín, Mặc Mặc, Chu Chu và An An vặn thể ăn.”
Chu Hồng Vân dở dở : “Lúc đó ba đứa nó mới mấy tháng tuổi, nào ăn, vả cháu cũng đừng bày trò nữa, căn bản là trồng sống .”
Chu Triều Dương , tìm cái xẻng sắt mới trong nhà kho, vác lên vai cửa.
Thịnh An Ninh vặn đang hoạt động trong phòng khách, cô tò mò: “Triều Dương đào cây đào ?”
Chung Văn Thanh thì hiểu rõ cô con gái : “Nó chắc chắn là nhà lão Cảnh đào cây con , tối hôm qua con ngủ , lúc nó chuyện với cô con, cô con cẩn thận chuyện nhà họ Cảnh kết hôn cố ý đốt pháo cửa nhà chúng .”
Thịnh An Ninh kinh ngạc thôi: “Vậy là cô đào cây đào của ?”
Chung Văn Thanh như là ủng hộ con gái: “Gốc đào đó, hồi nhỏ Triều Dương trộm về từ đại viện Không quân, chia cho Cảnh Ái Quốc một cây, hối lộ nó đừng mách lẻo, mỗi bọn họ gây mâu thuẫn, Triều Dương dọa sẽ đào cây đào về, chỉ là vẫn .”
Lần là thật sự chọc giận Chu Triều Dương.
Thịnh An Ninh thật sự xem náo nhiệt, nhưng , còn lo lắng: “Sẽ đ.á.n.h chứ?”
Chung Văn Thanh lắc đầu: “Cảnh Ái Quốc cũng đối thủ của Triều Dương, vả , lớn cũng tiện động thủ.”
Bên , Chu Triều Dương vác xẻng sắt hùng hổ xông đến nhà họ Cảnh, sân là đào cây đào ngay hai lời.
--------------------