Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 275

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:31:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Hồng Vân cũng cảm thấy Thịnh Thừa An và Thịnh An Ninh tình cảm , lúc chuyện cảm giác kiểu nhiều năm gặp, mới nhận .

 

Tựa như một đôi đứa nhỏ cùng lớn lên trong những trận cãi vã ồn ào.

 

Chu Triều Dương cũng nghĩ nhiều: “Haiz, chỉ là nhớ Nhị Ca của thôi, thôi thôi, nghĩ nữa. Vẫn nên mau ch.óng lăn bánh nguyên tiêu , Cô, cháu còn ăn nhân đậu phộng và hạt óc ch.ó cơ.”

 

Chu Hồng Vân : “Cái nha đầu tham ăn nhà cô, cháu sáng sớm , cháu thích ăn nhân đậu phộng óc ch.ó, bảo chuẩn cho cháu đây, chị cháu thì thích nhân đậu đỏ.”

 

Nói xong, Cô thở dài: “Cũng chị cháu , cháu xem đầu óc rõ ràng như thế chứ? Người một nhà sống qua ngày ? Bao nhiêu ngưỡng mộ cô đầu t.h.a.i một gia đình như thế cơ chứ.”

 

Chu Triều Dương từ lúc trở về về những chuyện Chu Bắc Khuynh , cũng tức chịu nổi, nhưng vẫn luôn gì. Cô bé hiểu rõ trong lòng, bố chắc chắn đang buồn, nếu cô bé thêm gì nữa, sẽ chỉ khiến bố càng thêm đau lòng.

 

Bây giờ Chu Hồng Vân lải nhải, cô bé mới dám len lén nhỏ: “Chị chính là mắc bệnh tiểu thư, cảm thấy cả nhà đều xoay quanh chị , trong lòng chuyện cũng . Trước chị thích ở cùng Hồ Lăng, bởi vì Hồ Lăng dỗ dành chị .”

 

Chu Hồng Vân vẫn khá lo lắng cho Chu Bắc Khuynh: “Đứa nhỏ , hy vọng ở bên ngoài đừng bất cứ việc ngốc nào nữa.”

 

Chu Triều Dương hừ một tiếng: “Chị thể rút kinh nghiệm thì . Nếu vẫn chứng nào tật nấy, ai cũng quản nổi chị . Sau nếu chị sống , chắc chắn còn đổ cho bố đủ quan tâm chị .”

 

Chu Hồng Vân thì bất ngờ: “Không ngờ con nho nhỏ tuổi mà suy nghĩ linh hoạt đến thế, nhưng thật đúng là như đấy.”

 

Chu Triều Dương hì hì : “Cháu là ai chứ, cháu chính là thông minh nhất trong nhà mà.”

 

Thịnh An Ninh cùng ăn nguyên tiêu một cách náo nhiệt, đó trở về lầu nghỉ. Chung Văn Thanh khăng khăng bắt Thịnh An Ninh nhiều hơn, thành thật cữ cho , dù thoáng cái sinh ba đứa, vẫn tổn hại cơ thể.

 

Chu Triều Dương liền chạy lên lầu cùng trò chuyện với Thịnh An Ninh. Ba cái thứ nhỏ cũng ăn uống , tã xong đưa lên cùng ngủ trưa với .

 

Thịnh Thừa An thấy chuyện gì, liền cáo biệt rời .

 

Ra khỏi cửa lớn, vặn gặp Thịnh Đại Long đang vội vàng trở về. Nhìn thấy Thịnh Thừa An, Thịnh Đại Long còn giấu tay lưng một chút, chút chột chạy chậm trong sân.

 

Thịnh Thừa An chắp tay lưng xoay , xem tình huống đây, vội vàng dạo đến chợ ma tìm .

 

Thịnh Đại Long nắm c.h.ặ.t phiếu mua TV chạy về, kéo Trình Minh Nguyệt sân: “Mẹ, căn bản ai mua, còn cho rằng con là kẻ l.ừ.a đ.ả.o, con bên Song An, còn đuổi con nữa.”

 

Trình Minh Nguyệt Thịnh Thừa An việc, liền nghĩ mau ch.óng xử lý phiếu mua TV . Gần ba trăm đồng, đủ cho cả nhà một năm chi tiêu.

 

Đến Kinh Thị vốn dĩ mang theo bao nhiêu tiền, thể nào chuyện xong, tiền tiêu hết.

 

Bà bảo Thịnh Đại Long mỗi ngày dạo quanh gần thương trường, gặp thì hỏi xem phiếu mua TV . Dù bán là vi phạm pháp luật, cũng dám lớn mật quá.

 

Thế nhưng Thịnh Đại Long là một lạ mặt, hơn nữa chỉ một tấm phiếu mua TV, cho nên dám mua, đều cảm thấy thứ bán là giả.

 

Trình Minh Nguyệt nhíu mày, thứ khan hiếm như mà còn bán ?

 

Bà nghĩ một chút: “Vậy thì chợ ma mà bán, lỗ mười đồng cũng bán.”

 

Thịnh Đại Long gật đầu: “Chỉ thể như , ngờ Thịnh Thừa An căn bản việc, sớm như thế chúng mua , quá đáng giận.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-275.html.]

Vương Đạt cách cửa sổ Trình Minh Nguyệt và con trai lén lút chuyện trong sân, cảm thấy gần đây bọn họ đều thần bí, cũng đang gì.

 

Nghĩ đến việc qua rằm tháng Giêng mà vẫn chịu , trong lòng thấy khó chịu, giờ thấy một nhà còn lén lút lưng chuyện, càng bực hơn. Cô đầu Thịnh Hồng Anh đang ghế sô pha c.ắ.n hạt dưa, thái độ chút nào, hỏi một câu: "Mấy đứa gần đây bận rộn cái gì thế? Chuyện trai cô học giải quyết đến ?"

 

Thịnh Hồng Anh cũng rõ: "Không , vẫn đang tìm quan hệ."

 

Vương Đạt hừ lạnh một tiếng: "Các đúng là đáng đời, quan hệ như Thịnh An Ninh mà các dùng, giờ mà tìm quan hệ? Mẹ cô đúng là mắt mù, bỏ mặc đứa con gái như thế nhận, giờ chịu thiệt thòi chứ gì?"

 

Thịnh Hồng Anh vui vẻ gì khi điều : "Thịnh An Ninh gì mà ghê gớm, cô chẳng qua là thôi, ai mà cái tên chân đất là con của Chu gia, nếu bây giờ cô mà chịu khổ. Hơn nữa mợ, mợ cũng cần xem thường khác, cháu cũng kém sắc, chắc chắn sẽ gả kém hơn Thịnh An Ninh ."

 

Vương Đạt ha hả: "Cô đúng là dám thật."

 

Người mù cũng , đứa con gái của Trình Minh Nguyệt chẳng thừa hưởng chút ưu điểm nào của cô , tướng mạo bình thường, ánh mắt lanh lợi quá mức, tuổi còn nho nhỏ, mang một khuôn mặt đầy vẻ thực dụng.

 

Thịnh Hồng Anh vẫn vô cùng tự tin, cô cảm thấy xinh , bà nội cô còn , khuôn mặt lớn đại khí.

 

Không giống Thịnh An Ninh, lớn lên cứ như hồ ly tinh, trông nhỏ nhen.

 

Hơn nữa, cô còn trẻ, thể gả hơn Thịnh An Ninh chứ.

 

Mấy ngày nay ở trong cái sân , thấy những đều xe , còn ít thanh niên, trông khí phái, khiến cô hâm mộ thôi.

 

Thậm chí cô bắt đầu ảo tưởng, nếu đợi đến tuổi lập gia đình, thể gả căn nhà kiểu Tây nhỏ phía thì .

 

Vương Đạt cũng lười dây dưa với nha đầu nhỏ trời cao đất rộng là Thịnh Hồng Anh nữa, thấy cô chẳng gì cả, dứt khoát bếp chuẩn nấu cơm.

 

Ăn tối xong, Trình Minh Nguyệt và Thịnh Đại Long lẳng lặng cửa.

 

Vương Đạt vốn định xem hoa đăng, thấy Trình Minh Nguyệt và Thịnh Đại Long cửa, nhịn nhíu mày thầm với chồng: "Anh xem, em gái mỗi ngày bận rộn cái gì thế, xem lẳng lặng cửa , lát nữa đừng để liên lụy đến đấy."

 

Trình Minh Trung cũng bất đắc dĩ, cũng quản Trình Minh Nguyệt, còn tưởng rằng Thịnh An Ninh sinh con , cô thể hòa hoãn tình cảm con một chút, kết quả Trình Minh Nguyệt cũng để trong lòng.

 

Anh nghĩ giao đãi Vương Đạt: " bảo em chuẩn một trăm quả trứng gà vỏ đỏ, chuẩn xong ? Đợi đến lúc An Ninh đầy tháng thì em mang qua đó, nhớ kỹ là kéo bè kéo cánh."

 

Vương Đạt gật đầu: "Yên tâm, hiểu mà, cũng loại mắt , cũng giống em gái ."

 

Trình Minh Trung vẫn lo lắng: "An Ninh là vãn bối, đừng gây thêm bất kỳ phiền phức nào cho con bé."

 

Vương Đạt xua tay: "Anh cũng , cứ xem bao nhiêu năm nay, gây phiền phức gì cho ? thực dụng, nhưng cũng nguyên tắc của ."

 

Trình Minh Trung nghĩ cũng đúng, tuy vợ năng nể nang ai, coi thường nhà quê, nhưng tâm địa cũng , cũng bao giờ phá hoại nguyên tắc của , trong nhà xảy chuyện gì, cũng bắt cầu khác giải quyết.

 

...

 

Trình Minh Nguyệt và Thịnh Đại Long tới Chợ Ma, bởi vì là Tết Nguyên Tiêu, đều ở nhà ăn Tết, Chợ Ma ít một nửa, tĩnh lặng càng mang theo vài phần âm u đáng sợ...

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

--------------------

 

 

Loading...