Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 267: BA ĐỨA BÉ SINH BA KỲ DIỆU

Cập nhật lúc: 2025-12-27 15:31:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VsSUlWv3u

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lúc Thịnh An Ninh mới hồn, cô còn thấy mấy đứa nhỏ trông như thế nào. Muốn xuống đất thì cảm thấy chân mềm nhũn cử động , bèn gọi Thịnh Thừa An: "Anh, mau bế bọn nhỏ qua đây, xem một chút nào."

 

Thịnh Thừa An luống cuống tay chân, nhưng hết sức cẩn thận bế một đứa qua, đó chuyển thêm hai đứa nữa.

 

Ba cái thứ nhỏ bé vung vẩy tay nhỏ bé, nhắm mắt . Vì quá gầy yếu, da mặt chúng nhăn với , trông .

 

Thịnh An Ninh sớm chuẩn tâm lý, dù là sinh ba, chắc chắn sẽ yếu ớt như , vẻ ngoài cũng sẽ . Chỉ là thấy trán bọn nhỏ, mực nước màu đen xanh đ.á.n.h dấu một ký hiệu thật to, cô chút đau đầu: "Anh, đây là chủ ý nghĩ ? Màu căn bản rửa sạch , hơn nữa cũng cho da của bọn nhỏ."

 

Thịnh Thừa An đang nghiên cứu thế nào để mở bọc nhỏ của bọn nhỏ, vô tình : "Không , da trẻ sơ sinh trao đổi chất nhanh lắm. Nếu ba đứa giống như đúc, em phân rõ đứa lớn đứa thứ hai ? Còn một điểm quan trọng nữa, niên đại trộm con đổi con nhiều lắm, đ.á.n.h dấu mặt, liếc mắt một cái là thể thấy ai đổi con của chúng ."

 

Nghĩ thì vẫn thông minh, nếu chỉ một trông chừng, quá dễ xảy sai sót.

 

Thịnh An Ninh dở dở , nhưng thể thừa nhận biện pháp của Thịnh Thừa An , quả thực liếc mắt một cái là thể phân ba đứa nhỏ, đứa nào là lớn, đứa nào là thứ hai.

 

Ba đứa nhỏ đến sốt ruột, hai luống cuống tay chân nghiên cứu thế nào để mở bọc, xem bọn nhỏ là ị tè.

 

lúc đang đổ mồ hôi hột vì xoay xở với bọn nhỏ, cửa phòng bệnh gõ, cảnh vệ qua của Thịnh An Ninh tới .

 

Thịnh An Ninh ngoài trời sáng rõ, nhất thời chút rõ ràng lắm bây giờ là buổi sáng buổi chiều, bọn nhỏ dữ dội, bèn bảo Thịnh Thừa An xem.

 

Thịnh Thừa An ngoài, thấy Trình Minh Nguyệt, nhưng thật thấy dì bảo mẫu của Chu gia , còn đeo giỏ, giống như thấy cứu tinh, vội vàng chào hỏi: "Dì, dì cuối cùng cũng tới , dì mau nhà xem một chút, bọn nhỏ ngừng."

 

Dì vội vàng chạy chậm tiến phòng bệnh, trong miệng còn bát sát: "Mấy đứa thanh niên các ngươi chăm sóc bọn nhỏ."

 

Chờ dì , Thịnh Thừa An mới Trình Minh Nguyệt ở một bên, từ xuống đ.á.n.h giá một phen, liếc mắt một cái thấy khăn quàng cổ màu xanh lam của Trình Minh Nguyệt còn dính tro bụi, quét mắt Thịnh Hồng Anh đang phía , vốn dĩ trắng, lúc mặt cũng một mảnh đen xám.

 

Cười : "Bà cũng An Ninh sinh ?"

 

Trình Minh Nguyệt thấy Thịnh Thừa An , trong lòng vẫn chút sợ hãi, dù hai gặp mặt vô cùng thoải mái, bà còn nhiều lời uy h.i.ế.p.

 

Bây giờ sợ Thịnh Thừa An sẽ ngăn cản , vội vàng : " An Ninh sinh , liền vội vàng qua đây xem, nó còn trẻ để chăm sóc bọn nhỏ, xem chỗ nào cần giúp việc ."

 

Thịnh Thừa An "ồ" một tiếng, mặt biểu cảm : "Cũng là nên , dù bà là của An Ninh, bà mới tới?"

 

Trình Minh Nguyệt ngây một chút, rõ Thịnh Thừa An vì hỏi như , còn đợi bà mở miệng, Thịnh Hồng Anh bên cạnh giống như lập công mở lời: "Chúng nửa đêm tới , vẫn luôn lo lắng đây ."

 

Trình Minh Nguyệt ngăn thì muộn .

 

Thịnh Thừa An như là phát hiện vấn đề gì, gật đầu: "Vậy thì thật là phí tâm , bất quá các ngươi vẫn trở về , An Ninh bây giờ cần nghỉ ngơi."

 

Trình Minh Nguyệt chút bất mãn: "Bọn nhỏ đang ở bên trong kìa, sinh ba đứa , các ngươi thể xoay xở hết ?"

 

Thịnh Thừa An như hừ một tiếng: "Có thể, các ngươi vẫn trở về . , con trai nhà bà học , thì trở về chờ tin tức ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-267-ba-dua-be-sinh-ba-ky-dieu.html.]

Đột nhiên một câu quan tâm chủ động, khiến Trình Minh Nguyệt chút chắc chắn, Thịnh Thừa An đây là ý gì.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Thịnh Thừa An : "Các ngươi về , An Ninh thấy cô e là sẽ vui."

 

Trình Minh Nguyệt suy nghĩ một hồi, vội vàng kéo Thịnh Hồng Anh về nhà. Cô cảm thấy Thịnh Thừa An bằng lòng giúp bọn họ, dù nữa, cô cũng là vợ của Thịnh Dư Đường.

 

Thịnh Thừa An nheo mắt bóng lưng Trình Minh Nguyệt và Thịnh Hồng Anh, khẩy một cái. Chỉ chút Kỹ lưỡng thôi, mà còn giấu giếm ở mặt .

 

Trong phòng bệnh, dì ba đứa nhỏ kề bên giường, ngừng kinh hô: "Ôi trời ạ, sống đến ngần tuổi, đây là đầu tiên thấy một đời ba đứa, ơi, trông còn như đúc nữa chứ."

 

Vừa nhanh nhẹn kiểm tra tã cho đứa nhỏ, thôi kinh ngạc: "Lợi hại quá mất, cục cưng của ơi, còn là một đứa con trai nữa chứ, đây là vì ị ."

 

Thịnh An Ninh tựa chăn, dì nhanh nhẹn lượt tã cho bọn nhỏ, ôm dỗ dành một chút, ba cái thứ nhỏ bé lập tức rầm rì rầm rì ngủ , cảm thấy khá là thần kỳ: "Dì ơi, bụng bọn nhỏ đói ? Có cần ăn gì ?"

 

Dì lắc đầu: "Không , ba cái thứ nhỏ bé ăn no trong bụng , giờ đều đói . Chờ đến ngày mai sai biệt lắm là sữa , đến lúc đó bọn nhỏ sẽ đói thôi."

 

Thịnh An Ninh thấy con gái ba, còn đang há cái miệng nhỏ nhắn, duyên dáng ngáp một cái. Cái miệng nhỏ nhắn, cảm giác lớn hơn hạt đậu phộng bao nhiêu, cô chút lo lắng, bé tí thế liệu b.ú ?

 

Dì sắp xếp xong bọn nhỏ, ôm bọn chúng đặt lên chiếc giường nhỏ ở một bên khác , đó đưa canh gà cho Thịnh An Ninh uống: "Ông cụ bảo hầm từ lúc các cô , hầm suốt đến buổi sáng. Lẽ qua sớm , nhưng kết quả là ở nhà đến ít khách nhân chúc Tết, sợ ông cụ một ứng phó , nên mới chậm trễ một chút thời gian. Cô mau ăn chút ."

 

Thịnh An Ninh uống một chén canh gà, c.ắ.n răng gặm hai cái đùi gà, xuống mới cảm thấy như hư thoát. Dây thần kinh vẫn luôn căng thẳng suốt từ tới nay, giờ phút mới thả lỏng.

 

Chung Văn Thanh cũng tỉnh, khi tỉnh gì cũng đòi qua Thịnh An Ninh, sống c.h.ế.t chịu phẫu thuật, cũng chịu truyền dịch nữa.

 

Chu Nam Quang còn cách nào, chỉ thể đỡ bà qua đây.

 

Nhìn thấy ba đứa nhỏ giường, Thịnh An Ninh sắc mặt trắng bệch, yếu ớt giường, nước mắt bà kìm , tới ở mép giường, kéo tay Thịnh An Ninh: "Để con chịu tội , khỏe mạnh, bệnh lúc ."

 

Thịnh An Ninh hiểu, cố gắng : "Mẹ, đừng tự trách, bọn nhỏ đều cả, tuy vóc dáng nhỏ một chút, nhưng đều khỏe mạnh. Mẹ đừng , cần mau ch.óng dưỡng bệnh cho , nếu con cũng chăm sóc bọn nhỏ ."

 

Chung Văn Thanh lau nước mắt ngừng gật đầu: "Ừm, sẽ , cơ thể khỏe mà, thể chăm sóc bọn nhỏ."

 

Khóc một hồi , bà mới qua bọn nhỏ. Nhìn ba đứa trẻ đang ngủ say, bà nhịn . Có lẽ là bố ở đây, thương , cho nên ba đứa nhỏ đặc biệt nhu thuận.

 

hai mở mắt, cũng quấy, đôi mắt bất kỳ tiêu cự nào lung tung, tay nhỏ bé giãy giụa, nhét bên miệng, nhưng quá vụng về nên nhét .

 

Chu Nam Quang cũng kích động một hồi, hỏi Thịnh An Ninh: "Tên bọn nhỏ định ?"

 

【Tác giả lời

 

Vẫn còn hai chương nữa sẽ muộn, các bảo bối, nhắc nhở một câu, chuyện đổi con, mất con là tồn tại , bởi vì chính cũng chịu nổi.

 

--------------------

 

 

Loading...