Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 234: Cơn giận trong giấc mơ
Cập nhật lúc: 2025-12-27 14:55:00
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh nghĩ thông tại trai cũng gặp tai nạn, rõ ràng mơ, trai chỉ thương hôn mê bất tỉnh, bây giờ mất ?
Lại bố , tóc bạc của hai đột nhiên gia tăng nhiều, nước mắt chảy càng dữ dội hơn.
Bố Thịnh an ủi Thịnh: “Bà kiên cường một chút, Thừa An mà thấy, nhất định sẽ yên lòng, hơn nữa đến bây giờ vẫn tìm thấy t.h.i t.h.ể của Thừa An, lẽ thằng bé vẫn còn sống thì ?”
Mẹ Thịnh lắc đầu, bà cũng khờ dại nghĩ rằng con trai còn sống, nhưng du thuyền nổ tung giữa biển khơi, nhân viên cứu hộ tìm kiếm nửa tháng , thể còn hy vọng sống sót?
Điều duy nhất nghĩ thông chính là, tại Thịnh Thừa An tỉnh cơn hôn mê lên du thuyền? Lại còn giữa biển khơi?
Thịnh An Ninh từ cuộc đối thoại của hai trai tỉnh cơn hôn mê, đó lái du thuyền biển, kết quả du thuyền phát nổ, gặp tai nạn.
Loại t.a.i n.ạ.n , hy vọng sống sót thật sự là quá xa vời.
tại trai giữa biển khơi? Cô trai cũng thích bất kỳ hoạt động nào biển, cho dù du thuyền mua, cũng ít khi khơi, bởi vì chứng sợ biển sâu.
Mẹ Thịnh đến mức , xổm đất, tiếp tục : “Cái ngày tháng còn bắt sống thế nào đây, An Ninh thành như , Thừa An mất , ông trời mở mắt, tại biến thành như thế , là sai điều gì a a a a...”
Bố Thịnh cũng buồn bã, nghĩ đến dáng vẻ kiêu căng ngang ngược của con gái Thịnh An Ninh bây giờ, còn thường xuyên về nhà ban đêm, đang ở , cũng ai cô gì.
Thịnh An Ninh dụi mắt, vẫn chằm chằm bố , nếu thể trở về, hoặc thể đưa họ về thế giới Chu Thời Huân, cả nhà đều đoàn đoàn viên viên cùng một chỗ, thì bao.
lúc đang nghĩ, , tiếng giày cao gót lách cách, phá vỡ sự tĩnh mịch của linh đường.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Thịnh An Ninh đầu qua, là cô , “Thịnh An Ninh” chiếm thể của cô, trang phục và tướng mạo đều đổi.
Tóc biến thành màu hồng phấn kiêu căng, phần đuôi còn chút màu xanh lá.
Mặc áo hở rốn, quần đùi bên cũng ngắn đến tận bắp đùi, giày cao gót tất đen.
Tục tĩu đến cực điểm, lớp trang điểm mặt càng giống như quỷ, lớp phấn nền thật dày cũng che vẻ tiều tụy đáy mắt.
Bố Thịnh thấy cách ăn mặc của con gái, nhíu mày: “An Ninh, con mất , con mặc như thế đến thích hợp ?”
“Thịnh An Ninh” cho là đúng mà lườm một cái: “Liên quan gì đến , cũng g.i.ế.c c.h.ế.t , trong mắt hai chỉ đứa con trai bảo bối , bây giờ còn nữa, tất cả của nhà họ Thịnh nên giao cho ?”
Thịnh An Ninh ở một bên , siết c.h.ặ.t nắm đ.ấ.m, thể trơ trẽn đến như .
Bố Thịnh cũng nổi giận, trợn mắt nguyên chủ: “Thịnh An Ninh, và cô còn c.h.ế.t , tài sản, cô cho , nếu một phân cũng sẽ cho cô, bộ đều quyên tặng .”
“Thịnh An Ninh” tức đến mức thịt mặt run rẩy, chỉ bố Thịnh: “Hai chính là trọng nam khinh nữ, đừng tưởng , hai sớm thương lượng xong , đem bộ tài sản trong nhà cho Thịnh Thừa An, chỉ cho hai căn hộ, hai nghĩ là thể hai căn hộ đuổi ? Mấy ngày nay hai đóng băng thẻ của , là tiếc tiền ?
“Nhà họ Thịnh các , nhiều tiền như , tiêu một chút thì tính là gì, hai chính là tiếc tiền.”
Thịnh An Ninh mà mắt đỏ bừng, mắt nứt xông về phía “Thịnh An Ninh”, đưa tay siết c.h.ặ.t cổ cô : “Cô tìm c.h.ế.t!”
Không tại , khi cô siết cổ “Thịnh An Ninh”, ngón tay xuyên qua cổ cô , thể cảm nhận nhiệt độ chân thật của cô , còn mạch đập đang nhảy múa cổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-234-con-gian-trong-giac-mo.html.]
Nhận thức khiến Thịnh An Ninh vui vẻ ít. Đã như , cô bóp c.h.ế.t cái "Thịnh An Ninh" , để cô bớt hại bố .
"Thịnh An Ninh" bỗng thấy cổ lạnh toát, thứ gì đó quấn c.h.ặ.t lấy, càng lúc càng siết, siết đến mức cô hô hấp , kinh hoàng di ảnh Thịnh Thừa An, sẽ là Thịnh Thừa An trở về chứ?
Sẽ là hồn ma của chứ?
Vừa nghĩ như , cô càng sợ hãi hơn, kêu gào "A a a", cô cũng hại c.h.ế.t Thịnh Thừa An, nhưng Thịnh Thừa An cô là Thịnh An Ninh nguyên chủ, còn ép cô Thịnh An Ninh . Nếu cô g.i.ế.c c.h.ế.t Thịnh Thừa An, thì cách nào sống trong thế giới .
Cô suy nghĩ thật lâu, g.i.ế.c c.h.ế.t Thịnh Thừa An, đó là thể tất cả tài sản của nhà họ Thịnh. Cho dù cô gì thế giới , nhiều tiền như cũng đủ để cô ăn uống vui chơi.
Nói , thể Thịnh An Ninh xinh , dáng , còn là Đại tiểu thư nhà họ Thịnh, khi ngoài, vẫn hoan nghênh, tùy tiện là thể tìm hai trai trẻ tuổi.
Thịnh An Ninh siết c.h.ặ.t cổ cô , hận thể một cái bóp c.h.ế.t cô . Ngón tay thậm chí chạm tới vị trí yết hầu yếu ớt nhất của cô , tại , tay bỗng nhiên mất hết sức lực, thoáng cái xuyên qua thể cô .
Thịnh An Ninh cam lòng, qua thử vài , nhưng vẫn cách nào tổn thương cô nữa.
"Thịnh An Ninh" cứ như sợ đến mất mạng, trực tiếp phệt xuống mặt đất, ôm cổ kinh hoàng kêu lên: "Thịnh Thừa An, hại c.h.ế.t , đừng tìm , hại c.h.ế.t , là chính tự chạy biển chơi, thể trách chứ."
Thịnh An Ninh càng nghĩ càng thấy kỳ lạ, vẻ mặt hoảng sợ của cô , trong đầu bỗng một suy đoán lớn mật: Có lẽ nào Anh phụ nữ hại c.h.ế.t.
Dù thì ở thế giới của chính cô , nhân phẩm cũng kém cỏi, bây giờ rõ ràng còn tham tiền, việc hại c.h.ế.t Anh cũng là chuyện bình thường.
Càng nghĩ càng tức, càng tức càng vội, để truyền tin tức cho bố . Cô lóc liên tục xoay vòng quanh bố , nhưng tìm bất kỳ cách nào.
Cô càng lúc càng dữ dội, cảm thấy bụng thứ gì đó đá tới đá lui, như đang đá bóng , khiến Thịnh An Ninh phân tâm.
Tiếp đó, cô thấy đang gọi: "An Ninh, An Ninh, em , An Ninh, em gặp ác mộng ?"
Thịnh An Ninh cảm thấy mắt tối sầm, bố thấy, linh đường cũng thấy, mà trong bụng truyền tới t.h.a.i động vô cùng chân thật, là đứa nhỏ đang nghịch ngợm động tới động lui, còn tiếng Chu Thời Huân sốt ruột gọi bên tai.
Dùng sức mở mắt , chính là thấy Chu Thời Huân đang chằm chằm cô với ánh mắt đầy căng thẳng, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, giống như giây tiếp theo cô sẽ biến mất thấy.
Mà t.h.a.i động trong bụng càng rõ ràng hơn, hết một cái một cái, như cá nhỏ đang bơi lội bên trong, thỉnh thoảng còn xoay một vòng.
Thịnh An Ninh thể cảm nhận rõ ràng là hai con cá nhỏ đang bơi, cô ngây lâu, niềm vui của t.h.a.i động vẫn thể xua tan nỗi buồn của cô.
Bây giờ cô cuối cùng cũng , tại cô đột nhiên đau thắt n.g.ự.c, là bởi vì Anh rời .
Càng nghĩ càng khó chịu, còn Anh, nguyên chủ xằng bậy trong thể cô, bố đây?
Vừa nghĩ nhịn ô ô lên, đưa tay ôm cổ Chu Thời Huân: "Chu Trường Tỏa, khó chịu quá, vô dụng thế , cái gì cũng ."
【Tác giả lời 】
Canh năm xong. Ngày mai Chu Công T.ử ở nhà, cho nên cuối tuần cập nhật ít, hẹn gặp ngày mai.
--------------------