Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 223: Chu Thời Huân với vòng phản xạ hơi dài
Cập nhật lúc: 2025-12-27 14:54:48
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh bận rộn cả ngày, ăn xong cơm tinh thần , buồn ngủ đến mức mí mắt cũng mở nổi. Vốn cô còn cùng Chu Thời Huân chuyện t.ử tế một chút, kết quả khi tiễn Chu Triều Dương , còn kịp rửa mặt, phịch xuống cái giường bệnh trống bên cạnh, trực tiếp ngủ .
Là bởi vì hôm nay quá mệt mỏi, cũng là bởi vì Chu Thời Huân trở về, thần kinh vẫn căng thẳng ẩn giấu đáy lòng bỗng chốc thả lỏng, cho nên giấc ngủ cũng đặc biệt sâu.
Thịnh An Ninh cứ cảm thấy bụng thứ gì đó đang bò qua bò , nhưng mí mắt nặng trịch, thật sự mở . Cảm giác tiếp xúc chân thật càng ngày càng rõ ràng, khiến cô thể mở mắt .
Dưới ánh đèn vàng vọt, Chu Thời Huân ở bên cạnh giường bệnh, bàn tay to đặt bụng của cô, rũ mắt chằm chằm bụng cô với vẻ mặt cực kỳ thành kính.
Bàn tay to mang theo sự cẩn thận và lưu luyến rời lướt qua bụng cô.
Thịnh An Ninh đột nhiên chút lòng chua xót. Ban ngày lúc cô mang thai, phản ứng của Chu Thời Huân hình như cũng lớn, chỉ sự kinh ngạc trong mắt và hai câu quan tâm, rốt cuộc cũng cảm xúc nào khác.
Suýt chút nữa khiến cô tưởng rằng thích đứa nhỏ .
Ai thể nghĩ tới, đàn ông gỗ đá, tình cảm nội liễm , nửa đêm canh ba chằm chằm bụng cô, mang theo sự cẩn thận và kích động, chậm rãi chạm bụng cô.
Chu Thời Huân dùng từ ngữ gì để hình dung tâm tình hôm nay. Anh vội vã về nhà, thấy Thịnh An Ninh thì lòng mới yên tâm. Sau khi Thịnh An Ninh mang thai, đầu óc luôn ở trong trạng thái hỗn loạn.
Không nên gì, cũng nên cái gì.
Anh vẫn chờ đến tối, Thịnh An Ninh xuống ngủ, xung quanh đều an tĩnh , mới thời gian sắp xếp tâm tình của . Nằm xuống ngủ , dứt khoát dậy.
Nhìn Thịnh An Ninh thẳng, một tay đặt xương lông mày, dáng vẻ ngủ say tĩnh lặng, ánh mắt cưng chiều một hồi, đặt ánh mắt lên cái bụng nhô lên của cô.
Cứ như , nhịn ngây ngô. Hai mươi bảy năm , cho tới bây giờ hạnh phúc là cái gì, nhưng giờ khắc trong lòng hạnh phúc lấp đầy.
Nghĩ đến , trong nhà sẽ thêm một tiểu oa nhi giống Thịnh An Ninh, đáy mắt tự chủ mà ẩm ướt lên.
Cuối cùng nhịn , nhẹ nhàng xuống giường qua, cẩn thận thăm dò sờ sờ bụng Thịnh An Ninh. Thấy cô phản ứng, liền ở bên giường, ngây ngô.
Cảm giác gồ lên bàn tay to, khiến cảm thấy tất cả những khổ sở , đều tính là gì.
Thịnh An Ninh thấy tỉnh hồi lâu, Chu Thời Huân vẫn phát hiện , còn đang chuyên chú chằm chằm bụng , hỏi: "Đẹp đến thế ? Bé hơn?"
Chu Thời Huân giống như tiểu hài t.ử sai phát hiện, vội vàng rụt tay về, ngẩng đầu Thịnh An Ninh: "Có đ.á.n.h thức em ?"
Thịnh An Ninh cong mắt , đưa tay kéo tay đặt lên bụng: "Anh sờ đứa nhỏ của , cần lén lút như . Bé cưng của chúng bây giờ bắt đầu cảm giác , chẳng bao lâu nữa sẽ tương tác với chúng đấy."
Chu Thời Huân ánh mắt ôn nhu, Thịnh An Ninh bằng ánh mắt chuyên chú mềm mại: "Em sẽ vất vả ?"
Thịnh An Ninh đảo mắt một cái, bĩu môi nũng: "Đương nhiên là sẽ , bụng sẽ căng to như quả bóng, mặt chừng còn mọc tàn nhang, dáng cũng sẽ biến dạng, rốt cuộc thể khôi phục vóc dáng hiện tại, cũng trở nên xí, ghét bỏ ?"
Tự nghĩ , vẫn thấy khá đáng sợ.
Chu Thời Huân như là hỏi khó, ngây gì.
Một hồi lâu mới nghiêm túc lắc đầu: "Sẽ , cả đời cũng sẽ ghét bỏ em."
Thịnh An Ninh lời thẳng thắn của Chu Thời Huân chọc . Nếu là lời ngon tiếng ngọt, nhất định sẽ : "Em cho dù biến thành thế nào, đều là dáng vẻ thích," hoặc là "Cả đời chỉ trung thành với em."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-223-chu-thoi-huan-voi-vong-phan-xa-hoi-dai.html.]
Mà Chu Thời Huân còn suy nghĩ kỹ càng mới đưa câu: "Cả đời cũng sẽ ghét bỏ em."
"Sao suy nghĩ lâu như ? Có đang nghĩ rốt cuộc em sẽ trở nên xí đến mức nào ?"
Chu Thời Huân lắc đầu: "Không . Anh nghĩ lớn tuổi hơn em, tính cách cũng , lời ho dỗ em vui. Chỉ em chê bai thôi, lấy tư cách gì mà chê bai em."
Thịnh An Ninh vui vẻ, chống giường dậy, đưa tay ôm lấy cổ Chu Thời Huân, còn cẩn thận tránh miệng vết thương n.g.ự.c , mật cọ cọ lên má : "Vậy thì chỉ phép thích mỗi em thôi, đợi đứa nhỏ sinh cũng chỉ thích mỗi em, cả đời chỉ đối với một em."
Lần Chu Thời Huân do dự: "Được."
Thịnh An Ninh ha ha lớn, đó sờ bụng: "Bảo bối, con thấy ? Bố chỉ thích thôi, sẽ thích con ."
Chu Thời Huân: "..."
Ngày hôm , theo yêu cầu của Thịnh An Ninh, Chu Thời Huân đến văn phòng gọi một cuộc điện thoại cho Chung Văn Thanh và bọn họ, cho trở về đơn vị, đồng thời về chuyện Thịnh An Ninh mang thai.
Chung Văn Thanh nhận điện thoại, mừng rỡ đến mức sợ nhầm, liên tục hỏi hai : "An Ninh m.a.n.g t.h.a.i ? Mấy tháng ?"
Khi Thịnh An Ninh m.a.n.g t.h.a.i ba tháng, Chung Văn Thanh đặt điện thoại xuống là sẽ Long Bắc ngay, vui vẻ với Chu Nam Quang: "An Ninh m.a.n.g t.h.a.i , qua đó chăm sóc. Bọn nó bận rộn như thế, chắc chắn thời gian nấu cơm t.ử tế, còn chuẩn quần áo cho đứa nhỏ, chuẩn chăn đệm nữa, An Ninh chắc chắn mấy việc ."
Bà lải nhải nhiều, xong cảm thấy còn nhiều thứ quên mất, vội vàng đến thư phòng: " tìm giấy b.út ghi , xem cần những gì."
Vừa gọi Chu Nam Quang: "Chu Nam Quang, Chu Nam Quang, trong nhà còn bao nhiêu tiền, tất cả đều mang theo. , mua cho đứa nhỏ một cái khóa bạc."
Chu Song Lộc từ bên ngoài dạo về, thấy trong nhà ồn ào, chút tò mò: "Xảy chuyện gì ? Văn Thanh tỉnh táo ?"
Chu Nam Quang bất đắc dĩ lắc đầu: "Không , là con dâu Thời Huân m.a.n.g t.h.a.i , bà vui quá, đang chuẩn đồ đạc để qua đó đây."
Chu Song Lộc tuy rằng gặp Chu Thời Huân nhiều, nhưng thích đứa cháu trai , giống như hồi thích Chu Loạn Thành , bởi vì chỉ hai đứa cháu nhập ngũ.
Hơn nữa, Chu Thời Huân tâm tư kín đáo, thích chuyện, nhưng mỗi câu đều trọng điểm, trầm và trí tuệ hơn cùng tuổi.
Bây giờ con dâu Chu Thời Huân mang thai, ông cũng vui mừng ngớt: " là nên qua đó. Bọn trẻ tuổi công tác bận rộn, con cầm sổ tiết kiệm của , rút hết tiền , xem đứa nhỏ ăn gì, đừng tiếc tiền."
Nghĩ một lát, ông bỏ thêm một câu: "Không thì đón về Kinh Thị , điều kiện bên hơn bên đó nhiều."
Chu Nam Quang bố đột nhiên trở nên lao thao, cũng dần mất lý trí, nhịn nhắc nhở: "Bố, Thời Huân ở bên đó, An Ninh thể qua đây? Đây chẳng là bắt vợ chồng chia cắt ?"
Chu Song Lộc nghĩ cũng đúng: "Vậy thì hai đứa xem cho kỹ, xem cần những gì. Cái gì mua thì gọi điện cho Trương Bí Thư, bảo mua gửi qua cho Thời Huân bọn nó."
Chung Văn Thanh vốn còn lo lắng Chu Bắc Khuynh Chu Nam Quang đuổi khỏi gia môn sẽ , bây giờ Thịnh An Ninh m.a.n.g t.h.a.i xong, trong đầu bà còn gì nữa, một lòng nghĩ đến việc thăm Chu Thời Huân và Thịnh An Ninh.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Một ngày cũng thể chờ, hôm bà liền xách bao lớn bao nhỏ cùng Chu Nam Quang về phía Tây...
【Tác giả lời 】
Canh năm , các bảo bối, nhớ bình chọn cổ vũ nhé
--------------------