Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 172: TIÊU CHUẨN MỘT NGƯỜI ĐÀN ÔNG TỐT
Cập nhật lúc: 2025-12-27 11:58:48
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thịnh An Ninh kinh ngạc Chu Thời Huân, con dấu và cuốn sổ da bò trong tay : “Anh định nộp lên tiền lương ?”
Chu Thời Huân thành thật gật đầu: “Em cầm lấy, mua gì thì mua.”
Thịnh An Ninh mặt mày hớn hở cầm lấy cuốn sổ và con dấu, lật xem tiền ghi đó, hóa còn hơn năm trăm tiền tiết kiệm. Không ngờ Chu Thời Huân giỏi giữ tiền như , cảm giác tiêu ít tiền trong thời gian , mà vẫn còn để dành hơn một trăm: “Bình thường tiêu tiền ?”
Chu Thời Huân lắc đầu: “Bình thường chỗ nào để tiêu tiền, cơm ăn và quần áo đều do đơn vị phát.”
Thịnh An Ninh cảm thấy khoản cũng khớp: “Vậy tiền cưới , trả hết ?”
Chu Thời Huân thành thật lắc đầu: “Chưa, tự nghĩ cách từ từ trả.”
Thịnh An Ninh vui vẻ: “Thế thì , chúng nhanh ch.óng tích cóp tiền, trả hết nợ . Như , năm trăm ở đây lấy trả nợ , còn tích thêm một ít là trả hết ngay.”
Sau đó, nghiêm túc với Chu Thời Huân: “Làm chữ tín, vay trả, vay mới khó, như mới thêm nhiều bạn bè. Nếu mượn tiền trả, ai còn chơi với nữa.”
Trong lòng tính toán, tiền riêng tích cóp, cộng thêm của Chu Thời Huân, đủ một ngàn , nhưng thể lấy , nếu cách nào giải thích tiền của từ mà .
Ngẫm thì bực bội, đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, khi phẫu thuật cho Chung Văn Thanh, Chu Thời Huân cũng từng hỏi tại ?
Sau khi phẫu thuật thành công, cũng hỏi một câu nào? Vậy Chu Thời Huân thế nào để che giấu , mà tin tưởng đến ?
Trong lòng đột nhiên một suy nghĩ kinh hoàng, liệu Chu Thời Huân sớm , nguyên chủ?
Thịnh An Ninh đột ngột ngẩng đầu chằm chằm Chu Thời Huân, ánh mắt vẫn sâu thẳm, nhưng ánh dành cho vô cùng chuyên chú và bình tĩnh, tim nhịn đập thình thịch.
Muốn hỏi, nhưng mở lời thế nào.
Chu Thời Huân : “Em nghỉ ngơi một hồi , cơm, hầm thêm cho em một chén trứng, chỉ uống cháo buổi tối dễ đói.”
Không đợi Thịnh An Ninh gì, xoay bận rộn cơm.
Thịnh An Ninh theo, ở cửa Chu Thời Huân nhanh nhẹn nhóm lửa nấu cháo, hái rau rửa rau. Những động tác thường ngày, qua thao tác lưu loát của , mang theo một chút tình điệu giống .
Khiến Thịnh An Ninh vô thức càng thêm yêu thích, thích cảm giác , cuộc sống dài lâu, chút thư thái và an tâm, cũng thích Chu Thời Huân như , thể gánh vác trách nhiệm bảo vệ đất nước, cũng thể trở về cuộc sống đời thường, lo toan củi gạo dầu muối.
Điều duy nhất tiếc nuối là, trong lòng vẫn quên bố và trai, nghĩ đến nhịn thở dài.
Đây lẽ là chuyện bất lực nhất thế giới .
Lúc ăn cơm tối, Lục Trường Phong đến. Thịnh An Ninh ngượng ngùng tiện để Chu Thời Huân bận rộn, khi bảo Lục Trường Phong xuống, mấy cái bánh hành.
Lục Trường Phong nhân lúc Thịnh An Ninh bánh, nhỏ giọng chuyện với Chu Thời Huân: “Hai , quả nhiên liên quan đến Hồ gia ở Kinh thị, chỉ là cũng là vị nào của Hồ gia.”
Dù Hồ gia cũng coi như là đại gia tộc, bây giờ cũng thể đ.á.n.h rắn động cỏ mà tra xét bộ một .
Hơn nữa bọn họ ở đây, cũng tiện điều tra và sự việc ở Kinh thị.
Chu Thời Huân suy nghĩ một chút: “Không bằng giao thẳng cho đối thủ của Hồ gia, để bọn họ điều tra, cho dù là sơ suất, cũng sẽ liên lụy đến bên chúng .”
Anh chỉ an tâm việc, tham dự một chút nào âm mưu quan trường.
Lục Trường Phong liên tục gật đầu: “Được, cũng ý .”
Chu Thời Huân còn một điểm nghi vấn: “Chu Loan Thành ?”
Lục Trường Phong lắc đầu: "Mặc dù thể liên hệ sự tình ba năm đây với sự tình cùng , nhưng vẫn cách nào tăm tích của Chu Loan Thành, mà những cũng . Quay đầu tìm chủ mưu của nhà họ Hồ, hẳn là thể tăm tích của Chu Loan Thành."
Chu Thời Huân lời nào, mục tiêu là . Quay đầu nhắc Chu Nam Quang một câu, tin tưởng sẽ cách thăm dò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-172-tieu-chuan-mot-nguoi-dan-ong-tot.html.]
...
Bởi vì Chu Nam Quang tới , Thịnh An Ninh cũng cần sáng sớm mỗi ngày bệnh viện thăm Chung Văn Thanh. Hơn nữa, cô nghỉ vài ngày , cô vẫn nên nghiêm túc mới đúng.
Muốn xe đạp của Chu Thời Huân , thì thể mặc váy nữa.
Thịnh An Ninh mặc một chiếc quần yếm vải ka-ki, bên trong là áo sơ mi trắng bình thường thể thấy khắp đường cái. Bộ trang phục bình thường cũng phổ biến.
Chỉ là Thịnh An Ninh dáng thon thả, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo xinh , mặc như , chút dí dỏm khả ái.
Chu Thời Huân nhịn nhiều cô vài , đặt ở cũng thu hút ánh .
Thịnh An Ninh xoay xoay . Chiếc quần vốn rộng, cô tâm cơ thắt một chiếc thắt lưng ở cạp quần, buộc trông vòng eo càng thêm thon thả.
Cô còn xắn ống quần lên một đoạn, lộ mắt cá chân thon thả trắng nõn, một đôi giày thể thao vải bạt màu trắng, trông vẫn vô cùng trẻ trung.
Hì hì Chu Thời Huân: " như ?"
Chu Thời Huân thành thật gật đầu: "Đẹp, quần là ngắn ?"
Thịnh An Ninh hừ một tiếng: "Cái hiểu , đây là trào lưu. Đi thôi thôi, một hồi sẽ trễ giờ."
Vui vẻ lên xe, thúc giục Chu Thời Huân nhanh ch.óng đạp xe rời .
Khi ngoài, còn gặp Tần Hồng Hà ở cửa khu nhà tập thể, chỉ là Tần Hồng Hà cúi đầu đường, cho nên cũng chào hỏi.
Đi ngoài một đoạn, Thịnh An Ninh mới bát quái với Chu Thời Huân: "Chị dâu Hồng Hà cũng đáng thương, gặp cái tên khốn nạn Lý Quốc Hào như , còn thể ly hôn. Cuộc sống thật quá ghê tởm, đàn ông ngoại tình, thật sự quá ghê tởm."
Ngẫm cây dưa chuột bẩn như , Tần Hồng Hà còn thể chịu đựng.
Chu Thời Huân để bát quái với Thịnh An Ninh: "Lý Quốc Hào năm nay sắp hạ xuống ."
Thịnh An Ninh chút vui vẻ: "Ý là sắp hạ xuống, là thể trưởng phòng nữa ? Vậy thật sự nên hạ xuống, một tên bại hoại, chừng còn là một tên tham ô."
Chu Thời Huân liền Thịnh An Ninh mắng Lý Quốc Hào suốt một đường, kỳ quái miệng cô nhiều từ ngữ mới mẻ như .
Tới cửa bệnh viện, Thịnh An Ninh nhảy xuống xe đạp, vẫy tay với Chu Thời Huân: "Buổi chiều cần qua đây đón , bệnh viện thăm bố ."
Chu Thời Huân gật đầu: "Vậy em chậm thôi, ở bệnh viện đơn vị chờ em."
Thịnh An Ninh vui vẻ vẫy tay, Chu Thời Huân đạp xe xa, mới trạm xá. Vừa cửa lớn liền gặp La Thái Hà, là ngoài, là trở về.
Khoác một cái giỏ, sắc mặt .
Thịnh An Ninh nhiều vài , lúc qua bên cạnh La Thái Hà, thậm chí ngửi thấy một cỗ mùi thối tương tự như trứng gà thối.
Trong lòng kinh ngạc, La Thái Hà chẳng lẽ trúng độc ?
Cứ tình trạng hiện tại, vô cùng nguy hiểm , hơn nữa chuyện gian díu với Lý Quốc Hào cũng bại lộ, còn mặt mũi nào mà ở nơi ?
Cũng chú ý, La Thái Hà phía lưng, chằm chằm bóng lưng Thịnh An Ninh, trong mắt lộ ánh sáng âm hiểm.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
【Tác giả lời 】
Ba canh xong, ngày mai gặp
--------------------