Trọng Sinh Thập Niên 70: Cô Vợ Nhỏ Cá Tính - Chương 143: PHÁT HIỆN MANH MỐI

Cập nhật lúc: 2025-12-27 11:57:58
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

An Ninh đây từng nghĩ kỹ về vấn đề . Đối với Chu Thời Huân, cô thích , nhưng đến mức thích đến mức cam tâm tình nguyện ở thế giới .

 

Nếu cơ hội về nhà, vẫn trở về, thể nguyên chủ ức h.i.ế.p bố , khiến đau lòng.

 

Cho nên căn bản cũng nghĩ đến hậu quả. Nhìn đàn ông gỗ đá vẻ thông suốt hơn một chút , mà còn mua quà cho , trong lòng chút chua xót. chớp mắt, Chu Thời Huân: “Anh đối xử với như , nếu một ngày chúng chia xa, buồn ?”

 

Chu Thời Huân ngước mắt , ánh mắt chuyên chú sâu thẳm: “Anh sẽ tìm em.”

 

An Ninh đột nhiên bật , dậy qua, cúi ôm lấy Chu Thời Huân, gối đầu lên vai : “Cảm ơn món quà của , thích.”

 

tưởng Chu Thời Huân sẽ tìm khi hai chia xa về mặt cách, sẽ tìm . Như cũng cảm động, đàn ông gỗ đá càng ngày càng điều .

 

Vì lo Chu Triều Dương ở phòng bên cạnh, An Ninh cũng động tĩnh quá lớn. Sau khi buông tay, híp mắt quấn chiếc khăn lụa quanh cổ, đội lên đầu hỏi Chu Thời Huân: “Đẹp ?”

 

Chu Thời Huân hắng giọng, thành thật gật đầu: “Đẹp.”

 

Chu Triều Dương thấy động tĩnh cũng vô giúp vui: “Cái gì thế? Ai nha, chị dâu mua khăn lụa mới , quá.”

 

Vừa khen quanh An Ninh một vòng, giơ ngón tay cái lên: “Anh cả của mắt tệ nha.”

 

An Ninh cảm thấy bộ lọc của Chu Triều Dương quá dầy. Chiếc khăn lụa đỏ đầy rẫy đường cái, cũng quá nhiều hoa văn màu sắc đặc biệt. Đỏ, vàng, xanh lam, xanh lục, màu đỏ là thấy nhiều nhất.

 

Nhận một món quà khiến An Ninh vui vẻ ít, tâm trạng định hơn. Việc thể trở về vẫn nhất định, nhưng cũng tin rằng bố trai thông minh của nhất định sẽ phát hiện manh mối, sẽ tùy ý để nguyên chủ gây sóng gió.

 

Còn ở niên đại , cố gắng sống . Vạn nhất thể trở về, cũng kể rõ ràng cho bố về những chuyện ở niên đại .

 

Vết thương lưng cũng nghiêm trọng, An Ninh chỉ hai ngày khỏe mạnh như rồng như hổ. Trong lòng quan tâm đến việc tìm Đới Học Minh, nên trực tiếp bảo Chu Triều Dương trở về .

 

Chu Triều Dương lo lắng: “Chị dâu chắc chắn là chứ? Phải dưỡng thương cho , đừng để mắc bệnh căn, tựa như em .”

 

An Ninh tò mò: “Em thế? Trông em cứ như một em bé khỏe mạnh mà.”

 

Chu Triều Dương gãi đầu: “Không , em từng bệnh ở vùng Tây Tạng mà khỏi hẳn, cho nên dễ hen suyễn.”

 

An Ninh xong nhảy dựng lên: “Sau em chú ý đấy, đừng vác đồ đạc đến nữa. Bệnh cũng thể lơ là .”

 

Chu Triều Dương vốn định khuyên An Ninh, nghĩ đến An Ninh dạy cho một bài học, sức gật đầu: “Biết , bình thường em vẫn chú ý mà.”

 

An Ninh tiễn Chu Triều Dương , vội vàng vội vội vàng vàng chạy đến lớp học.

 

Lớp bắt đầu học, An Ninh khẽ khàng xuống phía , lấy sổ ghi chép chăm chú giảng.

 

Sau khi tan học, Lý Quế Linh liền vây quanh , quan tâm hỏi: “Sức khỏe cô thế nào ? Nghe thương, bọn còn thăm cô, nhưng bác sĩ Lỗ cho quấy nhiễu.”

 

An Ninh xua tay: “Không , cũng may chỉ là vết thương ngoài da, dưỡng hai ngày là khỏi thôi.”

 

Lý Quế Linh an ủi: “Không , nhưng bọn sợ c.h.ế.t. Bất quá cô vẫn cẩn thận một chút, dưỡng thương cho mới .”

 

An Ninh cảm ơn, khóe mắt liếc nhanh một vòng, thấy Đới Học Minh tới, cứ xem như thấy, tiếp tục chuyện với Lý Quế Linh.

 

Đới Học Minh ngoài đám do dự một hồi, mở lời: “Đồng học Tiểu Thịnh, thấy cô thật quá, hôm đó đều trách .”

 

An Ninh nhướng mày: “Là nới lỏng dây thừng ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/trong-sinh-thap-nien-70-co-vo-nho-ca-tinh/chuong-143-phat-hien-manh-moi.html.]

Đới Học Minh vội vàng lắc đầu: “Không đúng đúng, dây thừng vì chú ý kiểm tra, một đoạn sắp đứt cũng phát hiện .”

 

Lý do An Ninh , hơn nữa cũng thể hiểu , bởi vì các công cụ cứu hộ bây giờ, những sợi dây thừng gai đó đều sử dụng lặp lặp , cái trông vẻ chắc chắn, kỳ thật mục ruỗng .

 

điểm cô truy cứu là giẫm lên chân cô một cái.

 

"Không , tại trách ?"

 

Đới Học Minh chút khó xử: "Bởi vì chúng cùng , để thương, lúc đó nếu là xuống, sẽ thương."

 

Thịnh An Ninh nhướng mày: "Cái miệng hố đó thể xuống ?"

 

Đới Học Minh lập tức gì, vốn dĩ với Thịnh An Ninh, nghĩ đến cô hùng hổ hăm doạ như , cuối cùng đỏ mặt rời .

 

Thịnh An Ninh cúi đầu đột nhiên thấy giày của Đới Học Minh, là một đôi giày thể thao màu xanh quân đội mới tinh, đôi giày bán ở cửa hàng hề rẻ.

 

Lúc , ai mà một đôi giày mới như thì ngầu khác gì sở hữu một đôi AJ.

 

Nghe , Đới Học Minh cũng từ nông thôn đến, trong nhà chị em gái đông đúc, chỉ là con trai, bố ông nội bà nội đều ốm yếu bệnh tật, cho nên công điểm một nhà bọn họ kiếm nhập bất phu xuất.

 

Trước đó vẫn luôn mang giày vải vá chằng vá đụp, nỡ mua một đôi giày mới chứ?

 

Thịnh An Ninh nghi ngờ Đới Học Minh xa, Lý Quế Linh cũng chú ý, vẫn tiếp tục : "An Ninh, cảm thấy đối xử với bạn học Đới thái độ , giữa các hiểu lầm gì ?"

 

Thịnh An Ninh nghi hoặc: "Có hiểu lầm gì? đều là sự thật."

 

Lý Quế Linh vẫn đang giúp Đới Học Minh, trong ấn tượng của cô thì Đới Học Minh khá , điều kiện gia đình nhưng chịu khổ, học tập cũng chuyên cần cố gắng, mỗi tối còn ở nhà vệ sinh sách.

 

"Lúc thương hôn mê bất tỉnh, bạn học Đới lo lắng, cũng quan tâm , hỏi Lý Y Sinh vài khi nào thể tỉnh , còn hỏi nặng tỉnh?"

 

Thịnh An Ninh thầm nghĩ, là vì chột ? Ước gì cô c.h.ế.t ?

 

Cũng khá phiền Lý Quế Linh như : "Cậu như mới dễ dàng khiến hiểu lầm, kết hôn đàn ông, đương nhiên đàn ông của quan tâm . Sau đừng những lời như nữa."

 

Lý Quế Linh mới ý thức như quả thực , liên tục gật đầu: " đúng đúng, là sai ."

 

Thịnh An Ninh cũng dây dưa vấn đề nữa, mà là suy nghĩ về đôi giày của Đới Học Minh, chắc chắn vấn đề, còn cứ để Chu Thời Huân thăm dò, nhất định thể tra điều gì đó.

 

Cảm giác thật sự càng ngày càng ý tứ.

 

Tan học liền nóng lòng về nhà với Chu Thời Huân tình hình , còn chút đắc ý: "Thấy , Đới Học Minh vấn đề, chỉ là thù oán, tại nhắm chứ?"

 

Chu Thời Huân tán thưởng Thịnh An Ninh, nhưng thật nghĩ đến tâm tư cô tinh tế như : "Anh sẽ bảo Lục Trường Phong chú ý, em cũng cẩn thận, đừng quá quan tâm miễn cho phát hiện."

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Thịnh An Ninh ha hả gật đầu: "Yên tâm, thông minh lắm."

 

Vừa vui vẻ , chạy lấy chén đũa, liền thấy ngoài cửa hô một tiếng qua tấm rèm cửa: "Đây nhà Chu Thời Huân ?"

 

【Tác giả lời

 

Các bảo bối ngày mai gặp .

 

--------------------

 

 

Loading...